Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1124. Danh Tiếng Của Huyền Môn (3)

Chương 1124. Danh Tiếng Của Huyền Môn (3)
Editor: Kingofbattle.
Một giọng nói vang lên từ trên đỉnh đầu nàng.
Cả người Y Linh Linh đột nhiên căng cứng.
Ngẩng đầu nhìn lại.
Liền nhìn thấy ở trên đỉnh đầu của mình, có một cái đầu người đang trôi nổi lơ lững.
"Liệt Thiên tiền bối? ! "
Y Linh Linh kinh ngạc không thôi, vậy mà Liệt Thiên đã rời khỏi sơn cốc.
"Sao ngươi lại tới đây? "
Liệt Thiên nhếch miệng cười nói: "Môn chủ cảm thấy Huyền Môn chúng ta phải tiếp tục duy trì tính thần bí cùng cường đại, cần lộ ra một ít thực lực, cho nên phái ta ra ngoài. "
Vừa nghe thấy vậy, hai mắt Y Linh Linh liền sáng ngời, lòng tin đối với chuyện nàng đang làm tăng mạnh.
Bất quá, nàng vẫn không nhịn được, bèn hỏi: "Liệt Thiên tiền bối, cảnh giới của ngươi là gì..., thương thế của ngươi? "
Liệt Thiên cười ha hả, bèn nói: "Gọi ta là trưởng lão hoặc chấp sự là được, không cần tiền bối gì đó. "
"Vậy thì ta sẽ gọi ngươi là trưởng lão. "
Y Linh Linh vẫn rất tò mò, liếc nhìn Liệt Thiên.
"Thực lực của ta, ngươi không thể nào tưởng tượng được đâu, về phần tổn thương sao, đã khỏi hẳn rồi. "
Liệt Thiên ngưng tụ ra hai cánh tay, làm động tác vuốt râu.
Y Linh Linh thấy hắn khôi phục rồi mà vẫn giữ bộ dáng đầu người, đúng là khó có thể tưởng tượng, đây là khỏi rồi ?
"Cảnh giới hiện tại của ngươi còn thấp, không hiểu được trạng thái của ta lúc này. "
"Ngươi là Thánh Đạo Cảnh ? Nghe đồn Thiên Hạ Các có cường giả Thánh Đạo Cảnh. "
"Đó là loại đồ chơi rác rưởi gì, chỉ cần ta thổi nhẹ một hơi là có thể giết chết một đám. "
"Siêu Thoát Đạo Cảnh? "
"Cũng một hơi phun chết một đống. "
Y Linh Linh giật thót mình, nàng không ngờ Liệt Thiên tiền bối lại mạnh như vậy?
Vậy thì sư tôn của mình, có thực lực thế nào.
"Y nha đầu, bây giờ ta sẽ trở thành hộ đạo giả cho ngươi, tạm thời không tiện hiện thân, ngươi muốn làm cái gì thì làm cái đó, Huyền Môn cần chứng tỏ thực lực cho bên ngoài biết. "
Liệt Thiên vừa dứt lời, đầu lâu của hắn đã tan biến vào hư không.
Sau khi Liệt Thiên rời đi, Sở Huyền bắt đầu chờ đợi danh tiếng Huyền Môn truyền khắp thế giới Thiên Dương, trở thành thế lực thần bí và mạnh mẽ.
Hắn đang mong đợi, có thể kích hoạt hệ thống ban thưởng hay không.
Mười năm sau.
Sở Huyền vừa xem xong quyển thứ tám của bí tịch Vô Thượng Cảnh, đang tại bắt đầu xem quyển thứ chín.
Sau khi đọc hết bảy quyển bí tịch Vô Thượng Cảnh, rốt cục Sở Huyền đã thấy được con đường phía trước của Vô Thượng Cảnh, không còn thấy loại giả tượng giống như trước nữa.
(giả tượng : hiện tượng giả, ý nói biểu hiện giả giối khi tu luyện đến Vô Thượng Cảnh sẽ cảm thấy đây là điểm cuối của tu hành.)
Trong sơn cốc, chỉ còn lại hai người Tô Tiên Nhi và hắn.
Liệt Thiên chưa trở về.
Sở Huyền thở dài, Huyền Môn vẫn còn thiếu cường giả hành tẩu bên ngoài.
Tuy là thực lực Tô Tiên Nhi không kém, nhưng mà nàng là thị nữ hầu hạ hắn, không có khả năng hành tẩu ở bên ngoài.
Mấy con sủng vật như Thiên Linh Miêu, thì tương đối mẫn cảm, một khi bại lộ ra ngoài, chỉ sợ sẽ khiến một vài tồn tại để mắt tới.
Người có thể dùng, vẫn là thiếu thốn.
"Danh tiếng Huyền Môn do ký chủ sáng lập đã truyền khắp thế giới Thiên Dương, trở thành thế lực mạnh mẽ và thần bí, được người ngoài lầm tưởng là thế lực siêu nhiên ẩn núp, ban thưởng tu vi vạn năm. "
Hệ thống đột nhiên ban thưởng.
Quả nhiên, khi danh tiếng Huyền Môn truyền khắp Thiên Dương, đồng thời trở thành thế lực siêu nhiên thần bí, kích hoạt hệ thống ban thưởng.
Phần thưởng tu vi vạn năm, cũng không tính là kém.
Sở Huyền cảm giác được, thực lực bản thân lại tăng thêm một mảng.
Hỗn Độn Khí trong cơ thể lại giãn nở rộng hơn, hơn nữa pháp tắc bên trong cũng lột xác.
Nếu so sánh Tam Thiên Hỗn Độn Khí với thế giới Thiên Dương lúc đầu, thì đã giãn nở hơn gấp nghìn lần.
Sở Huyền lờ mờ hiểu ra, nếu tu vi của mình tiếp tục tăng lên, đột phá gông xiềng Vô Thượng Cảnh, thì sẽ gắn bó chặt chẽ với Hỗn Độn khí đoàn.
(khí đoàn : khối không khí)
Thậm chí đột phá Vô Thượng Chủ Tể Cảnh, cũng không thoát khỏi liên quan tới Hỗn Độn khí đoàn.
Không chỉ là tăng cường Hỗn Độn khí đoàn, mà còn đề thăng pháp tắc Đại Đạo trong Hỗn Độn.
Cũng có nghĩ là tạo hóa!
Tạo hóa Hỗn Độn, tạo hóa Đại Đạo, tạo hóa tất cả.
Cuối cùng, thậm chí là tạo hóa ra sinh linh.
Danh tiếng Huyền Môn đã được lan truyền, nhiệm vụ của Liệt Thiên cũng gần như hoàn thành.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, thì cũng đã đến lúc hắn trở về.
Tô Tiên Nhi bưng một cái bếp nhỏ, lập tức truyền tới một mùi vị mê người.
Bên trong bếp lò đang hầm một nồi thiên tài địa bảo.
Đều là loại có mùi vị tốt nhất.
Bếp lò cũng là một kiện chí bảo.
Cũng chỉ có Sở Huyền, mới có thể phá của thế này.
Sở Huyền đang chuẩn bị ăn, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
"Tiên sinh, làm sao vậy? "
Tô Tiên Nhi nhìn theo hướng ánh mắt của Sở Huyền, lại không thấy thứ gì.
Nhưng mà Sở Huyền có chút kinh ngạc nói ra: "Đừng nói là rớt xuống sơn cốc chứ? Làm sao mà trùng hợp như vậy? "
Phía chân trời xuất hiện một tia sáng chói mắt, không gian xung quanh thoáng chấn động một hồi.
Trong lúc Tô Tiên Nhi đang nghi hoặc, bỗng nhiên không gian phía trên sơn cốc nứt ra, một tia sáng liền rơi xuống.
Trực tiếp hạ xuống trong sơn cốc.
Đã rơi bên ngoài tiểu viện.
"Đó là cái gì? "
Tô Tiên Nhi kinh ngạc thốt lên.
Vậy mà có thể rớt xuống sơn cốc.
Nàng biết rất rõ, Sở Huyền đã bố trí cấm trận xung quanh sơn cốc, nếu không phải là người mang đại khí vận, đại cơ duyên, thì không cách nào tiến vào sơn cốc.
Người có thể tiến vào sơn cốc, đều là tương đối đặc thù.
Sở Huyền khẽ vung ống tay áo, lập tức loại bỏ dấu vết trong không gian mà tia sáng kia từng bay qua.
Ngay cả Vô Thượng Cảnh, cũng không thể nào truy tung đến sơn cốc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận