Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 964. Càn Điên Cuồng (2)

Chương 964. Càn Điên Cuồng (2)
Editor: Kingofbattle.
Trong Thiên Đạo, Tần Khả Vận yên lặng quan sát một màn này.
Nàng cũng không biết tại sao, nước mắt của mình cứ không ngừng chảy ra.
Rõ ràng trong lòng của nàng, cũng không quá bi thương....
Đó là một người xa lạ mới đúng.
Nhưng mà, bên trong thần hồn của nàng, lại bộc phát cảm xúc khó hiểu.
Không khỏi chảy nước mắt.
Không khỏi muốn vuốt ve khuôn mặt người nọ.
Tần Khả Vận hít sâu vài hơi thở, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.
Tận lực thoát khỏi cảm giác khó hiểu này.
Nàng tự nhủ bản thân chỉ là một người đứng xem, chứ không phải là nhân vật bên trong câu chuyện.
Giống như lúc trước, ở chỗ kia bên trong Hoang Cổ Vực, như một người khán giả, xem chút chuyện cổ tích.
Bên trong toà thiên địa của Sở, Bạo Ma cùng Huyết Ma không ngừng công kích.
Bọn hắn tự biết không thay đổi được kết cục của Ác Ma.
Trừ phi, sư tôn đích thân tới.
Nhưng bọn hắn cũng hiểu rõ, sư tôn sẽ không hiện thân.
Tiếng kêu càng ngày càng nhỏ, suy yếu đến mức khó có thể nghe được.
Ý chí Ác Ma đang ở bờ vực sụp đổ.
Tình trạng này kéo dài suốt một tháng!
Càn hành hạ hắn đúng một tháng.
Cơ thể hắn đã suy nhược đến tàn tạ, mỗi thời mỗi khắc đều chịu cực hình tra tấn bị gặm sống.
Nhưng không thể nào chết được.
Cho dù có muốn tự sát cũng không làm được.
Cường giả Siêu Thoát Thiên Địa, sức sống cực kỳ ngoan cường, cho nên Ác Ma phải chịu đủ tra tấn tàn khốc.
Đến cuối cùng.
Thậm chí Ác Ma khóc rống cầu xin tha thứ, chỉ cầu giải thoát.
Càn vẫn mặc kệ hắn.
Người bên ngoài thấy vậy đều trầm mặc, thậm chí không muốn nhìn tiếp.
Càng xem càng kinh hãi, càng xem càng cảm thấy sởn hết cả gai ốc.
Ác Ma...!
Tồn tại vô cùng hung tàn, tiếng xấu đồn xa.
Lại bị tra tấn đến mức cầu xin tha thứ, chỉ vì muốn giải thoát.
Không biết trước kia hắn làm ác, có từng nghĩ tới kết cục hôm nay?
Càn tu luyện Đại Đạo cùng thực lực bản thân, đều là muốn khắc chế Ác Ma.
Chính bởi vì như thế, Ác Ma mới có thể cảm nhận được, nỗi thống khổ cực kỳ khủng bố, mới không thể chịu đựng nổi.
Đến mức khóc rống cầu xin tha thứ.
Theo khí tức Ác Ma ngày càng suy yếu, tiếng cầu xin cũng yếu dần.
Mọi người phát hiện ra, thân thể Càn tràn ngập ác khí, hơn nữa còn liên tục rạn nứt.
Tựa hồ Càn cũng không có dự định sống tiếp.
Những cường giả biết được quá khứ của Càn, ánh mắt đều lộ ra tia phức tạp, trong lòng thầm than thở.
Đối với Càn mà nói, động lực giúp hắn sống tiếp chính là báo thù.
Ác Ma vừa chết, chấp niệm của hắn cũng không còn.
Hắn chết, có lẽ mới là cách giải thoát tốt nhất.
Ánh mắt Phiêu lộ ra vẻ phức tạp.
Từng màn trước kia, đều tái hiện lại trong đầu nàng.
Càn, một vị tuấn kiệt nhân tộc, có tham vọng.
Nàng được Tiên tổ chọn trúng, sau đó thu làm thân truyền, bắt đầu trở thành tiên nữ cao cao tại thượng.
Địa vị của nàng cũng một bước lên mây, vượt xa Càn lúc ấy.
Nàng từng khích lệ Càn, gia nhập Tiên tộc, trở thành người của Tiên Tộc.
Dùng thiên phú của Càn, đủ trở thành tuấn kiệt Tiên tộc.
Nhưng mà Càn lại từ chối.
Hắn còn nói lời hùng hồn, muốn dẫn dắt nhân tộc quật khởi, hắn muốn giúp nhân tộc trở thành chủng tộc mạnh nhất thế gian này!
Từ đó hai người trở thành xa lạ.
Càn cảm ngộ thiên địa, bắt chước chủng tộc yêu thú, muốn sáng tạo ra một con đường tu luyện cho nhân tộc.
Đúng lúc này Ác Ma hàng lâm.
Phiêu nghe nói Ác Ma để mắt tới nhân tộc, nàng tức giận khi thấy Càn cuồng vọng tự đại, muốn cho hắn ăn chút thiệt thòi, để biết được bản thân nhỏ yếu ra sao.
Nhận thức được nhân tộc rất ti tiện.
Chỉ có gia nhập Tiên tộc, mới có thể mạnh lên.
Mới có năng lực bảo vệ nhân tộc.
Trước tiên nàng cũng không có ra mặt ngăn cản Ác Ma.
Không ngờ, vì vậy mà xuất hiện bi kịch.
Sau đó Càn được Khung cứu giúp.
Dưới sự cầu xin của hắn, Khung nguyện ý truyền phương pháp luyện thể cho nhân tộc.
Nhưng mà, phương pháp luyện thể của Cự Nhân tộc, cũng không thích hợp với tất cả nhân tộc, chỉ có một vài người có thiên phú nhục thân đủ mạnh mới có thể tu luyện.
Càn dựa theo phương pháp luyện thể của Cự Nhân tộc, sau đó dung nhập vào cảm ngộ của bản thân, sáng tạo ra phương pháp luyện thể cho tất cả nhân tộc đều có thể tu luyện.
Từ đó về sau, nhân tộc thoát khỏi cảnh yếu ớt.
Có năng lực săn giết một ít chủng tộc yếu hơn.
Tần, khai sáng ra phương pháp tu luyện cho nhân tộc, đây là phương pháp do hắn tự nghĩ ra, mà không phải là cải tiến từ bản gốc.
Nhưng nói theo hướng tích cực, Càn mới là người đầu tiên đánh xuống căn cơ cho nhân tộc.
Phiêu nhớ lại chuyện cũ.
Thời gian duy nhất Càn cảm thấy vui vẻ, có lẽ là khi ở bên Vận.
Khi đó Miểu rất hâm mộ Vận, Tiên tộc cũng bắt đầu chèn ép nhân tộc, mọi chuyện cũng bắt đầu thay đổi.
Càn gặp quá nhiều gian nan trắc trở.
Vì nhân tộc, hắn bỏ ra quá nhiều, sau cùng Vận cũng chết.
Kỳ thật Phiêu lại biết rõ, chẳng qua Càn không muốn Vận bị dính líu vào, mới nhẫn tâm đuổi nàng đi.
Cái ngày đó, Phiêu tận mắt nhìn thấy Càn tìm một nơi vắng người khóc rống lên.
Vì tâm nguyện của hắn, sau đó Vận đã trở lại bên cạnh hắn, không ngừng trợ giúp nhân tộc mạnh lên, âm thầm làm rất nhiều chuyện.
Thậm chí cầu xin Miểu, không nên đối phó nhân tộc.
Vận, chết đi. (đoạn này tác giả không kể lý do…)
Bởi vì không thể nào trở lại bên cạnh Càn, trước khi nàng chết, thầm nguyện kiếp sau làm người!
Một ngày kia, Càn biết được tin tức Vận chết, ngồi cô đơn trên đỉnh núi ba năm, cuối cùng điên cuồng gào thét, lao về phía Ma tộc.
Là Khung ra tay cứu hắn trở về.
Phiêu tự nhủ thầm, chẳng lẽ năm đó là do mình làm sai ?
Có phải quá nhẫn tâm rồi hay không ?
Nhẫn tâm ư?
Không biết vì sao, nhìn thấy Càn yêu mến Vận, chung tình với Vận, trong lòng nàng liền nổi lên hung ác.
Nhớ lại ký ức trước kia, phiêu đột nhiên có loại xúc động muốn rơi lệ.
Nhìn thấy Càn đang phát điên, nàng khẽ thốt lên: "Có lẽ, đây cũng chính là một loại giải thoát tốt nhất đối với ngươi, cũng là kết cục tốt nhất. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận