Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1109. Huyền Môn Bảo Điển (3)

Chương 1109. Huyền Môn Bảo Điển (3)
Editor: Kingofbattle.
Bất luận là Tiết Bình hay Y Linh Linh, thì thể chất vô thượng của bọn hắn ở trong mắt Sở Huyền, đều không tài nào sánh cùng Tam Thiên Hỗn Độn Tạo Hóa Thể của hắn.
Cho nên, tất nhiên là Tam Thiên Hỗn Độn Tạo Hóa Thể đã vượt qua thể chất vô thượng.
Từ lúc Sở Huyền đọc được ghi chép về sáng đạo trong Huyền Môn Bảo Điển, thì Hỗn Độn khí trong cơ thể hắn cũng chậm rãi phát sinh biến hóa.
Cầu nối Đại Đạo liên thông với Hỗn Độn khí cũng xuất hiện một ít biến hóa.
Pháp tắc chí thượng bên trong Hỗn Độn khí, tựa hồ càng thêm hoàn thiện, càng lộ vẻ cực kỳ huyền ảo.
Thực lực Sở Huyền dần tăng lên trong quá trình hắn đọc sách.
Đúng lúc này, Tô Tiên Nhi bưng một mâm bánh ngọt đi ra.
Nhìn thấy tàng kinh các vừa xây xong, tò mò hỏi: "Tiên sinh, bên trong chứa thứ gì? "
Sở Huyền ngẩng đầu, mỉm cười nói: "Tất cả nghi vấn trong quá trình tu luyện, người đều có thể tìm được ở bên trong. "
"Cũng có Siêu Thoát Đạo Cảnh ư? "
Hai mắt Tô Tiên Nhi sáng ngời.
Sau khi nàng tiến vào thế giới Thiên Dương, Tô Tiên Nhi cũng hiểu được, Siêu Thoát Hỗn Độn tương tự với Siêu Thoát Đạo Cảnh trong thế giới Thiên Dương.
Khoảng cách nàng đột phá Siêu Thoát Đạo Cảnh, còn một đoạn khá dài.
Hơn nữa, thời gian rãnh nàng đều hầu hạ Sở Huyền, không có nhiều thời gian bế quan tu luyện.
Mặc dù như thế, tu vi của nàng cũng không ngừng tăng cao.
Dù sao Sở Huyền là Sáng Đạo Cảnh, tận lực tản ra một loại đạo ý đặc thù, có thể trợ giúp Tô Tiên Nhi gia tăng tu vi.
"Tất nhiên là có rồi. "
Sở Huyền thò tay bốc một cái bánh ngọt ném vào trong miệng, nhai nhóp nhép.
"Nô tỳ phải đi xem. "
Tô Tiên Nhi kích động muốn rơi nước mắt, chày ùa vào trong tàng kinh các.
Nếu so sánh với việc nghe Sở Huyền giảng giải, nàng càng thích tự lật xem bí tịch, đây cũng là một loại niềm vui trong cuộc sống.
Ở bên cạnh Sở Huyền càng dài, Tô Tiên Nhi cũng hiểu được, làm thế nào tìm kiếm niềm vui trong cuộc sống.
Chỉ một lát sau.
Tô Tiên Nhi cầm lấy một quyển sách nhỏ bước ra.
Đây là một quyển bí tịch giảng giải về phương pháp đột phá Siêu Thoát Đạo Cảnh, ở trong đó ghi chép không ít bí pháp Đại Đạo, cùng với phương pháp tu hành của Siêu Thoát Đạo Cảnh.
Mà quyển bí tịch này, giống như là cường giả Thái Âm Huyền Thể ghi chép lại.
Tô Tiên Nhi ngồi ở bên cạnh Sở Huyền, cầm lấy quyển sách, chăm chú đọc nội dung bên trong.
Chỉ một khắc sau, đạo vận huyền diệu bên trong sách liền tiến vào trong cơ thể nàng, giải đáp một ít nghi vấn trong quá trình tu luyện.
Ngàn năm sau.
Y Linh Linh đã trở về.
"Bái kiến sư tôn! "
Sở Huyền nhẹ gật đầu, nói: "Không tệ. "
Y Linh Linh đã khai đạo 100 vạn dặm, ngang bằng với Khai Đạo Giả Thiên Địa tại Hỗn Độn, mà đặt ở thế giới Thiên Dương, có thể gọi là Thánh Đạo Đế Cảnh.
Không hổ danh là tư chất vô thượng, nàng còn trẻ tuổi như vậy mà đã đột phá Thánh Đạo Đế Cảnh.
Ở trong thế giới Thiên Dương, cũng tạo ra danh tiếng không nhỏ.
Biểu hiện của Y Linh Linh đúng là quá yêu nghiệt.
Thái độ của Thiên Hạ Các là cực kỳ kiêng dè nàng.
Càng là người yêu nghiệt, lại không cách nào bóp chết trong trứng nước, bất luận thế lực nào đều phải kiêng kị, thậm chí còn sinh ra sợ hãi.
Ở trong lòng Y Linh Linh, Sở Huyền là vị sư tôn thần bí khó lường, tựa hồ có thể nhìn thấu tất cả thời gian, bao gồm quá khứ vị lai.
(quá khứ vị lai : quá khứ và cả tương lai)
Nàng vĩnh viễn không thể nào quên được, một màn lúc trước trong hiểm địa.
Lúc mình gặp phải nguy hiểm cận kề, đột nhiên sư đệ Tiết Bình xuất hiện, trên tay hắn cầm một khối ngọc phù, lao đến như một vị thần.
Sau đó hắn mới kể lại mọi chuyện, thì ra ba mươi năm trước sư tôn đã căn dặn hắn, ngài từng bấm đốt ngón tay tính ra, 30 năm sau sư tỷ sẽ gặp kiếp nạn này.
Lần này Y Linh Linh trở về, ngoại trừ thăm hỏi vị sư tôn này ra, cũng là bởi vì sau khi nàng đột phá Thánh Đạo Đế Cảnh, gặp phải một ít vấn đề trên phương diện tu luyện.
Nàng cân nhắc nếu tự mình tìm kiếm đáp án, còn không bằng trực tiếp trở về hỏi sư tôn cho chắc.
Hơn nữa, đã rất lâu nàng chưa có trở về.
Y Linh Linh cũng rất nhớ vị sư tôn này.
"Vấn đề của ngươi, có thể tìm ra đáp áp ở trong tàng kinh các. "
Sở Huyền chỉ cười ha hả, đáp một câu.
Y Linh Linh ngẩng đầu nhìn về phía một lầu các gần đó.
"Sư tôn, ở bên trong Huyền Môn Kinh Các, thứ gì cũng tìm được đáp án ư? "
"Đừng có nghĩ nhiều, làm sao có khả năng này, cảnh giới của ngươi còn thấp, tự nhiên có thể tìm thấy mọi đáp án mong muốn, nhưng mà đạt tới cảnh giới như ta, thì đã không tìm ra đáp án. "
Sở Huyền còn chưa trả lời xong.
Liệt Thiên đã lướt tới đây như một bóng ma.
Y Linh Linh vừa trở về, hắn liền tỉnh lại từ cơn ngủ say.
Sở Huyền trừng mắt nhìn hắn, bèn nói: "Đại Đạo thế gian, đều có thể tìm được phương hướng ở Huyền Môn chúng ta. "
"Môn chủ ..., ngài lừa gạt Y nha đầu cũng được đi, không cần phải gạt ta. "
Từ sau khi Liệt Thiên chính thức trở thành người của Huyền Môn.
Hắn liền gọi Sở Huyền là môn chủ.
"Không nói điểm cuối của tu hành, chỉ cần ghi chép về Sáng Đạo Cảnh, trong tàng kinh các kia có hay không ? "
Sáng Đạo Cảnh ....
Ngay cả là những cường giả Vô Thượng Cảnh kia, sau khi lập ra tông môn, thế gia, đều chỉ có ghi chép liên quan tới cảm ngộ Sáng Đạo Cảnh, cùng với một ít kinh nghiệm sáng đạo.
Còn ghi chép liên quan tới Sáng Đạo Cảnh, thậm chí là sáng đạo như thế nào, về cơ bản là không tồn tại.
Liên quan đến vấn đề huyền ảo của đại đạo, không tài nào trình bày.
Cũng không có bất cứ bảo vật gì, có thể ghi chép liên quan về sáng đạo.
Chỉ có Vô Thượng Cảnh, mới có thể diễn giải những gì liên quan về sáng đạo.
Đó là Vô Thượng Cảnh tự mình giảng đạo, mà không phải là trình bày những gì bên trên ghi chép.
Sở Huyền cười híp mắt nói: "Như vậy đi, nếu như bên trong có, thì cái đầu lâu của ngươi sẽ trở thành bóng cho ta đá chơi vài ngày? "
Hai mắt Liệt Thiên híp lại, quan sát Sở Huyền một lúc lâu.
"Nếu không có thì sao? "
"Nếu như không có, thì ta sẽ cho ngươi rời cốc một năm. "
Liệt Thiên liếc nhìn về phía Y Linh Linh, trong lòng thầm cười lạnh, quả thật là trong kinh các không có bí tịch về sáng đạo.
Bởi vì trên thế gian này, căn bản là không có bí tịch gì có thể ghi chép liên quan về sáng đạo.
Bất quá Sở Huyền tìm một bậc thang, để cho mình đi ra ngoài cùng Y Linh Linh một thời gian ngắn mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận