Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 776. Khai Đạo 100 Vạn Dặm (1)

Chương 776. Khai Đạo 100 Vạn Dặm (1)
Editor: Kingofbattle
Đúng lúc này, bên trong Hoang Cổ Sơ Địa, có vài tồn tại đều tỉnh lại từ giấc ngủ say, sắc mặt nguyên một đám đều lộ vẻ nghi hoặc, tựa hồ đã xảy ra một ít biến hóa?
Dường như trong thế giới này, đã sinh ra một tồn tại đặc thù.
Tình huống ở Cửu Vực càng lúc càng bất thường, chẳng lẽ Đạo Kiếp Đại Đạo đã tới?
Thời cơ sắp đến rồi sao?
Trong một chỗ không gian thần bí, có một đạo ý niệm trôi nổi, giờ phút này đạo ý niệm bỗng nhiên chuyển động.
Nó thoát khỏi không gian hắc ám, dò xét thế giới Cửu Vực bên ngoài.
"Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì sao ta có cảm giác cực đạo có biến hóa? "
Hắn cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, sẽ mang đến ảnh hưởng gì.
Đạo ý niệm này quay trở về không gian hắc ám, tiếp tục trôi nổi trong không gian, từ lúc trở về mảnh không gian này, tư duy của đạo ý niệm kia liền trở nên chậm chạp.
Thiên Chi Vực.
Bộ thi hài kia lại mở mắt ra.
"Đã xảy ra chuyện gì? Trong thế giới lại sinh ra tồn tại đặc thù? Chẳng lẽ Đại Đạo có biến? "
"Chẳng lẽ, thời cơ đến sớm một chút? "
"Nên làm tốt chuẩn bị mới được. "
Kế tiếp lại trở nên yên tĩnh.
Trong không gian thần bí, đầu lâu khổng lồ kia lại hiện ra hồn quang, bộ dáng cũng rất nghi hoặc.
Hơn nữa, tựa hồ có chỗ gì đó bất thường, khiến cho hắn sinh ra một loại cảm giác đối mặt với tồn tại cổ xưa.
"Chẳng lẽ, có Cổ Thần nhúng tay vao? "
Không gian lại trở nên yên lặng.
Chỗ Ách Khí Đại Đạo, bên trong khối không khí dần dần chuyển động nhanh hơn, tốc độ xoay tròn mỗi lúc một nhanh.
Chẳng những diện tích không có mở rộng, ngược lại bắt đầu áp súc...
Sau khi Ý Nguyệt Quân loại trừ bất tường chi khí, lại đi tới chỗ Ách Khí Đại Đạo, quan sát Ách Khí Đại Đạo, trên mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Tại sao lại phát sinh biến hóa rồi?
Hình như là nó rút nhỏ lại.
Lần này hắn cũng không tiến vào, chỉ đứng trước Ách Khí Đại Đạo nhìn chằm chằm.
Bên ngoài thế giới Cửu Vực, trong Hỗn Độn.
Lúc này, một đám cường giả tập trung lại, đều nhìn về phía thế giới Cửu Vực, trên mặt mỗi người đều nhíu mày.
Tựa hồ thế giới đã xảy ra một vài biến hóa đặc thù, khiến cho pháp tắc Hỗn Độn xuất hiện trong giây lát.
Bốn vị chí cường giả Liệt Ma Tôn, Đô Thần Tôn, Hách Tiên Tôn, Côn Trấn đều hiện thân, bọn hắn đều nhìn chăm chú thế giới Cửu Vực, nhíu mày.
Tựa hồ thế giới Cửu Vực đã thoát khỏi phạm trù hiểu biết của bọn hắn.
Trở nên lạ lẫm khó đoán......
"Hách tiền bối, ngài cảm thấy thế nào? "
Đô Thần Tôn mở miệng hỏi dò.
Hách Tiên Tôn là Tiên Tộc đời thứ hai, thuộc về bối phận cổ lão, trong bốn người ở đây thì hắn chính là tồn tại lâu đời nhất, ba người còn lại chỉ là hậu bối trong mắt hắn.
Mặc dù Hách Tiên Tôn là người yếu nhất trong Tiên tộc đời thứ hai, nhưng mà dù sao cũng là người từng trải, ba người bọn hắn cũng không thể so sánh.
Ít nhất là biết được nhiều bí mật Hỗn Độn hơn bọn hắn.
Có thể sống đến hiện tại, cũng không thể nói là phế, chắc chắn sẽ có thủ đoạn đặc thù.
Bằng không, bên trong Tiên tộc đời thứ hai có vô số người mạnh hơn Hách Tiên Tôn, cũng không thiếu người có thiên phú cực cao, kết quả toàn bộ đều chết sạch, cho dù không chết thì cũng mất đi tung tích.
Duy chỉ có mỗi Hách Tiên Tôn sống đến hiện tại, hơn nữa còn cực kỳ khoẻ mạnh.
"Là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu. "
Khí thế trên người Hách Tiên Tôn tiên phong đạo cốt, mang phong phạm của tiền bối cao nhân.
"Nói thẳng. "
Liệt Ma Tôn nhíu mày hối thúc.
Nào có dáng vẻ tôn trọng tiền bối như Đô Thần Tôn.
Hách Tiên Tôn liếc mắt nhìn hắn, cũng không thèm để ý.
Đám gia hoả Ma tộc này, đều là hạng người cuồng vọng phách lối, hà tất phải tức giận ?
Hắn gặp qua không ít loại người thế này rồi, đa số đều có kết cục chết thảm.
Gia hỏa Ma tộc, bởi vì điên cuồng cùng phách lối, mà rất dễ bị người giết chết.
Mà người có thể sống tiếp, đều là tồn tại cực kỳ mạnh và khủng bố.
Nếu như Liệt Ma Tôn là nhân vật cùng thế hệ với hắn, Hách Tiên Tôn chỉ có thể tránh lui, thậm chí còn e ngại.
Dù sao, người cùng thời với hắn có thể sống đến hiện tại, chắc chắn thực lực sẽ bỏ xa loại người như hắn.
Tuy là thực lực Liệt Ma Tôn mạnh mẽ trong cùng thế hệ, nhưng mà dù sao cũng là hậu bối, nên hắn cũng không để trong lòng.
Đối phó dạng hậu bối thế này, hắn vẫn có lòng tin.
"Chuyện tốt, tự nhiên là bên trong thế giới Cửu Vực, chỉ sợ đã xuất hiện đại cơ duyên, dính líu đến pháp tắc Hỗn Độn.
Chuyện xấu chính là chúng ta không còn am hiểu Cửu Vực nữa, nó đã trở thành một thế giới xa lạ đối với chúng ta. "
Hách Tiên Tôn lạnh nhạt nói ra.
Mấy người Liệt Ma Tôn đều nhíu mày, quả nhiên là chuyện tốt, mà cũng là chuyện xấu.
Nhất là, Đại Đạo vẫn còn lực bài xích, bọn hắn không thể tiến vào Cửu Vực.
Bất quá cho dù là cơ duyên, cũng không liên quan tới bọn hắn.
Càng đáng hận chính là, một ít bố trí của bọn hắn ở Cửu Vực, vậy mà không thể nào khống chế hoàn toàn, ý niệm cũng không cách nào hàng lâm.
"Nhân tộc có thể dùng ý niệm hàng lâm đến Cửu Vực hay không ? "
Đô Thần Tôn mở miệng hỏi.
Liệt Ma Tôn hừ lạnh một tiếng: "Chẳng lẽ, ngươi muốn cấp cho nhân tộc lợi thế? "
"Cơ duyên sao, tất cả đều dựa vào khí vận cùng thực lực, cho dù có biết trước, một khi tiến vào Cửu Vực, cũng chưa chắc có thể chiếm lấy lợi ích gì. "
Côn Trấn híp mắt mở miệng nói.
"Hả, Côn Trấn, hẳn là ngươi nguyện ý cho nhân tộc dùng ý niệm hàng lâm, đi dò xét tình huống ? "
Liệt Ma Tôn cười lạnh một tiếng.
"Cũng chưa chắc là không thể. "
Côn Trấn bèn gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận