Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 308. Vâng, đúng là hắn !

Chương 308. Vâng, đúng là hắn !
Editor: Kingofbattle
Sở Bình Phàm liếc nhìn Kế Thiên Thành đang bước tới, đao gỗ trong tay càng xiết chặt.
Tuy là cảnh giới đối phương cao hơn hắn, nhưng mà Sở Bình Phàm không sợ chút nào, vượt cấp khiêu chiến đối với hắn chỉ là chuyện bình thường.
Dư Bối Bối trong đám người, thấy một màn này có chút lo lắng.
Vội vàng truyền âm, nói: "Này, tên ngốc, đánh không lại thì nhận thua đi, Kế Thiên Thành rất lợi hại ! "
Sở Bình Phàm không để ý tới nàng.
Kế Thiên Thành đứng cách ngoài mười trượng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Sở Bình Phàm, sau đó nói: "Ta rất muốn biết, kẻ nào phái ngươi tới khiêu khích Kế gia?"
"Đừng tưởng rằng, ngươi có thể vô địch Đế cảnh?"
Sở Bình Phàm vẫn cầm đao gỗ, trả lời : "Ngươi chính là thiên kiêu mạnh nhất Kế gia? "
"Đúng là ta! "
Kế Thiên Thành chỉ có thể thừa nhận.
Cũng không có ai trong Kế gia phản đối.
"Rất tốt, hôm nay ta sẽ dẫm ngươi ở dưới chân, tuyên bố cho mọi người biết, thiên kiêu Kế gia đều là gà đất chó kiểng, không bằng phế vật! "
Sở Bình Phàm máu nóng sôi trào, khí thế Đế Cảnh tầng ba đã bộc phát toàn bộ, không còn giữ lại gì.
Một màn kia khi còn bé, xuất hiện trong đầu.
Hôm nay, hắn muốn cho người toàn bộ Kế gia mở to mắt, phế vật mà bọn hắn từng xem thường, hôm nay sẽ dẫm nát thứ mà bọn họ xem là thiên kiêu, giày xéo dưới mặt đất!

Sở Huyền nằm ở trên ghế, rãnh rỗi thảnh thơi, nhìn vào hình ảnh trong Khuy Thiên Kính, xem chuyện đang xảy ra trước cửa Kế gia.
Sở Bình Phàm đã đánh đến tận cửa.
Phế vật quật khởi, nghiền ép thiên kiêu, vả mặt đại gia tộc.
Lại xuất hiện trò hay.
Thực lực Kế Thiên Thành trong hàng ngũ Đế Cảnh cũng không kém.
Không hổ danh là thiên kiêu mạnh nhất Kế gia.
Tuy là cảnh giới Sở Bình Phàm thấp hơn, nhưng mà lúc hắn chưa đột phá Đế Cảnh, thì nhục thân đã có thể so với võ giả Đế Cảnh.
Đế đan thì ăn như kẹo đường
Nếu xét về nội tình, người có thể so với Sở Bình Phàm, chỉ sợ trên thế gian không có mấy ai.
Huống hồ, thứ mà Sở Bình Phàm tu luyện chính là cực đạo.
Hắn còn là thiên tài bên trong cực đạo, vượt cấp khiêu chiến, cũng không phải là chuyện gì khó khăn.
Sở Huyền tính toán, trận đại chiến này, Sở Bình Phàm có thể đột phá trong chiến đấu.
Đối với sự an toàn của Sở Bình Phàm, Sở Huyền không lo lắng chút nào.
Ngoại trừ đã phái Sở Nhị âm thầm bảo vệ, thì bản thân Sở Bình Phàm có không ít lá bài tẩy.
"Là tiểu Bình Phàm? "
Tô Tiên Nhi kinh ngạc la lớn, báo tin cho Sở Vân, rất nhanh hai người đã ngồi cạnh Sở Huyền, nhìn hình ảnh bên trong Khuy Thiên Kính.
"Nói khoác mà không biết ngượng, hãy xưng tên ra, ta sẽ giữ ngươi toàn thây! "
Kế Thiên Thành hừ một tiếng, quát lạnh.
Sở Bình Phàm bước về trước một bước, cất cao giọng nói: "Ta, đến từ Sở gia Nam Châu, ta là Sở Bình Phàm, năm nay mười sáu tuổi, tu vi Đế Cảnh tầng ba! "
"Hôm nay, ta muốn dùng thực lực để chứng minh cho mọi người biết, thiên kiêu Kế gia, bất quá chỉ là một lũ phế vật!"
Giờ phút này, Sở Bình Phàm không còn che giấu tu vi, khí thế bộc phát mãnh liệt.
Giờ khắc này, sắc mặt vô số cường giả ở đây đều đại biến.
Mười sáu tuổi!
Lúc Sở Bình Phàm không hề che dấu bản thân, tất cả cường giả ở đây, đều cảm ứng được.
Xác thực Sở Bình Phàm chỉ là thiếu niên mười sáu tuổi!
Đế Cảnh tầng ba!
Đế Cảnh mười sáu tuổi?
Đây là yêu nghiệt bực nào?
Sở Bình Phàm tiếp tục bước lên một bước, "Cha ta là Sở Nguyên, còn mẫu thân chính là Kế Xảo Vi, ta chính là người Kế gia, đã từng là tiểu phế vật và đồ bỏ đi, trong miệng của các ngươi! "
"Hôm nay, ta sẽ chứng minh cho mọi người thấy, thiên kiêu của Kế gia, ngay cả đồ phế vật như ta cũng không bằng! "
Tất cả mọi người đang xem đều đứng hình.
Thiếu niên ở trước mặt, chính là nhi tử của tiểu thư Kế gia và gã trượng phu phế vật trong truyền thuyết, bị Kế gia ghét bỏ không thừa nhận đó sao ?
Yêu nghiệt tuyệt thế bực này, bị Kế gia vứt bỏ, xem là phế vật rác rưởi?
Người của Kế gia, bị mù hay sao?
Không ít người lộ ra nụ cười châm chọc.
Bên trong Kế gia, tất cả tộc lão Kế gia đều biến sắc.
Nhất là Kế Tâm Minh, sắc mặt hắn trở nên cực kỳ phức tạp và ngạc nhiên.
Một vị nam tử trung niên bên cạnh hắn, lộ ra vẻ mặt khó tin.
"Ngươi nói cái gì? "
Sắc mặt Kế Thiên Thành cũng thay đổi, nhưng hắn đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
"Đừng tưởng có thể khiến ta phân tâm! "
"Giết! "
Kế Thiên Thành đã ra tay.
Đao gỗ trên tay Sở Bình Phàm, lộ ra khí cơ sắc bén, giống như có một đại đạo vừa sinh ra, lan tràn ra ngoài.
Thẳng tiến không lùi!
"Trảm! "
Vừa bổ ra một đao, thân hình đã biến ảo, vô số luồng đao phong, giống như lồng giam, bao trùm Kế Thiên Thành.
Đao phong như ngục tù!
Kế Tâm Minh và một đám cao tầng Kế gia, tất cả đều đứng trước cửa.
"Làm sao có thể? ! "
Kế Tâm Hải lộ ra thần sắc như thấy quỷ.
Cho dù Sở Bình Phàm đã trưởng thành, nhưng hắn vẫn nhận ra, thiếu niên này chính là đứa bé trước kia, bộ dáng khờ khạo ngu ngốc, không được thông minh!
Khí chất hiền hậu chất phác này, không thể nhầm lẫn được.
"Ngươi có chắc chắn là hắn hay không? "
Kế Tâm Minh khiếp sợ nói.
"Vâng, đúng là hắn! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận