Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1084. Liệt Thiên Chấn Kinh (2)

Chương 1084. Liệt Thiên Chấn Kinh (2)
Editor: Kingofbattle.
Đi vào thế giới Thiên Dương, nhận vị đệ tử đầu tiên.
Phần thưởng là tu vi vạn năm.
Sở Huyền rất hài lòng.
Hắn tràn đầy chờ mong đối với vị đệ tử Y Linh Linh này.
Có tư chất Vô Thượng...!
Bảo Tô Tiên Nhi mang Y Linh Linh đi rửa mặt, đổi một bộ quần áo khác.
Nhà gỗ có rất nhiều phòng trống, Y Linh Linh chọn đại một gian ở là được.
Sở Huyền lại vác cuốc trên vai, thong thả bước ra ngoài, hắn phải đi kiểm tra linh quả vừa gieo trồng.
Liệt Thiên liếc mắt, cảm thấy người này có bệnh kín.
Vậy mà lại gieo trồng một ít linh vật không có tác dụng gì lớn.
Thực lực đến cấp độ như hắn, những linh vật kia có tác dụng gì?
Cũng chỉ có mùi vị không tệ mà thôi.
Y Linh Linh rửa mặt xong, sau đó thay đổi một bộ quần áo, nàng chỉ cảm thấy mình giống như đang ở trong mộng.
Một khắc trước, phụ mẫu chia ly, một mình nàng chạy trối chết, hầu như lên trời không đường xuống đất không cửa, tràn đầy tuyệt vọng.
Sau một khắc, liền khổ tận cam lai, bái được cao nhân làm sư, đạt được công pháp cường đại cùng thần kiếm.
Hơn nữa, bộ y phục nàng đang mặc cũng là bảo vật bất phàm.
Không phải loại vải vóc bình thường.
Phảng phất là chất liệu thần binh.
Nàng có loại dự cảm, mặc lên bộ đồ này, tựa hồ ngay cả Đế Cảnh cũng không thể làm nàng bị thương.
"Tô sư thúc......"
"Đừng kêu sư thúc, ngươi xem ta già lắm sao, gọi là tỷ tỷ. "
Tô Tiên Nhi cười nói.
"Tô tỷ tỷ, sư tôn là......"
Y Linh Linh sửa lời.
"Sau này muội sẽ biết thôi, tiên sinh là người cực kỳ lợi hại. "
Tô Tiên Nhi tỏ vẻ thần bí.
Có hi vọng báo thù, Y Linh Linh bắt đầu tu luyện khắc khổ.
Mỗi sáng sớm, chỉ vừa chào hỏi Sở Huyền, liền bắt đầu tu luyện, một khắc cũng không ngừng.
Linh khí trong sơn cốc này vượt xa bên ngoài, hơn nữa đã có công pháp phù hợp đến hoàn mỹ, tốc độ tu luyện của Y Linh Linh cực nhanh, giống như ngày đi vạn dặm.
Càng tu luyện lâu, Y Linh Linh càng là nhận thức được, công pháp mà sư tôn truyền cho nàng bá đạo tới mức nào.
Hôm nay, Y Linh Linh theo thói quen tới trước mặt chào hỏi Sở Huyền.
Nhưng nàng lại phát hiện, Sở Huyền không ở trong sân.
Dựa theo ngày thường, mỗi lần nàng chấm dứt tu luyện, vội vàng tới thăm hỏi sư tôn, ngài đều ngồi ở trên ghế, thong thả thảnh thơi.
Liệt Thiên nhẹ nhàng bay tới.
Đối với Liệt Thiên, Y Linh Linh đã không còn thấy khủng bố.
"Liệt Thiên tiền bối. "
Y Linh Linh hành lễ nói.
"Không tệ, đã là Linh cảnh rồi. "
Liệt Thiên lướt quanh người Y Linh Linh một vòng.
"Sư tôn ngươi đang trồng mấy thứ kia. "
Ánh mắt Liệt Thiên nhìn ra ngoài tiểu viện.
Trong lòng Y Linh Linh rất hiếu kỳ, sư tôn mạnh như thế, vì sao còn phi gieo trồng những thứ thiên tài địa bảo này làm gì?
Hiện tại nàng đã biết, những thứ thiên tài địa bảo trong mắt nàng, đối với sư tôn mà nói, đều là một ít thức ăn bình thường.
Tô Tiên Nhi thường xuyên ngắt lấy để làm rau.
Thực lực Y Linh Linh còn khá yếu, căn bản ăn không được bao nhiêu.
Nàng bước ra khỏi sân nhỏ, xuyên qua mảnh rừng cổ thụ.
Liền nhìn thấy sư tôn đang gieo trồng một loại linh dược.
Tô Tiên Nhi ở một bên bồi tiếp.
Trong ngực đang ôm một con mèo trắng.
Y Linh Linh vội bước lên dò hỏi, bèn nói: "Sư tôn, nhiệm vụ gieo trồng những thứ linh dược này, nên giao cho đồ nhi. "
Sở Huyền cười nói: "Đây là công việc, không cần ngươi làm thay. "
Trong lòng Y Linh Linh có chút khó hiểu, loại cường giả như sư tôn, tại sao lại sinh hoạt giống như người bình thường?
Có lẽ là cảnh giới của mình còn thấp, nên chưa thể cảm ngộ điểm huyền diệu trong đó.
Sở Huyền nhìn về phía các loại linh dược gieo trồng, rồi nói: "Ngươi muốn ăn cái gì, tùy tiện hái lấy, đều là chút vật bình thường. "
Liếc nhìn Y Linh Linh, lại nói: "Mặc dù tu luyện khắc khổ là chuyện tốt, nhưng phải chú ý kết hợp với lao động nhàn hạ, không thể quá cứng nhắc, hình thành chấp niệm. "
"Ta biết ngươi muốn sớm ngày báo thù, nhưng một khi ngươi vì thế mà lạc lối, cho dù báo được đại thù, thì sẽ đánh mất mục tiêu phấn đấu. "
"Thù hận chỉ cần ghi nhớ ở trong lòng là được, không thể đánh mất chính mình, ngươi cần phải biết, địch nhân của ngươi rất nhỏ yếu, chỉ là một khối đá nhỏ trên đường tu luyện của ngươi mà thôi. "
"Nên tu luyện thì tu luyện, nên buông lỏng thì buông lỏng. "
Y Linh Linh giật thót mình, khom người nói: "Đa tạ sư tôn dạy bảo! "
Sở Huyền quơ cuốc lên, tiếp tục gieo trồng linh dược, nói: "Ngươi nha, không nên quan trọng hoá việc lễ nghĩa, buông xả một chút, hồn nhiên một chút, ngươi vẫn là người trẻ tuổi. "
"Chỉ cần trong lòng có vị sư tôn này là được, không cần phải cứng ngắc lễ độ làm gì."
Trong lòng Y Linh Linh thầm cảm động, hốc mắt đã ứa nước.
"Sư tôn......"
"Ngày mai, ta sẽ truyền thụ kiếm đạo cho ngươi. "
Sở Huyền cười ha hả mà nói.
"Vâng. "
Y Linh Linh gật đầu, trên mặt nở một nụ cười tươi.
Sáng hôm sau.
Sở Huyền bắt đầu truyền thụ cho Y Linh Linh mấy công pháp tiêu chuẩn thấp nhất.
Những loại như đào tẩu, liễm tức ẩn nấp này, đều là thuộc về kỹ năng phải học.
Nhất là thuật độn đạo, có thể nói là nhất tuyệt.
Thuật trốn chạy, chính là bao gồm độn tốc, liễm khí ẩn núp, biến hóa diện mạo thân hình, thậm chí là khí tức bổn nguyên.
Đây đều là tuyệt học không thể thiếu.
Liệt Thiên thấy mà trợn mắt há mồm.
Có cần phải làm quá như vậy hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận