Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 811. Hỗn Độn Bản Nguyên

Chương 811. Hỗn Độn Bản Nguyên
Editor: Kingofbattle
Đám đệ tử đều lột xác thành tư chất Cổ Thần Hỗn Độn, còn Tô Tiên Nhi vẫn luôn ở bên cạnh hắn làm thị nữ, tự nhiên không thể bạc đãi nàng.
Hơn nữa, hắn đã đồng ý ban cho nàng một phần đại cơ duyên.
Sở Huyền trực tiếp thu lấy một đạo Hỗn Độn Băng Nguyên tới tay.
Lại nhìn về phía trong Hoang Cổ Sơ Địa, một tiểu không gian thần bí khác.
Bên trong một mảnh xanh rì, tràn ngập sức sống.
Ở trung tâm mảnh không gian này, chính là một đoàn Hỗn Độn Mộc Nguyên.
Hắn cũng thu lấy một đạo Hỗn Độn Mộc Nguyên này.
Những thứ bản nguyên Hỗn Độn này, chính là được giữ lại từ lúc thiên địa sơ khai, chính là báu vật quý giá trong thiên địa, trân quý không gì sánh kịp.
Sở Huyền chỉ thu lấy một phần nhỏ trong đó mà thôi.
Phần Hỗn Độn chi nguyên còn lại, tiếp tục để lại trong không gian, theo thế giới mở rộng, cũng sẽ dần biến nhiều thêm.
Thậm chí không loại trừ khả năng chúng nó sẽ sinh ra tánh mạng, trở thành tiên thiên sinh linh.
Một đám tiên thiên sinh linh cùng tiên thiên chủng tộc ban đầu của Cửu Vực, có lẽ bắt nguồn từ chính những Hỗn Độn chi nguyên này.
Chính là quà tặng của tạo hoá trong thế giới này.
Sau này Cửu Vực là thế giới của mình, tự nhiên phải giữ lại những thứ bảo vật quý giá này.
Sở Huyền gọi Tô Tiên Nhi tới trước mặt.
"Tiên sinh, ngài tìm nô tỳ. "
Tô Tiên Nhi đáng yêu đứng ở bên cạnh.
Sở Huyền đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của nàng, rồi nói: "Ta từng nói, sẽ tặng ngươi một phần cơ duyên, sẽ không để ngươi tụt lại đằng sau, hiện tại đã đến lúc. "
Tô Tiên Nhi lập tức vui mừng hớn hở.
"Là cơ duyên gì? "
Nàng nắm lấy cánh tay Sở Huyền, bộ dạng nhảy nhót tung tăng như chim sẻ.
"Hỗn Độn Băng Nguyên. "
Sở Huyền khẽ phất ống tay áo, lòng bàn tay xuất hiện một khối đồ vật nhỏ bé, óng ánh trong suốt, ẩn chứa pháp tắc băng hàn kinh khủng.
"Thứ này quá đẹp, nô tỳ rất thích. "
Tô Tiên Nhi vui vẻ không thôi.
Sở Huyền đánh Hỗn Độn Băng Nguyên vào trong cơ thể Tô Tiên Nhi, sau đó mang nàng đưa vào Tiểu Thế Giới, rồi nói: "Tốt nhất là ngươi tự thể ngộ, dung hợp băng nguyên, quá trình này có chút khó chịu, hãy cố gắng vượt qua. "
"Nô......tỳ......biết...........rồi....... "
Trong nháy mắt, cả người Tô Tiên Nhi như bị đông cứng, mồm nói không rõ được.
Sở Huyền quan sát trong chốc lát, Tô Tiên Nhi dung hợp một đạo Hỗn Độn Băng Nguyên này không khó, chỉ là quá trình có chút khó chịu.
Sau khi nàng dung hợp xong, sẽ lột xác thành tư chất Cổ Thần Hỗn Độn.
Chuyện này có chút đáng tiếc, Tô Tiên Nhi không phải dựa vào tự thân đạt được cơ duyên, bởi vậy nhất định sẽ không kích hoạt hệ thống ban thưởng.
Sở Huyền cũng gọi Sở Vân tới trước mặt, sau đó đánh Hỗn Độn Mộc Nguyên vào trong cơ thể nàng.
So sánh với Tô Tiên Nhi, quá trình Sở Vân dung hợp Hỗn Độn Mộc Nguyên cũng không thống khổ như vậy.
Chỉ là quá trình dung hợp thì cần có thời gian.
Sau khi an bài thỏa đáng, Sở Huyền liền bắt tay vào khai đạo.
Khai đạo 300 vạn dặm, nhìn thì rất cường đại, nhưng vẫn chưa thể vô địch trong Hỗn Độn.
Cho nên, hắn không thể ngừng khai đạo.
Tranh thủ sớm ngày khai đạo 999 vạn dặm, thậm chí là đột phá 1000 vạn dặm.
Kỳ hạn 77 năm đã sắp đến.
Sở Huyền cảm thấy rất háo hức.
Mới nháy mắt, bản thân đã trạch 77 năm.
Bên trong Sở gia, ngoại trừ Sở Vân ra, chỉ sợ đã không còn ai nhớ tới mình ?
Không đúng, lão gia gia Sở Thiên Minh vẫn còn nhớ rõ chính mình.
Chính là gần đây tu vi của lão bị kẹt tại Tôn cảnh đỉnh phong, thủy chung không thể đột phá đến Thiên Cảnh, bị một vị đối thủ cũ áp chế mười mấy năm, tâm tình không tốt lắm.
Hôm qua vừa gào thét inh õi bên trong tổ trạch.
Sở gia đã sớm nghe thành thói quen rồi.
Vừa nghe thấy tiếng gầm thét của Sở Thiên Minh, là bọn họ có thể đoán được, khẳng định lão già này lại bị người ta đánh cho tức giận.
Đa số võ giả Bắc Vực đã đi sang vực khác, nhất là võ giả trên Thiên Cảnh, dẫn đến tình cảnh hôm nay, ở Bắc Vực rất hiếm thấy võ giả Thiên Cảnh.
Đạo cảnh thì càng không có một người.
Phàm là võ giả rời khỏi Bắc Vực, tựa hồ cũng quên sự tồn tại của Bắc Vực.
Toàn bộ Cửu Vực, ngoại trừ sinh linh bên trong Bắc Vực ra, thì sinh linh mấy vực khác cũng quên sự tồn tại của Bắc Vực.
Bắc Vực đã thống nhất, cho dù Tần Khả Vận đã rời đi, thì Đại Tần vẫn thống trị Nam Châu.
Sở gia dần dà trở thành một gia tộc đặc biệt.
Những năm này mơ hồ đã có danh hiệu gia tộc đệ nhất Nam Châu.
Chủ yếu là địa vị Sở gia rất đặc thù ở Tần quốc, Sở Vân mấy lần hiển lộ ra thực lực, chấn nhiếp một vài cường giả xung quanh.
Khiến cho toàn bộ thế lực Bắc Vực đều biết đến danh tiếng Sở gia, có một vị thiên chi kiều nữ thực lực khủng bố.
Được xưng người mạnh nhất Bắc Vực.
Trong lòng Sở Huyền có suy nghĩ, Sở gia hiện tại đã rất tốt, yên bình vô lo, không có quá nhiều ân oán.
Lão già Sở Thiên Minh này, nín nhịn một đoạn thời gian khá dài, vẫn nên giúp hắn một chút, đột phá Thiên Cảnh.
Lại nói tiếp, Sở Huyền đột nhiên nhớ tới cha mẹ của mình.
Hắn đã dò xét toàn bộ Cửu Vực, nhưng đều không có dấu vết.
Khả năng rất lớn là đã chết.
Có lẽ đúng như lời đồn thổi, cha mẹ của hắn đi thăm dò một chỗ di tích cổ, sau đó di tích này sụp đổ mà hai người bỏ mạng.
Sở Huyền thở dài một hơi, không có nghĩ nhiều, tiếp tục chìm đắm trong khai đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận