Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 838. Ngục Đạo Cổ Thần (2)

Chương 838. Ngục Đạo Cổ Thần (2)
Editor: Kingofbattle
Trong lòng Sở Huyền rục rịch, cầm bảo vật mới trên tay, cảm thấy ngứa ngáy chân tay, muốn thử uy lực của báo ứng châu xem thế nào.
Thái chỉ hơi khó chịu mà thôi.
Cho dù là người nào, khi bị quấy rầy cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
Sở Huyền lấy ra Ánh Chiếu Hỗn Độn Kính, quyết định tìm Thái trò chuyện một chút.
"Thái, đã lâu không gặp. "
Ánh sáng màu tím bên trên báo ứng châu biến thành đậm hơn.
"Không nên quấy rầy ta! "
Thái có chút tức giận quát to.
Lần này mới trôi qua thời gian bao lâu?
Còn nói đã lâu không thấy?
"Thái, hà tất phải tức giận như vậy, một mình ngươi ngủ say lâu như vậy, không cảm thấy cô đơn lạnh lẽo sao? "
Ánh sáng tím lại trở nên đậm hơn.
"Ngươi đều ngủ say vô số năm, hiện tại tỉnh lại vừa vặn trò chuyện cùng ta, xem như giết một ít thời gian nhàm chán, chẳng phải rất tốt hay sao? "
Cả người Thái cảm thấy khó chịu.
Người này bị não tàn à?
Lải nhải hoài không yên.
"Sở, nguy cơ của nhân tộc các ngươi đã giải trừ chưa? Còn có tâm tình lải nhải cùng với ta? "
Giọng nói của Thái tràn đầy phẫn nộ.
Ánh sáng tím bên trên báo ứng châu không có thay đổi, cũng không có biến thành màu đỏ.
Điều này chứng tỏ chuyện gì?
Quan hệ giữa Thái và mình cũng không có chuyển biến xấu đến trình độ căm thù.
Chuyện này cũng nói rõ, quan hệ giữa nhân tộc cùng Cự Nhân tộc, có lẽ là bất hòa, nhưng cũng không đến mức đối địch với nhau.
"Thái, nguy cơ hiện tại chính là biến cố ở Hỗn Độn, Cự Nhân tộc cũng không thể lo cho bản thân mình. "
"Không cần ngươi quan tâm, muốn Cự Nhân tộc chúng ta xin giúp đỡ, ngươi bớt ảo tưởng sức mạnh đi. "
Thái hừ lạnh nói ra.
"Vết thương của ngươi chưa lành, chỉ sợ không thể ứng phó tình huống trước mắt.... "
"Không cần ngươi quản nhiều. "
"Làm sao mà không quản được, lỡ như ngươi chết đi, ta lại mất đi một người có thể trò chuyện. "
Sở Huyền cứ lải nhải bên tai.
Thái cảm thấy tức điên rồi.
"Sở, từ lúc nào ngươi lại trở nên lắm mồm như vậy? "
Người này không giống với trong ấn tượng của hắn, hoàn toàn khác nhau....
Sở mà hắn biết, là người đa mưu túc trí, vừa nhìn đã biết không phải hạng tốt lành.
Nhưng tuyệt đối không phải hạng lắm mồm!
Chẳng lẽ trải qua thời gian dài như thế, gia hỏa âm hiểm này, lại trở nên lắm mồm?
Hẳn là thế đi, người này từng bị người nhốt tại một chỗ, cho nên mới trở nên nhiều lời như vậy?
"Sở, có phải ngươi từng bị người đào hố, sau đó bị phong ấn một đoạn thời gian? "
"Không người nào có thể phong ấn ta. "
"Ồ, Sở này, tuy ngươi là Đệ nhất tổ nhân tộc, nhưng xét thực lực thì chưa hẳn là người mạnh nhất, chỉ là âm hiểm nhất xảo trá không ai bằng mà thôi, ưa thích âm người, bị lật thuyền cũng không phải chuyện lạ kỳ. "
Thái cười lạnh một tiếng nói.
Sở, Đệ Nhất Tổ nhân tộc?
Sở Huyền giật mình, cuối cùng đã biết Sở có thân phận gì.
Đương nhiên, hắn cũng không thừa nhận mình là Sở.
Cũng không phủ nhận.
Trong ấn tượng của Thái, Sở cũng không phải là người nổi trội về thực lực, mà là giỏi bày mưu quỷ kế?
Cũng là người âm hiểm xảo trá?
Nhưng Sở Huyền lại không cho là vậy, phàm là người âm hiểm xảo trá, càng ẩn mình kín đáo.
Tuyệt đối là thực lực vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
Thời khắc mấu chốt, có thể dựa vào thực lực cường đại, cũng có thể âm người đến chết.
Sở Huyền không phủ nhận cũng không thừa nhận mình là Sở.
Trực tiếp lái chủ đề sang chuyện khác: "Thái, ngươi có biết Vực Sâu Hỗn Độn?"
Thái, chính là một trong Thập Bát Tổ của Cự Nhân tộc, thuộc về tồn tại sống lâu năm.
Biết được bí mật Hỗn Độn, vượt xa so với đám người bình thường.
Cho dù là Hách Tiên Tôn cũng không bằng hắn.
Tuy là Hách Tiên Tôn sống rất lâu, nhưng mà thực lực không mạnh lắm, đương nhiên sẽ có một vài bí mật mà hắn không biết.
Chỉ có đạt tới thực lực nhất định, thì mới có khả năng biết rõ bí mật cấp độ kia.
Bất luận là sống lâu hay là thực lực, Thái đều đủ khả năng biết được bí mật trong Hỗn Độn.
"Sở, chẳng lẽ ngươi bị trấn áp trong vực sâu? "
Giọng nói của Thái, tựa hồ có chút sảng khoái.
Tên gian manh này bị lọt hố, chính là một chuyện đáng mừng.
Ngay tiếp theo, ánh sáng bên trong báo ứng châu không còn là màu tím, mà trở nên có chút trắng.
Sở Huyền bó tay rồi.
Gia hoả Thái này đang nghĩ rằng Sở gặp xui xẻo....
"Thái, lai lịch của vực sâu này, ngươi có biết chút gì không? "
Sở Huyền không trả lời câu hỏi của Thái.
Dù sao hắn không phải là Sở, không thể nói toạc ra thân phận của mình, tự nhiên có thể tránh được thì càng tốt.
"Sở, ngay cả chuyện này mà ngươi cũng không biết ? "
Tựa hồ Thái có chút kinh ngạc.
Kế tiếp hắn lại giật mình nói ra: "Cũng đúng thôi, ngươi là người của giới Cửu Vực, cho dù đã tiến vào Hỗn Độn, cũng là vì kéo dài truyền thừa nhân tộc, không biết được những chuyện này cũng là bình thường. "
"Tất cả Vực Sâu Hỗn Độn có biết bao nhiêu cái, làm sao có người biết được lai lịch từng cái vực sâu? "
Sở Huyền khẽ cười một tiếng, bèn nói: "Thái, thế ngươi biết được bao nhiêu? "
Hai người giống như lão bằng hữu trò chuyện với nhau.
Lời nói từ miệng mà ra, Thái cũng nói nhiều hơn.
"Sự xuất hiện của Vực Sâu Hỗn Độn, đơn giản chỉ có ba loại tình huống mà thôi.
Một, chính là có cường giả tạo ra để trấn áp cường địch.
Hai là cường giả giao chiến với nhau, Đại Đạo sụp đổ, khiến cho không gian rạn nứt, tạo thành vực sâu.
Loại thứ ba, cũng chính là loại đáng sợ nhất, có người thay đổi pháp tắc Hỗn Độn, pháp tắc cũ sẽ sụp đổ hình thành vực sâu.
Loại vực sâu này, cũng là loại hung hiểm nhất, đương nhiên cũng có nhiều cơ duyên đi kèm, thậm chí tồn tại pháp môn siêu thoát Hỗn Độn. "
Thái nói ra ba phương pháp hình thành Vực Sâu Hỗn Độn.
Không khác với suy đoán của Sở Huyền lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận