Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 507. Gánh Nặng !

Chương 507. Gánh Nặng !
Editor: Kingofbattle
Hậu viện Phượng gia.
Thần sắc Phượng Thiếu Thanh phức tạp liếc nhìn Vương Lạc.
Lúc đầu ở Nam Châu Bắc Vực, hắn đã bị rung động trước đám người Vương Lạc.
Những năm này trôi qua, thực lực ngày càng bị bỏ xa.
Phượng Thiếu Thanh hắn, rốt cuộc không bằng người ta!
Gánh vác danh tiếng Phượng gia trên lưng quá vất vã.
Dù hắn ở bên ngoài, danh khí thịnh thế nào, thiên tư yêu nghiệt đến đâu.
Thì gánh nặng trên ngươi, có đôi khi vẫn ép hắn gần như không thở nổi.
"Ta có thể cứu tổ tiên của ngươi, đây là nói thật. "
Vương Lạc đi thẳng vào vấn đề.
"Đại kiếp đạo nguyên đã buông xuống, ta đã cân nhắc công lao của Nhân Vương Phượng gia, ngược lại nguyện ý ra tay cứu một lần, nhưng mà người Phượng gia các ngươi không tin tưởng ta. "
Để cứu Phượng Không, tự nhiên là Vương Lạc có tính toán riêng của mình.
Từng là Nhân Vương..., cho dù bị đánh bại, gần như chết đi, cũng là tồn tại Đạo cảnh.
Mỗi lần một vị Nhân Vương, đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm, thiên tư yêu nghiệt.
Nếu Phượng Không có thể sống lại, tất nhiên có thể dẫn dắt võ giả Nam Vực, đối kháng Huyết Sát tộc.
Hắn cứu sống Phượng Không, Phượng Không chống lại Huyết Sát tộc, khi tranh được khí vận, hắn cũng sẽ có một phần trong đó.
Hơn nữa, hắn còn muốn đi Thiên Tinh Cung Trung Vực, hoàn thành nguyện vọng của lão Đan Vương.
Thiên Tinh Cung là một thế lực cổ xưa, cũng không biết trước đó Đan Vương có ân oán gì với Thiên Tinh Cung.
Chuyện này cần cường giả hỗ trợ.
Hắn không muốn làm phiền sư tôn, nên Phượng Không chính là người mà hắn muốn chọn.
Vương Lạc rất biết tự lượng sức mình, trong thời gian ngắn, hắn không thể nào đột phá đến Đạo cảnh.
Hiện tại đại kiếp đạo nguyên đã buông xuống, nếu hắn đợi đến khi đột phá Đạo cảnh mới tìm tới Thiên Tinh Cung, thì trong khoảng thời gian đó tồn tại quá nhiều biến số.
Làm không tốt, không biết chừng Thiên Tinh Cung sẽ bị diệt trong đại kiếp.
Hoặc là, người biết Đan Vương có thể sống hay không.
Cho nên, Vương Lạc chuẩn bị tranh đoạt khí vận, gia tăng thực lực lên tới Thần cảnh, sau đó sẽ tiến về Trung Vực.
Chẵng những Phượng Không là cường giả Đạo cảnh, mà hắn còn là Nhân Vương, thân phận này không thể xem thường được.
Phượng Thiếu Thanh hơi trầm mặc, khổ sở nói ra: "Thật ra ta rất tin tưởng Vương huynh, nhưng mà ta không quyết định được chuyện này...! "
"Vậy ngươi có thể nhìn mặt lão tổ hay không? "
"Đương nhiên là có thể. "
Phượng Thiếu Thanh gật đầu nói.
Hắn là hậu bối ưu tú nhất thế hệ này của Phượng gia, thậm chí là mấy đời trước Phượng gia, từ nhỏ đã được thấm nhuần tư tưởng, phải cứu lão tổ Nhân Vương.
Không chỉ một lần nhìn thấy tổ tiên Nhân Vương đang ngủ say.
"Vậy thì không thành vấn đề. "
Vương Lạc lấy ra một bình đan dược, giao cho Phượng Thiếu Thanh, rồi nói: "Đan dược bên trong có thể cứu tỉnh lão tổ nhà ngươi, nhưng không thể nào khôi phục hoàn toàn, sau khi lão tổ nhà ngươi tỉnh dậy, bảo hắn tới tìm ta. "
Phượng Thiếu Thanh tiếp nhận cái bình, gật đầu nói: "Tốt. "
Ngược lại Vương Lạc có chút kinh ngạc, rồi nói: "Ngươi không lo lắng, ta hại lão tổ nhà ngươi sao? "
Phượng Thiếu Thanh cười nhẹ một tiếng, nói: "Gánh nặng quá lớn, có thể cỡi xuống cũng là chuyện tốt, bất luận dùng tới loại biện pháp nào."
"Nếu Vương huynh thật sự muốn hại tổ tiên, tự nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng, bị Phượng gia truy sát, ta cũng cởi bõ được gánh nặng. "
"Nếu như thật sự cứu tỉnh lão tổ, ta cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. "
Vương Lạc gật đầu, Phượng Thiếu Thanh nói rất đúng, xem ra tín niệm cứu sống tổ tiên Nhân Vương của hắn, cũng không phải là quá mù quáng.
"Đại kiếp đạo nguyên..., là kiếp cũng là duyên, Phượng huynh, phải nắm chắc cơ hội. "
Vương Lạc khẽ phất tay rời đi.
Phượng Thiếu Thanh liếc nhìn bóng lưng Vương Lạc, trong tay nắm chặt bình đan dược, bước về cấm địa phía sau núi.
Giờ phút này, cường giả trong tộc đều ở bên ngoài, đây là thời cơ tốt nhất để cứu tổ tiên.
Nếu không, những lão gia hỏa kia, sẽ không để hắn tuỳ tiện bón thuốc cho lão tổ tiên.
Bên ngoài Phượng gia, Hạng Tinh đoàn tụ cùng Phượng Như Bình, chẳng qua là hai người đã tách ra từ lúc nhỏ, cho nên hiện tại có chút xa lạ.
Cứu thoát mẫu thân, chẳng qua chỉ là trách nhiệm của nhi tử phải làm mà thôi.
Hiện tại người đã được cứu, trách nhiệm của Hạng Tinh cũng đã xong, bây giờ phải nhập kiếp, tranh đoạt đại khí vận.
Về phần Hạng Bang, xưa nay hắn luôn có tình cảm phức tạp đối với vị phụ thân này.
"Con muốn đi Bắc Châu. "
Hạng Tinh trầm giọng nói.
"Mẹ sẽ đi cùng con. "
Phượng Như Bình ôn nhu nói.
"Không cần, lần này con muốn nhập kiếp, là tranh đoạt cơ duyên trong đại kiếp."
Hạng Tinh liền từ chối.
Sau đó hắn nhìn về phía Hạng Bang, ánh mắt phức tạp nói: "Ngươi mưu tính sâu xa như thế, chính là muốn đột phá gông xiềng Thần cảnh? Đáng tiếc, vẫn còn kém một bước. "
Hạng Bang hơi trầm mặc, mở miệng nói: "Không trải qua khó khăn thì làm sao thành tài, trong đám huynh đệ tỷ muội, ngươi là người ta xem trọng nhất. "
"Ta vốn định là chờ tới thời cơ, sẽ tới Phượng gia, tìm lấy bí thuật tu luyện Hỏa Nguyên Thể của Phượng gia, chẳng qua là không ngờ tới, ngươi đã có cơ duyên khác. "
Bất luận là Hạng Bang nói thật hay giả, đối với Hạng Tinh, đã không còn quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận