Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1184 - Hạo (3)



Chương 1184 - Hạo (3)




Editor: Kingofbattle.
Đại thế đã đến đỉnh điểm, tân giới sắp ra đời.
Thời khắc mấu chốt, phảng phất tất cả mọi chuyện đều nằm ngoài tầm kiểm soát.
Sở Lạc có cảm giác lực bất tòng tâm.
"Ngươi không biết? Trong lòng ngươi chỉ nhớ gã phụ thân kia, căn bản là không có Huyền Nhi! "
Huyền Thu nổi trận lôi đình.
Dạo thời gian gần đây, nàng càng nghĩ càng thấy có vấn đề, cảm giác bản thân mình lúc trước, giống như là thiếu nữ ngây ngô bị tên Sở Lạc khốn kiếp này lừa gạt rồi.
Chuyện đã thành, nàng cũng chỉ có thể cam chịu.
Kết quả thì sao, con mình cũng tìm không thấy!
Nếu không phải Sở Lạc đánh cược, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, thì làm sao xảy ra cớ sự này?
Sở Lạc có cảm giác mình rất oan uổng.
"Nàng đừng tức giận, chưa hẳn là Huyền Nhi đã xảy ra chuyện. "
Huyền Thu cho hắn một ánh mắt lạnh lùng.
"Nếu như Huyền Nhi bị Hạo nắm trong tay, thì chúng ta phải làm thế nào? "
Sở Lạc liền trầm mặc, sau đó nở một nụ cười đắng chát, nói: "Ta cũng không biết làm thế nào. "
"Đáng nhẽ lúc đầu ta không nên bị ngươi đầu độc! "
Huyền Thu nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Sở Lạc thở dài, đáp lời: "Có chút mất kiểm soát, nhưng chưa hẳn bết bát như vậy..., không bằng bày thêm bố cục. "
Hạo, là một gia hoả đáng sợ.
Điều khiển ý chí chúng sinh, Vô Thượng Cảnh cũng khó tránh thoát.
"Đã đến nước này, còn có thể bố cục cái gì? "
Huyền Thu nhíu mày liếc nhìn hắn.
Sở Lạc nghiêm mặt nói: "Thừa dịp còn dư dả thời gian, chúng ta lại sinh con trai, lưu lại nội tình chỗ này cho hắn, một khi ta và ngươi có thất bại, còn có đứa con tiếp tục chiến đấu tiếp! "
Oanh!
Trên người Huyền Thu liền bộc phát khí thế khủng bố.
"Sở Lạc, ngươi còn muốn gạt ta? "
"Giữa phu thê chúng ta, nào có cái gì gọi là lừa gạt chứ? "
Sở Lạc cười khổ.
Hắn phất tay áo, như gió xuân thổi, khí thế cường đại của Huyền Thu bị quét đi sạch sẽ, chỉ còn lại cơn gió mát.
Lay động y phục Huyền Thu.
Huyền Thu giật mình nhìn hắn.
Sở Lạc thừa cơ thò tay, ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của nàng, bèn nói: "Ta đối với nàng, chính là một tấm chân tình. "
"Ngươi sắp đột phá? " Huyền Thu ngạc nhiên thốt ra.
"Khó.... "
Sở Lạc thở dài một tiếng.
"Cuối cùng, phải xem tạo hoá từ thế giới mới, nếu ta đạt được cảm ngộ từ đó, mới có thể tìm được con đường phía trước. "
Trên người Huyền Thu phát ra tử quang, loáng thoáng xuất hiện một ít dị tượng.
Sở Lạc ngơ ngác một chút, cười khổ nói: "Vốn tưởng rằng, ta đã đuổi kịp và sắp vượt qua nàng rồi, không thể tưởng được vẫn là bị bỏ lại! "
"Ta và ngươi liên thủ, có bao nhiêu phần thắng? "
Huyền Thu lạnh lùng đẩy bàn tay của hắn ra.
Sở Lạc im lặng nửa ngày, mới lắc đầu nói: "Khó có thể đoán trước, chỉ sợ Hạo đã đi tới một bước kia. "
Huyền Thu cũng im lặng.
Dưới ngọn núi, có một bóng người đi tới.
Người này mặc mộ bộ y phục trắng như tuyết, Không U Linh Huyễn, sắc mặt duy trì vẻ thanh lãnh.
"Đại thế đã bắt đầu, quyết chiến sắp tới, ta muốn trở về nhìn một chút. "
Sở Lạc nhìn về phía nữ tử kia.
"Là muốn gặp vị huynh đệ kia? "
"Đúng vậy, hắn ở biên giới Hỗn Độn thời gian lâu như vậy, hẳn là viên mãn âm dương, cũng đã đến lúc dẫn hắn rời đi. "
"U Cầm..., mặc dù ngươi đã đột phá Chúa Tể Cảnh, nhưng vẫn không cách nào tránh được sự dò xét của hắn. "
Sở Lạc trầm ngâm, nói: "Phái người khác đi thôi, hắn sẽ không để mắt tới Vô Thượng Cảnh, mang vị huynh đệ kia của ngươi về là được. "
U Cầm thoáng im lặng một chút, sau đó gật đầu nói: "Tốt. "
Nàng xoay người rời đi.
Huyền Thu cũng quay lưng đi xuống núi, đột nhiên dừng chân, nói: "Nếu như Huyền Nhi thật sự bị Hạo khống chế, ta sẽ bỏ qua tất cả, phải đổi nó trở về. "
Nói xong, liền phi thân xuống núi.
Sở Lạc ngắm nhìn khu vực hư vô.
Hắn nhớ lại đủ loại hậu chiêu mà mình từng lưu lại.
Tất cả đều an bài thỏa đáng.
Vì sao đột nhiên lại vượt ra khỏi tầm kiểm soát?
Sở Huyền, đột nhiên lại biến mất.
Tựa hồ đã chết!
Hắn không dám nói chuyện này cho Huyền Thu.
Huyết mạch nhân quả của Sở Huyền cũng đã biến mất, tựa hồ chưa từng tồn tại.
Ngoại trừ đã chết, bị xóa đi tất cả dấu vết ra.
Thì không có loại khả năng thứ hai.
Có thể xoá đi tất cả dấu vết của Sở Huyền, tất nhiên là thủ đoạn của Hạo.
Nhưng mà bố cục của mình, tại sao lại bị hắn phát hiện ra?
Sở Lạc từng không tiếc tiêu hao bổn nguyên, thi triển thủ đoạn đặc thù, tìm kiếm huyết mạch nhân quả của Sở Huyền cùng bản thân, kết quả không tìm ra được gì.
"Hạo, ngươi dám giết con ta, cho dù có trả một cái giá thật đắt, ta cũng sẽ không cho ngươi toại nguyện. "
Ánh mắt Sở Lạc trở nên sắc bén.
Một bóng người rời khỏi đỉnh núi, đang bước qua khu vực hư vô, tiến về chỗ Hỗn Độn.
Nơi này cách Hỗn Độn cực kỳ xa xôi.
Ngay cả Vô Thượng Cảnh muốn đi một chuyến, cũng cần thời gian ngàn năm.
Mà giờ khắc này, ngọn núi cũng bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía Thiên Dương cùng Hỗn Độn.
Đại thế đã mở, tân giới sắp sinh.
Trận quyết chiến cuối cùng, đã sắp đến hồi kết.
Xung quanh ngọn núi này, đều có bóng dáng cường giả.
Ít nhất đều có tu vi Vô Thượng Cảnh trở lên.
Hơn nữa đều là cường giả xuất chúng trong hàng ngũ Vô Thượng Cảnh, cũng không thiếu cường giả sắp chạm đến Vô Thượng Chúa Tể Cảnh.
Sắc mặt của bọn hắn đều lộ vẻ ngưng trọng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận