Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1192 - Không Nghịch Thương Thiên, Cuối Cùng Chỉ Là Công Dã Tràng (2)



Chương 1192 - Không Nghịch Thương Thiên, Cuối Cùng Chỉ Là Công Dã Tràng (2)




Editor: Kingofbattle.
Pháp tắc Thiên Đạo không ngừng thẩm thấu vào thế giới Thiên Dương.
Đang có xu thế lột xác trở thành pháp tắc siêu nhiên của tân giới.
Pháp tắc siêu nhiên của thế giới Thiên Dương, loáng thoáng xuất hiện một vài biến hóa, tựa hồ muốn thẩm thấu Thiên Đạo, muốn cắn nuốt ngược lại Thiên Đạo.
Pháp tắc đọ sức với nhau, đang diễn ra trong âm thầm.
Hỗn Độn đã thống nhất, sinh ra đại tạo hóa, cường giả xuất hiện như nấm mọc sau mưa, thiên kiêu không ngừng quật khởi.
Thiên Đạo sẽ càng ngày càng mạnh.
Tranh đấu giữa pháp tắc siêu nhiên, nếu không có lực lượng bên ngoài quấy nhiễu, thời gian càng dài, ưu thế của Thiên Đạo lại càng lớn, phe thắng lợi sau cùng chính là Thiên Đạo.
Trước mắt tranh đấu giữa pháp tắc siêu nhiên, phía sau đều có người tác động.
Pháp tắc siêu nhiên của Thiên Dương, tự nhiên là do Hạo âm thầm khống chế.
Tuy rằng Sở Huyền không có trực tiếp khống chế Thiên Đạo, mà là để Thiên Đạo phát triển tự do, bất quá đây là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Tất nhiên sẽ không cho phép Thiên Đạo bị thua.
Đại thế phát triển ra sao, hỗn loạn ra sao, từ đầu đến cuối đều không ảnh hưởng đến Sở Huyền.
Hắn núp lùm ở tiểu viện, chờ đợi kỳ hạn 100 vạn năm đến.
Tứ Linh Thần Thú cũng đã đột phá Vô Thượng Chúa Tể Cảnh.
Thiên Linh Miêu cùng Hám Thiên Kim Bằng, đã là Vô Thượng Chúa Tể Cảnh, còn tiến lên thêm một mảng lớn.
Phệ Linh Hoa cũng là Vô Thượng Chúa Tể Cảnh.
Nó là Thiên Đạo Thần Thụ, tới thời điểm thích hợp, có thể trở về Thiên Đạo, củng cố sự phát triển của Thiên Đạo.
Khu vực hư vô.
Ngọn núi đen kịt đang không ngừng di chuyển về phía trước.
Khoảng cách tới chỗ Thiên Dương, đã càng ngày càng gần.
Một ngày nọ, tất cả mọi người trong ngọn núi đều thì thào: "Thương thiên! "
Mặc dù bọn hắn cách xa thế giới Thiên Dương, nhưng mà lúc cái tên thương thiên tái hiện nhân gian, bọn hắn vẫn cảm nhận được rõ ràng.
Tựa hồ, ngay giây phút bọn hắn sinh ra ở Thiên Dương cùng Hỗn Độn, thì không cách nào tránh đi thương thiên.
Càng như thế, bọn hắn càng thêm kiêng kị.
Thương thiên là ai?
Hạo!
Người sống càng lâu, càng biết rõ sự mạnh mẽ cùng đáng sợ của hắn.
Cường giả cấp bậc Vô Thượng Chúa Tể, cũng không phải ít như hiện nay.
Cữ cách mỗi một thời đại, sẽ xuất hiện một đám cường giả Vô Thượng Chúa Tể.
Vô số năm tháng đến nay, có bao nhiêu vị Vô Thượng Chúa Tể được sinh ra, cũng không có ai biết.
Kỳ thật đạt tới cấp bậc Vô Thượng Chúa Tể, đã xem như vượt qua hạn chế tuổi thọ.
Trải qua thời gian cực kỳ dài, cũng sẽ không chết vì hao hết thọ nguyên.
Dưới tình huống bình thường, cường giả Vô Thượng Chúa Tể rất khó giết một đối thủ cùng cấp bậc.
Mặc dù thực lực hai bên có sự chênh lệch rất lớn, cũng khó mà làm được.
Cho dù cường giả Vô Thượng Chúa Tể bị chết trong giao đấu, thì bình thường mà nói, cường giả Vô Thượng Chúa Tể tồn tại từ trước tới nay, tuyệt không phải ít như vậy.
Hiện tại, cường giả Vô Thượng Chúa Tể ít đến thảm thương, bởi vì tất cả đều đã chết.
Bổn nguyên tiêu tán, dung nhập vào thiên địa, bồi dưỡng cho thiên địa.
Cường giả Vô Thượng Chúa Tể, giống như là rau cải, mọc ra một gốc liền bị hái mất một gốc.
Rau cải bị cắt theo thời gian!
Mà người cắt rau cải, chính là thương thiên.
Đã từng có một đoạn thời gian, tất cả cường giả Vô Thượng Chúa Tể liên hợp lại, mong muốn nghịch phạt thương thiên, đánh vỡ ràng buộc vận mệnh!
Không có người nào cam lòng, vất vả tu luyện vô số năm tháng, cuối cùng trở thành công dã tràng, trở thành chất dinh dưỡng cho thiên địa, thấm nhuần thương thiên!
Giống như một người vất vả phấn đấu, trải qua đủ loại gian khổ, rốt cục trở thành một tiểu phú ông, nhưng mà kết quả cuối là phấn đấu vì kẻ khác, tất cả tài phú đều trở thành áo cưới cho kẻ khác.
Không những vậy, ngay cả bản thân cũng trở thành chất béo nuôi mập thây kẻ khác.
Ai có thể chấp nhận được?
Làm sao mà không tức giận chống lại?
Nhưng mà, bọn hắn đều thất bại.
Tất cả Vô Thượng Chúa Tể đều muốn nghịch phạt thương thiên, cuối cùng đều trở thành chất dinh dưỡng.
Hạo, cũng chỉ là Vô Thượng Chúa Tể Cảnh, vì sao lại mạnh như thế?
Người đến sau từ từ hiểu ra, con đường tu luyện đến Vô Thượng là do Hạo mở ra, Vô Thượng Chúa Tể cũng là do hắn dẫn đầu khai phá.
Hắn ở bên trên con đường Vô Thượng Chúa Tể Cảnh, càng đi tới cực hạn, thậm chí đã bước ra nửa bước.
Thậm chí có khả năng, những người đến sau tu luyện con đường vô thượng, đều có chỗ thiếu hụt.
Không hoàn chỉnh.
Vô hình trung sẽ phải chịu khống chế bởi pháp tắc của Hạo.
Cho nên, mặc dù bọn hắn đều là Vô Thượng Chúa Tể, nhưng lại có chênh lệch cực lớn.
Hạo, là bá chủ trong Vô Thượng Chúa Tể!
Mỗi tu luyện giả, khi vừa bắt đầu tu luyện, đều có lòng kính sợ thương thiên, tế bái thương thiên, một đường tu hành đi lên, chỗ thiếu hụt ở nơi nào, vị thương thiên này đều nhìn thấy tận mắt.
Đợi đến lúc tu luyện giả đột phá Vô Thượng Cảnh, chỉ sợ vô hình trung, đã bị trúng phải ấn ký đặc thù của Hạo.
Chính bởi vì như thế, Vô Thượng Chúa Tể mới bị hắn xem là rau cải đến mùa thì gặt hái.
Vô số năm tháng trôi qua.
Thiên Dương vẫn như trước, Hỗn Độn cũng thế.
Nhưng mà, tồn tại càng sống dai, lại càng biết rõ, Thương Thiên chuyên gặt hái cường giả Vô Thượng Chúa Tể, lực lượng tiềm ẩn ở thiên địa, rốt cuộc là khủng bố tới mức nào.
Mưu đồ suốt thời gian dài, chính là vì thời đại này, mở ra tân giới, mở ra con đường mới!
Một khi Hạo thành công, hắn sẽ tiếp tục làm chúa tể, tiếp tục thi hành kế hoạch hái rau cải, mỗi một đời đều thu hoạch đám cường giả, làm chuẩn bị cho công cuộc khai phá con đường tu luyện mới.
Không nghịch thương thiên, cuối cùng chỉ là công dã tràng!
Vô Thượng Chúa Tể cổ xưa, nhìn về phía hai bóng người trên đỉnh núi.
Sở Lạc cùng Huyền Thu!
Một người ở Thiên Dương, kẻ khác thì ở Hỗn Độn, đúng là một dương một âm.
Hơn nữa, hai người đều có đại tạo hóa, chí bảo đặc thù, vậy mà tránh được quấy nhiễu bởi Hạo, trở thành người mấu chốt phá vỡ bố cục.



Bạn cần đăng nhập để bình luận