Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1150. Trận Đấu Khiến Mọi Người Chú Ý (2)

Chương 1150. Trận Đấu Khiến Mọi Người Chú Ý (2)
Editor: Kingofbattle.
Khoảng cách ước chiến, chỉ cách một buổi sáng.
Hiện giờ chỗ này đã tụ tập rất nhiều võ giả.
Phàm là thiên kiêu biết được tin tức, gần như đều đã chạy đến.
Ngoại trừ võ giả nhân tộc, còn có Yêu tộc!
Thế giới Thiên Dương lấy nhân tộc làm chủ, nhưng không phải không có chủng tộc khác tồn tại, Yêu tộc cũng là cực kỳ cường đại chủng tộc một trong.
Trước đại chiến thời thượng cổ, tranh đấu giữa các tộc trong thế giới Thiên Dương, số lượng cường tộc cũng không ít.
Nhưng đến hôm nay, chủ yếu là tranh đấu giữa nhân tộc cùng Yêu tộc.
Mấy chủng tộc không thuộc về Yêu tộc, hiện tại tất cả đều gia nhập Yêu tộc, thống nhất làm một, vì muốn chống lại nhân tộc.
Dần dà, liền tạo thành cục diện so đấu giữa hai cường tộc như ngày hôm nay, là nhân tộc cùng Yêu tộc.
Mấy tiểu tộc còn lại, đều không đáng nhắc tới.
Phía cuối chân trời, một con ác điểu đang lao nhanh tới như một tia chớp.
Vừa đáp xuống mặt đất, nó đã hóa thành một gã thanh niên áo trắng.
Đây là một vị thiên kiêu Yêu tộc rất nổi danh.
Lưu Quang Thanh!
Trong cả thế giới Thiên Dương, Lưu Quang Thanh là một vị thiên kiêu đỉnh cấp của Yêu tộc, thuộc dạng thiên kiêu cực kỳ hiếm có, là một trong số ít người có thể ganh đua cùng thiên kiêu đỉnh cao của nhân tộc
Theo sự xuất hiện của Lưu Quang Thanh, một vài vị thiên kiêu tuyệt đỉnh nổi danh thiên hạ, cũng lục tục xuất hiện.
Lúc này từ phía cuối chân trời xuất hiện một đạo hắc vụ (khói đen).
Vừa tiếp đất đã biến thành một gã thanh niên đầu trọc, trên mặt là một mảnh phù văn màu nâu nhạt, dáng vẻ hung thần ác sát.
Lại là một gã thiên kiêu Yêu tộc.
Đồng dạng cũng rất nổi danh.
Hắc Bồng!
Lưu Quang Thanh liếc nhìn Hắc Bồng, cũng không có nói gì.
Mặc dù đều là Yêu tộc, nhưng mà bên trong Yêu tộc cũng chia ra rất nhiều nhánh, mạnh yếu không đều, thậm chí còn đối địch lẫn nhau, là loại khắc tinh của nhau.
Nói chung là rất phức tạp.
Lưu Quang Thanh từng so chiêu cùng Hắc Bồng, tự nhiên quan hệ giữa hai người không thể tốt được
Hai vị thiên kiêu đỉnh tiêm của Yêu tộc vừa tới, lập tức tạo ra áp lực cực lớn cho đám thiên kiêu nhân tộc.
Tính đến hiện tại, thì trong đám thiên kiêu nhân tộc ở đây, không có một ai có thể chống lại hai người này.
Bốn phía xung quanh Lưu Quang Thanh cùng Hắc Bồng, không có người nào dám tới gần.
Xa xa lại có một đạo ánh sáng đỏ thẫm bay vút đến.
Một vị thanh niên đáp xuống gần sát bên Lưu Quang Thanh.
Một vị thiên kiêu hàng đầu của nhân tộc.
Mắt thấy một vị thiên kiêu đứng đầu của nhân tộc đã đến, những vị thiên kiêu nhân tộc còn lại liền cảm thấy áp lực rút bớt.
Hắc Bồng nhìn về phía đối phương.
"Chiến một trận, như thế nào? "
Xích Hỏa lạnh lùng cười cười, "Hôm nay, ta tới xem cuộc vui, nếu như ngươi muốn chiến, ước hẹn ngày khác! "
Hắc Bồng không nói gì nữa.
Xoẹt!
Một đạo hàn quang chợt hiện.
Đúng lúc này, nhiệt độ xung quanh tựa hồ bị giảm xuống rất nhanh.
Một vị nữ tử thanh lãnh lại đáp xuống.
Mặc dù nàng không cố ý lộ ra khí tức, nhưng vẫn khiến cho người ta cảm giác khí tức xung quanh đang đông cứng lại.
Lại là một vị thiên kiêu đứng đầu của nhân tộc.
Thời gian quyết đấu cũng sắp đến rồi.
Ầm !
Phía chân trời xuất hiện một toà lầu cực lớn, phủ xuống một mảnh chiến trường.
Sau đó một gã nam tử thanh niên, bước ra từ toà lầu.
Trên hành lang toà lầu, xuất hiện hơn mười bóng người.
Người của Ly gia đã đến !
Tất cả mọi người đều nhìn về phía nam tử thanh niên kia.
Vị này, chính là tuyệt thế thiên kiêu của Ly gia.
Mặc dù thực lực của hắn không bằng đám thiên kiêu ở đây.
Chưa khai đạo, tức là chưa bước vào Thánh Đạo Cảnh, thì không thể tranh đấu với đám thiên kiêu ở đây.
Nhưng mà không có ai dám xem nhẹ hắn.
Ngay cả mấy vị thiên kiêu đứng đầu như Lưu Quang Thanh, Xích Hỏa đều lộ ra sắc mặt nghiêm túc.
Thiên kiêu Ly gia tuổi còn rất trẻ, mới hơn trăm tuổi mà đã có tu vi Đạo cảnh. Không ít người đều cho rằng, căn cơ của hắn không đủ vững chắc, chỉ có tu vi cảnh giới, nhưng lại không có thực lực tương xứng.
Hôm nay nhìn lại.
Một thân khí tức của hắn vô cùng hùng hậu, căn cơ rất vững chắc.
Xếp trong cùng cảnh giới, chính là tồn tại đứng đầu.
Mà tuổi của hắn, lại tuổi trẻ như vậy.
Ngàn năm khai đạo, chưa hẳn là không thể làm được!
Tuy rằng bọn hắn đã khai đạo rồi, nhưng mà con đường tu luyện càng đi đến cuối, lại càng khó đột phá, cần có thời gian dài tích lũy.
Chưa hẳn là Ly Thiên Long không đuổi kịp.
Tuyệt thế thiên kiêu Ly gia đã hiện thân, nhưng mà đệ tử Huyền Môn Tề Nhạc đâu?
Hắn có thực lực gì, tuổi tác bao nhiêu?
Đúng lúc này, có một người đáp xuống đất.
Trên vai vác một thanh đại đao, bộ dáng ngông nghênh, khinh thường quần hùng.
Tiết Bình!
Hắc Bồng hừ lạnh một tiếng.
Tiết Bình vung đao chỉ thẳng tới, ngạo mạn nói: "Hắc hạt tử, nếu ngươi không phục thì đến chiến một trận...! "
Hắc Bồng tái mặt, không dám đáp trả!
Ánh mắt Tiết Bình quét ngang bốn phía, phàm là thiên kiêu chạm đến ánh mắt của hắn, đều vô thức quay đầu tránh đi.
Cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên người nữ tử băng lãnh kia.
Tiết Bình khẽ nhíu mày, cũng không nói gì.
"Gã đệ tử Huyền Môn kia đâu? "
Ly Vô Phong đứng trên toà lầu các, mở miệng hỏi.
"Gấp cái gì, thời gian còn chưa tới kia mà. "
Tiết Bình liếc nhìn Ly Vô Phong, sau đó quay đầu sang chỗ khác.
Hắn tự mình lẩm bẩm: "Còn tưởng rằng mình là tuyệt thế thiên kiêu sao, cuối cùng chỉ là một tên phế vật! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận