Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 331. Giảng đạo (1)

Chương 331. Giảng đạo (1)
Editor: Kingofbattle
Nói cho cùng, trận chiến tranh đoạt danh ngạch này, trên thực tế là do tất cả thế lực lớn muốn khích lệ đệ tử bình thường, hơn nữa còn muốn so tài phân cao thấp.
Chẳng qua tán tu chỉ bù vào cho đủ số.
Nếu tán tu có cường giả chống lưng, tự nhiên sẽ không cần tham gia thi đấu vòng loại.
Thế giới này, rốt cuộc vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện.
Tiêu Lương sẽ không tham dự vòng loại, tự nhiên Đinh Việt và Vương Lạc cũng tương tự.
Nếu như bọn hắn muốn, cũng không cần tham dự tranh đoạt danh ngạch, muốn vào Chiến Ma Cổ Địa thì vào thôi, thế lực nào có thể ngăn cản?
Sở Huyền cảm thấy trận chiến tranh đoạt danh ngạch này, bất quá chỉ là một trò hề, liền không còn hứng thú gì nữa.
Màn hấp dẫn nhất vẫn là lúc Chiến Ma Cổ Địa mở ra.
Đây là lúc Tần Doanh trở về.
Vòng loại tranh đoạt này, chỉ sợ phải hao tốn vài năm, mới có thể đến chung kết.
Đinh Việt cùng Vương Lạc đã trở về.
Hai người này đi chung.
"Bái kiến sư tôn! "
"Đứng lên đi. "
Sở Huyền rất hài lòng đối với hai vị đệ tử này.
Trước khi trở về, còn đưa cho mình đại lễ.
Đinh Việt cùng Vương Lạc trở về, Sở Huyền liền gọi Hạng Tinh và Hắc Nguyệt ra ngoài, giới thiệu sơ qua cho bọn hắn biết Hắc Nguyệt mới thu nhận.
Cũng là nữ đệ tử duy nhất dưới trướng của hắn.
"Gặp qua hai vị sư huynh! "
Hắc Nguyệt cung kính hành lễ, nói.
Trong lòng cảm thán, không hổ danh là đệ tử của sư tôn, chính là mãnh nhân độc chiến trăm đế.
Quả nhiên là yêu nghiệt tuyệt thế.
"Gặp qua Tiểu sư muội! "
Đinh Việt cùng Vương Lạc đáp lễ.
Tiếp đến, Vương Lạc tiện tay móc ra vài bình đan dược, xem như quà gặp mặt.
Đinh Việt cũng đưa một ít, hắn đã vơ vét không ít bảo vật trong bí cảnh Địa Linh tộc.
"Tạ hai vị sư huynh. "
"Đều là người một nhà, không cần khách khí. "
Đinh Việt khoát tay, bèn nói.
Nhìn thấy hai vị sư huynh, cũng không bị mình hấp dẫn, Hắc Nguyệt không khỏi hoài nghi dung mạo của mình.
Thân làm tiểu sư muội, còn tưởng rằng mấy vị sư huynh phải lấy lòng mình, rốt cuộc không xuất hiện.
Nhất là Đại sư huynh Đinh Việt, trong ánh mắt kia, tựa hồ cũng không xem nàng là nữ nhân, chớ nói là bị sắc đẹp của mình hấp dẫn.
Nàng chợt nghĩ lại, thế này mới đúng, nếu như dễ dàng bị mình mê hoặc, ra vẻ nịnh nọt lấy lòng mình, thì đúng là không xứng đáng làm đệ tử của sư tôn, không xứng làm sư huynh của mình.
"Sư tôn..., đệ tử gặp một người rất lợi hại..., đệ tử có cảm giác thực lực của hắn, cũng không yếu hơn đệ tử! "
Đinh Việt cảm khái nói ra.
Sở Huyền khẽ mỉm cười, đó là chuyện đương nhiên, Tiêu Lương có chiến cốt, chiến tâm, chiến hồn trời sinh, bên người còn có chí bảo Mạn Đằng, làm sao thực lực có thể yếu được ?
Thứ hắn tu luyện lại là Chiến Đạo Vô Cực, công pháp mạnh mẽ bực này, đặt ở Cửu vực, cũng là yêu nghiệt đỉnh cấp.
Đương nhiên, Đinh Việt cũng không kém.
Cảnh giới kiếm đạo của hắn cũng không thấp, trên người cũng mang theo chí bảo, dù sao cũng là địa linh chi tử, trên người có thể thiếu chí bảo ư?
Nếu hai bên giao đấu, thắng bại cũng khó lường.
"Đó là sư đệ của các ngươi, tên gọi là Tiêu Lương! "
"Cái gì, là sư đệ của chúng ta? "
Đinh Việt cùng Vương Lạc rất khiếp sợ.
Hắc Nguyệt cũng chấn kinh, sự mạnh mẽ của Tiêu Lương, nàng còn biết rõ hơn những người ở đây.
"Trừ các ngươi, ở bên ngoài vi sư cũng thu vài người đệ tử. "
Sở Huyền vừa cười vừa nói: "Có hai vị đệ tử ký danh, còn có một vị nô bộc, về sau các ngươi sẽ nhìn thấy. "
Đinh Việt cùng Vương Lạc ngây ngẩn cả người, nghi ngờ nhìn về phía Hạng Tinh, chẳng lẽ sư tôn đã từng rời khỏi đây sao?
Từ khi bọn hắn bái sư đến nay, bọn hắn chưa bao giờ thấy sư tôn rời khỏi đây, dù chỉ nửa bước!
Hạng Tinh lắc đầu, biểu đạt sư tôn chưa từng rời đi.
Sư tôn quá mạnh mẽ và thần bí, chân không bước ra khỏi cửa, đã thu được đệ tử yêu nghiệt bực này?
Đinh Việt cảm nhận được áp lực.
Bản thân phải cố gắng tu luyện mới được, tuyệt đối không thể bị mấy sư đệ đuổi kịp.
"Nếu như các ngươi đều ở đây, vi sư sẽ giảng đạo giúp các ngươi, có thể ngộ được nhiều hay ít, thì phải xem tạo hóa của các ngươi. "
Sở Huyền lại nói tiếp.
Đám người nghe vậy, cuống quít cung kính ngồi xuống, chăm chú lắng nghe.
Hắc Nguyệt cũng ngồi xuống.
Đây là lần đầu, nàng nghe sư tôn giảng giải đạo tu luyện.
Tô Tiên Nhi cùng Sở Vân cũng đi ra, ngồi hai bên trái phải của Sở Huyền, cùng lắng nghe.
Sở Vân cũng mới nghe lần đầu, Sở Huyền giảng giải đạo tu luyện, nàng rất ngạc nhiên, Thập Tam ca sẽ giải thích ra sao.
Ở trong mắt nàng, Sở Huyền càng ngày càng thần bí, cao thâm khó dò.
Sở Huyền ngồi ngay ngắn ở trên ghế, thi triển Hám Thiên Thần Tướng, nhìn sơ qua giống như là một vị đại năng tuyệt thế.
Thánh Sư Quang Hoàn cũng khởi động, bao trùm mọi người.
Đạo vận lượn lờ, miệng ngậm đạo ý, vừa mở miệng thì mấy người Đinh Việt đã chìm vào một loại trạng thái kỳ diệu.
Trong đầu xuất hiện vô số cảm ngộ và lý giải về phương diện tu luyện, có một vài chỗ khúc mắc khó hiểu, lập tức được khai sáng.
Con đường tu luyện của bọn họ đã là một đường thẳng tới Tôn cảnh, sẽ không còn bình cảnh, thậm chí Thiên Cảnh cũng như là vật trong túi.
Chỉ cần tu vi đầy đủ, tích lũy đủ nhiều, sẽ có thể đột phá.
Sở Huyền chấm dứt giảng giải, Thánh Sư Quang Hoàn vẫn mở ra, nhìn thấy đám đệ tử đang chìm trong cảm ngộ, hắn yên lặng nâng chung trà lên uống một ngụm.
Đây là lần đầu hắn giảng giải tu luyện, sau khi đột phá Đạo cảnh, đã khác với trước kia một trời một vực.
Đạo lý mà hắn giảng, liên kết trực tiếp với Đạo cảnh.
Đương nhiên, cảnh giới của mấy người Đinh Việt còn thấp, không thể nào lĩnh ngộ đến chỗ cao thâm, có thể chạm tới Thiên Cảnh, đã là cực hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận