Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1127. Xuân Lan Thần Nữ (3)

Chương 1127. Xuân Lan Thần Nữ (3)
Editor: Kingofbattle.
Lúc này, nàng mới đưa mắt nhìn về phía Sở Huyền.
Liệt Thiên đứng ra giới thiệu nói: "Vị này chính là môn chủ Huyền Môn, cũng là hắn ra tay cứu ta trở về, sau đó giúp ta khôi phục thực lực. "
"Hiện tại ta chính là trưởng lão Huyền Môn. "
Sở Huyền nhìn về phía Xuân Lan Thần Nữ, nói thẳng: "Ngươi có thể tiến vào đây, thì chính là cơ duyên của ngươi, bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, một là giống như Liệt Thiên, gia nhập Huyền Môn, hai là tiếp tục ngủ say. "
Xuân Lan Thần Nữ liền im lặng.
Nhưng mà Liệt Thiên vội lên tiếng : "Tiểu bì nương Xuân Lan, dựa vào giao tình trước đây, ta khuyên ngươi một câu, gia nhập Huyền Môn chính là cơ duyên. "
Xuân Lan Thần Nữ nhìn về phía Sở Huyền, do dự một chút, cuối cùng vẫn cắn răng hỏi: "Rốt cuộc ngươi là ai, trận đại chiến lúc trước......"
Sở Huyền giơ tay đánh gãy lời nói của nàng : "Ta cũng không phải là lão ngoan đồng, đại chiến gì đó không liên quan gì tới ta. "
Liệt Thiên lướt quanh Xuân Lan Thần Nữ một vòng, mới nói: "Dựa vào trạng thái hiện tại của ngươi, chỉ sợ kiếp này cũng không thể khôi phục. "
"Nghe ta sẽ không sai, hôm nay người quen cũ đều đã chết, có thể gặp được ngươi, cũng là chuyện hiếm thấy, Liệt Thiên ta, há có thể hại ngươi? "
"Đại chiến lúc trước, là thứ mà ta và ngươi không thể nào dò xét chân tướng. "
Xuân Lan Thần Nữ đột nhiên cảm thấy nản lòng, bèn nói: "Sư tôn đã vẫn lạc, Vân Sơn Cung đã tiêu vong triệt để. "
"Cũng vậy thôi, gia nhập Huyền Môn thì nhập Huyền Môn, ít nhất còn có chỗ ở!"
Sư phụ nàng, chính là cường giả Vô Thượng Cảnh....
Kết quả, trực tiếp tan thành tro bụi !
Chỉ là nàng đứng gần thấy một màn kia, thì đã bị uy lực lan đến khiến cho trọng thương.
Cho đến hiện tại, đạo tâm vẫn tràn đầy vết nứt.
Chỉ sợ cả đời này, đều không thể vượt qua chướng ngại này.
"Ngươi không phải đệ tử thân truyền của ta, người ngoài gia nhập Huyền Môn, đều phải gieo xuống ấn ký Huyền Môn. "
Sở Huyền mở miệng nói.
Liệt Thiên cũng nằm trong khống chế của hắn.
Nếu không đối đãi công bằng, chỉ sợ trong lòng Liệt Thiên sẽ xuất hiện khó chịu?
Huống hồ, dù sao Xuân Lan Thần Nữ cũng là người ngoài.
Phải khống chế trong tay, để tránh xuất hiện biến cố ngoài ý muốn.
Đôi mi thanh tú của Xuân Lan khẽ nhíu lại.
Cao ngạo như nàng, há có thể cho phép người khác khống chế?
"Đây là cơ duyên của ngươi, thực cho rằng hiện tại ngươi vẫn là người thừa kế Vân Sơn Cung...? Vô Thượng Cảnh thì thế nào, không phải đã tan thành mây khói hay sao? "
Liệt Thiên đã sớm hiểu ra.
Hắn bị tra tấn nhiều năm ở biên giới Hỗn Độn, đã sớm nhìn thấu tất cả.
Đi theo Sở Huyền lăn lộn, mới có tiền đồ....
Vô Thượng Cảnh cũng không còn xa vời nữa.
Chỉ có bước vào Vô Thượng Cảnh, mới có thể chính thức tìm hiểu bí mật lúc trước.
Nếu không, ngay cả Sáng Đạo Cảnh, cũng chỉ đáng là pháo hôi mà thôi.
Sắc mặt Xuân Lan Thần Nữ lộ vẻ ảm đạm, trải qua nhiều năm như vậy, tâm tính cao ngạo của nàng cũng bị mài mòn không ít.
"Vậy cũng được. "
Xuân Lan Thần Nữ thở dài một hơi.
Trạng thái hiện giờ của nàng, cũng là một dạng dày vò.
Kỳ thật nàng rất ngạc nhiên đối với Sở Huyền.
Có thể khiến cho Liệt Thiên thần phục, tất nhiên thực lực phải là Vô Thượng Cảnh.
Sở Huyền khẽ phất ống tay áo, một đạo ánh sáng trực tiếp chui vào trong người Xuân Lan Thần Nữ.
Đúng lúc này, Xuân Lan Thần Nữ sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu.
Trong lòng nàng trần đầy thương cảm.
Vân Sơn Cung đã trở thành hạt cát trong lịch sử, nàng cũng không còn là thần nữ cao ngạo của Vân Sơn Cung.
Chỉ là một hạ nhân bị người khác khống chế?
"Nếu như đã gia nhập Huyền Môn, sau này ngươi chính là trưởng lão của Huyền Môn, cũng giống như Liệt Thiên. "
Sở Huyền khẽ vung tay áo.
Sáng Đạo Lô liền xuất hiện ở trước mặt.
Nếu Xuân Lan đã gia nhập Huyền Môn, tự nhiên hắn phải khôi phục thực lực của nàng.
Thương thế của nàng, còn nghiêm trọng hơn so với Liệt Thiên.
Tuy rằng Đại Đạo chưa có huỷ triệt để, nhưng mà bổn nguyên gần như tiêu tán.
Chỉ còn Đại Đạo, chứa đựng lấy ý thức cùng trí nhớ của nàng.
Bị thương thảm như vậy, cho dù mời cường giả Vô Thượng Cảnh ra tay, cũng cảm thấy khó giải quyết, hơn nữa chỉ có thể giữ lại tánh mạng.
Trên cơ bản xem như phế nhân.
Muốn khôi phục căn cơ cùng thực lực, gần như là chuyện không thể.
Nhưng mà đối với Sở Huyền mà nói, tuy là chút tổn thương đó hơi phiền phức, nhưng cũng chưa khiến hắn bó tay.
Hắn đâu thiếu bảo vật.
Sáng Đạo Lô, có thể giúp nàng khôi phục Đại Đạo bị tổn hại.
Phối hợp thêm một ít bảo vật, giúp nàng khôi phục lại, là chuyện hoàn toàn không có vấn đề.
Có thể trở thành người thừa kế của Vân Sơn Cung, tất nhiên là có vô thượng chi tư.
Tu vi của nàng lúc toàn thịnh, còn mạnh hơn so với Liệt Thiên.
Liệt Thiên chỉ là Sáng Đạo sơ kỳ, nàng thì là Sáng Đạo hậu kỳ.
Nhìn thấy Sở Huyền lấy ra một cái bếp lò, trong lòng Xuân Lan liền ảm đạm, vừa nắm mình trong tay, liền gấp gáp bắt mình luyện hoá.?
Cũng đành chịu..., thương thế của mình quá nghiêm trọng, ngay cả sư tôn còn sống, cũng chưa chắc có thể giúp mình khôi phục lại.
Hơn nữa, tất nhiên sẽ bỏ ra cái giá cực kỳ đắt.
Sở Huyền lại ném thêm vài món bảo vật vào Sáng Đạo Lô, Liệt Thiên nhìn thấy mà nóng mắt, hận không thể nhảy vào Sáng Đạo Lô.
Quá xa xỉ!
Tiểu bì nương Xuân Lan này, quả thật là nhặt được đại cơ duyên.
"Thương thế của ngươi quá nghiêm trọng, cho dù cường giả Vô Thượng Cảnh thông thường cũng phải bó tay. "
Sở Huyền lại ném thêm một đoàn vật thể trong suốt, nói tiếp: "Bất quá nếu như ngươi đã gia nhập Huyền Môn, xem như đây là cơ duyên của ngươi, ta liền bỏ ra một chút đồ vật, giúp ngươi khôi phục. "
Trên mặt Xuân Lan Thần Nữ lộ vẻ ngơ ngác.
"Ta thật sự có thể khôi phục? "
Nàng hiểu rất rõ thương thế của mình, đến tột cùng là nặng tới mức nào.
"Không có gì to tát. "
Sở Huyền khẽ đầu nói.
Kế tiếp hắn nhìn về phía Liệt Thiên, nói: "Ngươi trấn thủ Sáng Đạo Lô một chút, đợi nàng khôi phục lại. "
"Vâng, môn chủ. "
Liệt Thiên bèn đáp.
Loại chuyện canh gác bếp lò này, tự nhiên Sở Huyền không rãnh mà làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận