Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 291. Tiến Vào Thời Gian Đại Đạo !

Chương 291. Tiến Vào Thời Gian Đại Đạo !
Editor: Kingofbattle
Mà sau khi vận chuyển Đại Thiên Nạp Đạo Pháp, quả thực giống như cá voi nuốt chửng, đạo vận bị hút vào cơ thể một cách điên cuồng.
Phối hợp thêm Hỗn Độn Bất Diệt Thể, đạo vận chảy tới bao nhiêu, thì bị hắn hấp thu bấy nhiêu, một bên uẩn dưỡng đạo tắc, một bên nâng cao Hỗn Độn Bất Diệt Thể.
Sở Huyền chỉ biết than thở, Đại Thiên Nạp Đạo Pháp quá mạnh mẽ, chỉ cần dựa vào phương pháp này, để uẩn dưỡng đạo tắc, thì tốc độ hoàn thiện đạo tắc, sẽ nhanh hơn gấp mười lần so với võ giả khác.
Đạo vận mãnh liệt chảy vào, cũng không dấu hiệu lan ra một tí nào, xung quanh người Sở Huyền, cũng không thấy điểm gì kỳ lạ.
Cho dù đứng gần hắn, cũng không cảm ứng được sự tồn tại của đạo vận.
Đây là một trong những điểm bá đạo của Đại Thiên Nạp Đạo Pháp.
Cũng là chỗ đặc biệt của đạo vận.
Trực tiếp hút vào trong cơ thể, sẽ không bị thoát ra ngoài, trừ phi hắn tận lực phóng thích.
Chỉ có Đạo cảnh, mới có thể tiếp thu đạo vận.
Thần cảnh chỉ là tiếp xúc da lông bên ngoài mà thôi, vẫn còn trong giai đoạn cảm ngộ, hơn nữa chỉ có thể tiếp xúc đến một tia rất yếu.
Đại Thiên Nạp Đạo Pháp, còn có một đặc điểm, chính là không cần chủ động tu luyện, nó vẫn có thể tự hấp thu đạo vận, trước sau như một.
Sở Huyền khẽ phất tay, đưa Nguyên Sơ Đạo Tinh tới trước mặt.
Lần này hắn đi vào thời gian đại đạo, cũng muốn mang Nguyên Sơ Đạo Tinh theo bên người.
Chuyến này, chẳng những có thể uẩn dưỡng Nguyên Sơ Đạo Tinh, lỡ như gặp được Khai Đạo cảnh, cũng có thể mời đối phương gia nhập hội.
Sở Huyền nhớ tới phần thưởng Thời Gian Chi Chu, cũng mang theo luôn một thể.
Hỗn Độn Diễn Đạo Kính cũng cầm, nếu gặp được Khai Đạo giả, có thể thôi diễn ra lai lịch của đối phương.
Mọi chuyện đã chuẩn bị xong xuôi.
Trong lòng tràn đầy hy vọng, Sở Huyền liền nhận lấy phần thưởng.
Trong nháy mắt, xuất hiện một loại cảm giác huyền diệu, cảm giác này rất kỳ là, khó mà giải thích bằng lời.
Sau một khắc, Sở Huyền phát hiện bản thân đang đứng giữa một con sông lấp lánh ánh sáng.
Giống như một dòng sông phản chiếu ánh sáng, mênh mông vô tận, không ngừng chảy, nhìn xuống phía dưới chân, là một vùng ánh sáng.
Đây là Thời Gian Trường Hà?
Trong đầu hắn liên tục xuất hiện cảm giác rất huyền diệu.
Cảm ngộ Thì Quang Huyễn Ảnh, Thì Quang Lược Đoạt, đều được nâng cao, hắn đã có thêm nhiều lý giải đối với thời gian.
Một thắt lưng tràn ngập ánh sáng, quấn quanh Sở Huyền.
Đây là Thời Gian Đạo Tắc!
Sở Huyền có thể cảm ứng được, Thời Gian Đạo Tắc đang liên tục phát triển.
Trong tay nâng Nguyên Sơ Đạo Tinh, Sở Huyền nhấc chân bước về trước, một bước lại một bước.
Dòng nước dưới chân vẫn đang chảy, nhưng khi hắn bước lên, lại không biết nó đang chảy xuôi hay chảy ngược.
Hơn nữa, Sở Huyền còn có loại cảm giác, cho dù hắn bước tới đâu, cũng chỉ đứng im một chỗ.
Cũng không chính xác.
Cũng không phải là hắn đứng tại chỗ, mà chỉ là di chuyển rất chậm thôi.
Nhưng mà Sở Huyền vẫn đang bước về trước, mỗi một bước đi, tốc độ cũng không chậm.
Hắn không hiểu, tại sao mình lại có cảm giác và trải nghiệm đứng yên tại chỗ, dù có cũng di chuyển rất chậm chạp.
Chẳng lẽ là bởi vì tốc độ của hắn ở đây, so với thời gian thực tế có sự chênh lệch rất lớn hay sao?
Quay đầu lại, đi ngược về hướng cũ.
Vẫn khó hiểu như trước, hắn không biết mình đang bước về thượng lưu hay hạ lưu.
Tựa hồ dòng chảy ánh sáng này, cũng không có phương hướng cố định, chẳng qua chỉ là một loại ảo giác.
Sở Huyền đi bộ trên thời gian đại đạo, cũng không có mục đích, chỉ muốn thể ngộ thời gian, tăng cường lực lượng của Thời Gian Đạo Tắc.
Hắn có cảm giác, Thời Gian Đạo Tắc sắp thăng cấp.
Hiện giờ, Thời Gian Đạo Tắc không còn lộ ra ngoài nữa, mà đang được uẫn dưỡng bên trong cơ thể hắn.
Nguyên Sơ Đạo Tinh toả ra ánh sáng lờ mờ, đang hấp thu lực lượng thời gian, mà thời gian cũng không gây ra bất cứ ảnh hưởng gì tới Nguyên Sơ Đạo Tinh.
Nó không bị tác động bởi thời gian.
Sở Huyền đứng ở trên thời gian đại đạo, quan sát chăm chú Nguyên Sơ Đạo Tinh, đột nhiên hắn có chút tò mò, mấy vị Khai Đạo giả Hồng Nguyên Sơ, có bao giờ đặt chân đến thời gian đại đạo chưa ?
Hiện tại hắn đã bước vào Đạo cảnh.
Lại tu luyện Thái Sơ Đạo Kinh, xét trên phương diện hiểu biết cùng cảm ngộ, thì mấy Hồng Nguyên Sơ cũng phải chào thua hắn.
Cho nên, hắn không còn lo lắng vấn đề bị người khám phá ra mình là hàng fake (giả).
Bởi vậy, đây là lần đầu tiên hắn chủ động thảo luận.
Gửi ra thông báo tới mấy vị Khai Đạo giả.
"Tại hạ đang du lịch trên thời gian đại đạo, mấy vị đạo hữu có thể tụ họp hay không? "
Bầy ở bên trong không có động tĩnh.
Ngay cả đại pháo Ma Đồ cũng dám không đáp lại.
Sở Huyền rất buồn bực, mặc dù hắn đang đi bộ trên thời gian đại đạo, nhưng mà tin tức cũng không có bị trì hoãn, cho nên bọn họ phải nhận đươc rồi chứ.
Tại sao lại không có ai hồi đáp?
Thật lâu sau, Hồng Nguyên Sơ mới mở miệng.
"Đạo huynh, ngươi đang ở trên thời gian đại đạo? "
"Đúng vậy, Hồng đạo hữu có thể đến đây tụ họp. "
Hồng Nguyên Sơ rất khiếp sợ, vị Sở đạo huynh này, rốt cuộc là mạnh tới mức nào?
Tại sao có thể đi vào thời gian đại đạo?
Đây chính là thời gian đại đạo..., cho dù là hắn, cũng không cách nào tiến nhập.
Nói một cách chính xác, thì hắn không thể từ trên đại đạo, tiến vào thời gian đại đạo.
Đạo mà hắn tu cũng không thuộc loại thời gian!
Bạn cần đăng nhập để bình luận