Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 901. Miểu, Xích Ma, Đình, Ngao Hải (1)

Chương 901. Miểu, Xích Ma, Đình, Ngao Hải (1)
Editor: Kingofbattle.
Kết thúc giảng đạo.
Sở Huyền nhìn về chỗ hạch tâm Đại Đạo.
Giờ phút này, chỗ hạch tâm Đại Đạo liên tục xuất hiện pháp tắc Đại Đạo, càng ngày càng mạnh, Đại Đạo đang trong quá trình hồi phục.
Ách Chủ Hỗn Độn mượn nhờ Đại Đạo sống lại, khiến Đại Đạo bị hạn chế, bởi vì hắn hấp thụ quá nhiều lực lượng pháp tắc Đại Đạo.
Hiện giờ Đại Đạo bắt đầu trở về nguyên trạng, tự nhiên lực lượng pháp tắc Đại Đạo bắt đầu hồi phục.
Thiên Đạo đang không ngừng dung hợp, trùng kích vào pháp tắc Đại Đạo, trong lúc nhất thời, chưa thể đồng hóa toàn bộ hạch tâm Đại Đạo.
Mà hạch tâm Đại Đạo, cũng không thể nào cắn trả Thiên Đạo.
Tạm thời hai bên đang trong trạng thái giằng co.
Cuối cùng Thiên Đạo sẽ đồng hóa được hạch tâm Đại Đạo.
Các đệ tử đều đang ngộ đạo, Sở Huyền ý niệm vừa động, chuyển bọn hắn vào trong Tiểu Thế Giới.
Hắn cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
Kỳ hạn 90 năm cũng không xa.
Sở Huyền chuẩn bị tu luyện một hơi đến kỳ hạn 90 năm.
Tranh thủ tăng lên thực lực ngang với khai đạo 5000 vạn dặm.
Tạo Hóa Chi Khí trong người liên tục sinh ra, Đại Đạo uốn lượn như rồng, xuyên thẳng qua Tam Thiên Hỗn Độn Khí.
Không ngừng ngưng luyện trở nên mạnh mẽ, không ngừng sinh ra pháp tắc mới.
3000 khối không khí Hỗn Độn đã ở không ngừng khuếch đại rộng hơn.
Mỗi ngày mỗi biến hóa, hắn có thể cảm nhận được thực lực đang tăng lên từng phút từng giây.
Tốc độ Tạo Hóa Chi Khí sinh ra ngày càng nhanh, số lượng cũng nhiều hơn.
Trong 3000 khối không khí Hỗn Độn, đã có trên 100 khối không khí hoàn thành công đoạn liên kết với Đại Đạo, giống như cầu nối giữa khối không khí Hỗn Độn và Đại Đạo.
Thậm chí có thể trao đổi vị trí lẫn nhau.
Ngay lúc Sở Huyền đang tu luyện, thì trong Hỗn Độn lại xuất hiện biến hóa mới.
Đầu tiên là các tộc đứng ngoài đại trận, bọn hắn đều muốn dẫn người tiến vào Cửu Vực.
Tất cả mọi người ý thức được, giờ phút này Cửu Vực ẩn chứa đại cơ duyên.
Từ ngoài Hỗn Độn nhìn vào.
Cửu Vực đang chậm rãi biến lớn, lực lượng Đại Đạo tràn ra ngoài.
Tựa hồ thỉnh thoảng còn xuất hiện pháp tắc chí thượng Hỗn Độn.
Chẳng qua là, mỗi lần bọn hắn kích phát lực lượng đại trận, tựa hồ chỉ kém một xíu nữa là tiến vào Cửu Vực.
Mỗi lần đều thất bại.
Trong lòng đám cường giả nóng như lửa đốt.
Thái cũng tỉnh lại, giờ phút này, thương thế của hắn đã hoàn toàn khôi phục.
Hơn nữa thực lực còn có chút tiến bộ.
Chẳng qua là, đột nhiên hắn cảm thấy có chút bất an.
Tựa hồ đang bị tồn tại nào đó theo dõi.
Hắn khẽ nhíu mày, chẳng lẽ Ngục Đạo Cổ Thần tự mình đến đây một chuyến?
Không ổn rồi!
Không thể nhờ tất cả vào Tiên Tộc.
Mình cũng phải chuẩn bị một vài thứ.
Thân hình hắn khẽ động, biến mất trong Cổ Giới Hỗn Độn.
Trốn vào Hỗn Độn mênh mông.
Lúc này thân hình một vị cường giả Tiên tộc lộ ra.
Cảm ứng được Thái ly khai, hắn hơi nhíu mày.
Trên người Thái có thể mang theo bảo vật của Tiên Tổ.
Tuyệt đối không thể để mất được.
Chẳng qua là, chí cường giả của Tiên Tộc chưa trở về.
Sau khi Thái rời đi, hắn nhìn thoáng qua Cửu Vực.
Tuy rằng Cửu Vực xuất hiện nhiều biến cố kỳ lạ, nhưng hắn không để ý đến.
Hắn di chuyển tới một toà núi hỗn độn thì dừng lại.
Trong tay xuất hiện một cánh cửa đá lớn chừng bàn tay.
Trên cửa đá có khắc nhiều hoa văn huyền ảo, tản mát ra khí tức cổ xưa mờ mịt.
Hình như bên trong có ẩn chứa một loại pháp tắc nào đó.
Thái bắt đầu vận chuyển lực lượng Đại Đạo, nhục thân lộ rõ gân xanh, rót lực lượng vào trên cửa đá.
Chỉ trong chốc lát, cửa đá liền biến lớn, cho đến khi kích cỡ ngang bằng với Thái, kế tiếp giữa khe cửa tách ra một khoảng nhỏ.
Xuyên thấu qua khe cửa, có thể nhìn thấy phía sau cửa, có một thân ảnh to lớn đang ngồi ngay ngắn.
"Đại ca, dường như ta đã đắc tội với tên Ngục Đạo kia, lần này ngài phải giúp ta…"
Sau nửa ngày, phía sau cửa đá mới truyền đến một giọng nói.
"Ngục Đạo Cổ Thần là hạng người có thù tất báo, lòng dạ hẹp hòi, không hề có điểm mấu chốt, tại sao ngươi lại đi trêu chọc hắn? "
"Đây là chuyện ngoài ý muốn. "
Trên mặt Thái lộ vẻ xấu hổ, sau đó mới kể đại khái những chuyện đã xảy ra.
Cũng nhắc tới chuyện Sở bày mưu giúp hắn, để cho Tiên tộc gánh vác tội này.
Một lúc sau, phía sau cửa lại truyền tới giọng nói.
"Miểu đang trên đường trở về, ngươi chỉ cần trốn tránh một thời gian, chờ Miểu tìm hiểu chuyện này rồi quay về. "
"Đại ca..., chúng ta không cần phải sợ tên Ngục Thần kia chứ? "
Thái có chút khó chịu, nói ra.
Hắn không muốn trốn chạy.
Nếu trốn đi rồi, lỡ như Sở Huyền không liên lạc được với hắn thì làm sao?
Đây là một người rất đáng giá để kết giao.
"Không cần vì một chút chuyện nhỏ này, mà phát sinh xung đột tới mức sống chết cùng tên kia. "
"Nếu như chúng ta nhượng bộ, hắn sẽ được nước lấn tới. "
Thái rất khó chịu.
Bởi vì thực lực của Hắn không bằng Ngục Đạo Cổ Thần.
Nếu không, chắc chắn phải đánh cho đối phương răng rơi đầy đất.
Mấy tên cường giả này, tại sao có thể nhượng bộ liền nhượng bộ.
"Nói tóm lại, không nên vì chuyện nhỏ, mà xung đột cùng hắn là được. "
"Đại ca, ngươi không giúp ta, ta sẽ tìm lão tổ. "
Thái bất mãn nói.
Người phía sau cửa đứa im lặng một hồi, đột nhiên thở dài rồi nói: "Ngươi không nên làm bậy, hiện tại lão tổ không thể ra mặt, ngươi không nên đi quấy rầy hắn. "
"Mà thôi, cho ngươi vật này, Ngục Đạo Cổ Thần thấy vật này, sẽ không làm khó ngươi. "
Cửa đá khẽ rung, sau đó tách ra một khe hở, từ bên trong bay ra một thanh búa nhỏ.
Đầu búa này nếu so với thân hình của Thái mà nói, chẳng khác nào một thanh búa nhỏ.
Búa này dài khoảng trăm trượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận