Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 784. Hợp Nhất Thần Hồn (3)

Chương 784. Hợp Nhất Thần Hồn (3)
Editor: Kingofbattle
Bàn Sơn vừa cẩn thận khống chế tia lực lượng dẫn dắt, vừa quan sát lấy thế giới Cửu Vực, trước tiên cũng không truyền tàn hồn đi qua.
Mà hắn lựa chọn một kiện bảo vật có đẳng cấp không thấp, dựa theo lực dẫn dắt truyền tống tới Cửu Vực.
Mục đích là muốn thăm dò lực bài xích của Đại Đạo Cửu Vực.
Hắn lo lắng tàn hồn sẽ bị Đại Đạo bài xích.
Bảo vật men theo lực dẫn dắt, thuận lợi tiến vào Cửu Vực.
Quá trình này rất thuận lợi, không gặp phải bất trắc gì, một chút bài xích cũng không có.
Bàn Sơn thở dài một hơi, thì ra lực bài xích của Đại Đạo không nhằm vào bảo vật.
Lúc này hắn mới truyền tàn hồn đi qua.
Trên phần tàn hồn này được hắn bố trí vô số thủ đoạn, còn có một tia ý niệm ẩn núp ở bên trong, chỉ là đáng tiếc là, ý niệm không thể nào dung hợp vào trong tàn hồn.
Bàn Sơn có chút khẩn trương, hắn sợ ý niệm sẽ bị Đại Đạo gạt bỏ, dẫn đến quá trình truyền tống thất bại.
Đồng thời cũng cảnh giác bốn phía, phòng ngừa có cường giả đột nhiên giết ra quấy nhiễu.
Đại Đạo chi lực phóng ra, phong tỏa một mảnh khu vực này.
Bất luận cường giả nào tới gần, đều có thể phát giác ra sát cơ của hắn, cho nên có thể dọa người nào dám lại gần.
Khu vực hắn ở, chính là thuộc về cấm khu.
Từng có một vị Khai Đạo giả Cửu Cực đến đây tìm kiếm, bị hắn trực tiếp luyện hóa, trở thành lực lượng khôi phục thương thế.
Lúc này tàn hồn đã tới gần thế giới Cửu Vực.
Bàn Sơn có chút khẩn trương, gắt gao nhìn chằm chằm, trái tim như treo trên cổ họng.
Cho dù hắn tự tin nắm chắc mười phần, nhưng đến thời khắc mấu chốt, vẫn không nhịn được mà khẩn trương.
Rốt cục, tàn hồn theo lực dẫn dắt, tiến vào thế giới Cửu Vực, không có kích phát lực bài xích của Đại Đạo.
Bàn Sơn thở dài một hơi, lúc này mới chịu ngồi xuống, hai mắt hơi nhắm lại.
Hắn muốn kết nối với tia ý niệm kia, tự mình điều khiển, hoàn thành toàn bộ bố cục.
Hắn không hy vọng xuất hiện bất cứ sai lầm gì.
Thế giới Cửu Vực.
Giờ phút này Hắc Nguyệt đã về tới Bắc Vực, đang chờ trong một toà cổ địa.
Rốt cục, lực dẫn dắt thần bí kia, đã truyền tống đến một kiện chí bảo.
Sau đó không lâu, bên trong thần hồn Hắc Nguyệt xuất hiện một đạo lực lượng hấp dẫn đặc thù, khiến cho thần hồn của nàng tản mát ra khí tức đặc thù.
Phần thần hồn bị khuyết sắp trở về!
Sở Huyền ngẩng đầu quan sát, Thiên Đạo cũng bắt đầu xuất hiện một vài biến hóa.
Rất nhanh thôi, thần hồn bị thiếu của Hắc Nguyệt, sẽ xuất hiện ở thế giới Cửu Vực.
Quả nhiên, bên trên mảnh tàn hồn này bị người bố trí vô số thủ đoạn, hơn nữa còn cất giấu một tia ý niệm.
Sở Huyền thử cảm nhận bên trên tàn hồn này, cũng nhận ra một tia khí tức siêu nhiên.
Hắn nhịn không được mà nhớ lại, tình cảnh tử quang chiếu xạ trong mảnh không gian thần bí, sau đó sinh ra thần hồn trống rỗng.
Thần hồn của Hắc Nguyệt ẩn chứa pháp tắc siêu nhiên, cho dù chỉ là hình thức ban đầu, cũng tuyệt đối không kém những Cổ Thần Hỗn Độn kia.
Một khi thần hồn được tu bổ hoàn chỉnh, chắc chắn nó sẽ bị đánh thức, dẫn phát một vài biến cố.
Có khả năng rất lớn, sẽ xuất hiện pháp tắc tối cao của Hỗn Độn.
Thiên Đạo sẽ được tăng cấp cực lớn.
Dù sao, Hắc Nguyệt là người chấp hành Thiên Đạo, tự nhiên gánh chịu khí vận Thiên Đạo, nàng lột xác, sẽ kéo theo Thiên Đạo tăng cấp.
Hơn nữa, hiện ra pháp tắc tối cao Hỗn Độn, chính là thời cơ tốt nhất giúp Thiên Đạo chiếm đoạt Đại Đạo Cửu Vực.
Sở Huyền hít sâu một hơi.
Hắn đã sớm chuẩn bị Thiên Địa Nguyên Khí cùng Pháp Tắc Đồng Nguyên Châu, hơn nữa đã làm ra đủ loại an bài đề phòng tình huống bất ngờ.
Trong đó có dự phòng tình huống lực bài xích của Đại Đạo Cửu Vực biến mất!
Sẽ dẫn tới lực bài xích của Đại Đạo biến mất ư?
Khả năng này rất nhỏ, bất quá trong lúc Thiên Đạo chiếm đoạt Đại Đạo Cửu Vực, vẫn có khả năng sẽ biến lực bài xích biến mất trong thời gian ngắn ngủi.
Bởi vậy nên hắn muốn ngăn địch ở ngoài Đại Đạo.
Hắn cùng vận sức chờ phát động Vô Giới Phá Diệt Kiếm.
Tàn hồn đã bắt đầu buông xuống, trên trán Hắc Nguyệt toả ra một vầng ánh sáng chói lọi, phảng phất có tồn tại siêu nhiên nào đó thức tỉnh.
Đại Đạo xuất hiện một vài biến hóa rất nhỏ.
Theo tàn hồn tới gần, thần hồn Hắc Nguyệt dần dần thức tỉnh, bắt đầu phát ra một đám khí tức siêu nhiên.
Cho dù Hắc Nguyệt cố hết sức muốn khống chế, cũng không thể ngăn cản khí tức siêu nhiên này.
Giờ khắc này, Thiên Đạo phát sinh biến hóa.
Luân Hồi Đại Đạo cũng xuất hiện biến hóa.
Nguyên Sơ Đại Đạo có chút dao động, chỉ một thoáng dường như nó đang ghi nhận khí tức siêu nhiên, lại giống như sao chép ra khí tức siêu nhiên.
Sở Huyền không có vội ra tay.
Thời cơ còn chưa tới.
Bên ngoài Hỗn Độn, Bàn Sơn kích động đến run rẩy.
Hắn thấy tận mắt Hắc Nguyệt, cũng nhận ra khí tức siêu nhiên kia từ trên chủ hồn của nàng.
Cái kia, sẽ trở thành thần hồn của hắn, hắn dựa vào nó để bước vào vị trí Cổ Thần Hỗn Độn, thậm chí có thể vượt qua Cổ Thần Hỗn Độn!
Khoảng cách tàn hồn ngày càng gần, lực dẫn dắt của chủ hồn cũng bắt đầu tăng mạnh, sẽ phải chiếm lấy tàn hồn, hoàn thành quá trình dung hợp.
Đúng vào lúc này, Bàn Sơn cảm thấy trước mắt xuất hiện tử quang.
Tử quang quét qua rồi hạ xuống tàn hồn, sau đó truyền ra một tiếng lôi đình, tia ý niệm của hắn gào thét dữ dội.
Đủ loại thủ đoạn, bố trí tầng tầng lớp lớp, tất cả đều biến thành hư vô.
Bàn Sơn thấy trước mắt tối sầm, một tia ý niệm của hắn trên tàn hồn đã tiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận