Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1052. 10 Vạn Năm, Hỗn Độn Cự Thú (3)

Chương 1052. 10 Vạn Năm, Hỗn Độn Cự Thú (3)
Editor: Kingofbattle.
Sở Huyền vung tay lên, trong tay lập tức xuất hiện một miếng thịt.
Đây là thịt trên người Hỗn Độn Cự Thú.
Miếng thịt này còn lớn hơn Sở Huyền, nhưng so với cả người cự thú, kỳ thật chẳng khác nào sợi lông trâu.
Hỗn Độn Cự Thú không có chút phản ứng nào.
"Tiên nhi, thử xem thịt này có ăn được không. "
Tô Tiên Nhi hơi ngớ người, miếng thịt này lấy từ đâu vậy ?
Hỗn Độn Cự Thú thì nàng thấy quen rồi.
Bọn chúng hay đi lại gần biên giới Hỗn Độn
Gặp được cự thú cũng là chuyện bình thường.
Nàng đã từng tò mò Hỗn Độn Cự Thú, đứng ở trong tiểu viện, công kích từ xa, ý đồ móc thử một khối thịt nếm thử.
Kết quả, công kích của nàng yếu đến mức đáng thương, ngay cả trên lớp da của Hỗn Độn Cự Thú cũng không để lại một vết xước.
Thậm chí Hỗn Độn Cự Thú còn không có chút phản ứng.
"Nô tỳ phải đi chuẩn bị gia vị! "
Tô Tiên Nhi cực kỳ hưng phấn.
Không hổ danh là tiên sinh.
Nàng cũng không thấy hắn ra tay thế nào, thế mà lấy được một khối thịt đến tay.
Hỗn Độn Cự Thú..., cự thú khủng bố như vậy, có lẽ thịt của nó mùi vị cũng không tệ?
Ăn một miếng, có phải lực lượng nhục thể sẽ tăng lên vài cấp ?
Tô Tiên Nhi đang chuẩn bị đồ gia vị, kế tiếp ném khối thịt vào trong cái đỉnh lớn.
Bỏ thêm gia vị vào, vận dụng Đại Đạo chi hoả, bắt đầu hầm cách thuỷ.
(Hầm cách thuỷ là phương pháp chế biến thực phẩm bằng cách sử dụng hơi nóng của nước làm chín thực phẩm)
Đồ gia vị đều là bảo vật đỉnh cấp.
Cái đỉnh lớn này chính là một kiện Hỗn Độn Chí Bảo.
Bất quá, thịt Hỗn Độn Cự Thú là vật phi phàm, cho dù dùng Hỗn Độn Chí Bảo hầm cách thuỷ, cũng cần thời gian không ngắn.
Hầm cách thủy càng lâu thì thịt càng mềm, chút thời gian ấy vẫn có thể chờ được.
Tiểu viện ở trước mặt Hỗn Độn Cự Thú, chính là giống như hạt bụi.
Không thể nào thu hút sự chú ý của Hỗn Độn Cự Thú.
Con Hỗn Độn Cự Thú kia ngáp dài một cái, trực tiếp nằm sấp trong Hỗn Độn, vậy mà bắt đầu đánh một giấc.
Thân thể cao lớn của nó, đang trôi nổi lơ lửng.
Sở Huyền tâm niệm vừa động, tiểu viện đột nhiên biến mất.
Sau một khắc, liền xuất hiện ở trên lưng Hỗn Độn Cự Thú.
Tựa hồ Hỗn Độn Cự Thú cảm giác được cái gì, làn da trên lưng run rẩy một chút, giống như đang đuổi muỗi.
Run rẩy vài cái, lại không cử động nữa.
Lỗ mũi nó thờ phì phò, tựa hồ đã ngủ.
Sở Huyền liền xem xét Thiên Đạo, trong 10 vạn năm này ra sao.
Thiên Đạo đã trở thành một trong chín đại pháp tắc Hỗn Độn.
Một đoàn pháp tắc chí thượng trong đó, đã bị Thiên Đạo chiếm lấy.
Hơn nữa, pháp tắc Thiên Đạo đang lan tràn về phía một đoàn pháp tắc chí thượng khác.
Cuối cùng sẽ có một ngày, tất nhiên Thiên Đạo sẽ trở thành pháp tắc chí thượng duy nhất trong Hỗn Độn.
Thiên Đạo phát triển rất nhanh, Sở Huyền rất vui mừng.
Sở Huyền thử dò xét Đại Đạo Hội.
Đã rất lâu rồi hắn không có chú ý.
Đám người Hồng Nguyên Sơ, vẫn hoạt động rất sôi nổi.
Đã nhiều năm như vậy, rốt cục Hồng Nguyên Sơ cũng đột phá khai đạo 10 vạn Tất cả Đạo cảnh bên trong Đại Đạo Hội đều đột phá đến Khai Đạo Cảnh.
Thực lực Ma Đồ cũng đột phá 10 vạn dặm.
Sau khi Ma Phật rời khỏi Thiên Đạo.
Phật Môn do Nam Vô Phật Đà cùng Ma Đồ cầm đầu.
Hôm nay Phật Môn rất hưng thịnh.
Quỷ tộc cũng lớn mạnh.
U Nhi đã khai đạo 10 vạn dặm.
Đằng Giao Vương cũng đột phá đến cấp độ này.
Đáng nhắc tới chính là, trong thiên địa Thần Châu, Ma Đạo cũng bắt đầu hoạt động mạnh.
Ma tộc đã trở thành lịch sử.
Hiện giờ chỉ có Ma Đạo.
Hai tộc Thần Tiên, vẫn là cường tộc trong thiên địa.
Nhân tộc vẫn là chủng tộc bá chủ trong thiên địa Thần Châu.
Thiên kiêu xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
Sở Huyền suy nghĩ một chút, ở bên trong Nguyên Sơ Đại Đạo, tạo ra một cái hội khác.
Sau đó rót khí tức của đám người Đinh Việt vào, để bọn chúng có nơi tụ họp, có thể thông qua cái hội này liên hệ lẫn nhau.
Sở Vân cũng bị Sở Huyền kéo vào trong hội.
Ngoại trừ chín vị đệ tử của hắn, mấy vị tương đối hữu duyên, cũng bị hắn kéo vào trong hội.
Tần, Phong Ảnh Cổ Thần cũng ở trong này.
Cực, Hồng Nguyên Sơ, Ma Đồ, Đằng Giao Vương các loại, lúc đầu ở trong Khai Đạo Hội, cũng kéo tiến vào.
Những người này đều xem như môn đồ của hắn.
Sở Huyền nói đại khái công dụng của hội này, liền bỏ mặc không quản.
Đồ Vương Đạo rất sôi nổi, bắt đầu khoe khoang sự mạnh mẽ của mình.
Thậm chí còn âm thầm tỏ vẻ, phải về thiên địa Thần Châu đánh Hồng Nguyên Sơ một trận ra trò.
Rốt cục hắn đã vượt qua vị Hồng Nguyên Sơ này, trở nên không coi ai ra gì.
Gương mặt Hồng Nguyên Sơ đen lại.
Trong lòng cũng đành chịu.
Gia hoả Đồ Vương Đạo này, vậy mà vượt lên hắn.
Thổn thức....
Hắn quyết định, đi xông xáo Hỗn Độn.
Làm sao có thể chấp nhận bị Đồ Vương Đạo đuổi kịp vượt mặt?
Ở bên trong hội bắt đầu náo nhiệt.
Mọi người đều kể lại quá trình mình trải qua.
Sở Ách tỏ vẻ sầu khổ nói: "Ta không kết giao nổi một hảo hữu! "
Bên trong hội liền yên tĩnh.
Mấy người Đinh Việt đều nghe qua chuyện của Sở Ách.
Quả thực khủng bố....
"Tiểu sư đệ, cường giả đều là cô độc, ngươi có mấy vị sư huynh chúng ta là được rồi. " Đinh Việt an ủi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận