Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 951. Ngục Đạo Cổ Thần Tới (1)

Chương 951. Ngục Đạo Cổ Thần Tới (1)
Editor: Kingofbattle.
Nếu như Thiên Đạo vô chủ, mưu kế của Tần có thể sẽ thành công.
Dù sao, Thiên Đạo thay thế Đại Đạo Cửu Vực, thì khí vận Đại Đạo cũng được Thiên Đạo kế thừa.
Tất nhiên, khí vận Đại Đạo trên phân thân của Tần, sẽ chuyển hóa thành khí vận Thiên Đạo.
Hơn nữa, lúc Thiên Đạo sinh ra đại tạo hóa, hắn cũng lấy được một phần.
Nếu như Thiên Đạo vô chủ, Tần có thể tận dụng khí vận Thiên Đạo, sau đó hợp nhất cùng bản thể, đạt được một phần quyền khống chế Thiên Đạo.
Có thể khống chế một phần pháp tắc Thiên Đạo.
Nhưng bởi vì Thiên Đạo có chủ, cho nên mưu kế của hắn phải thất bại.
Sở Huyền đang suy nghĩ, nên xử lý mưu kế của Tần ra sao.
Hay là cho hắn tiến vào Thiên Đạo, trở thành sinh linh Thiên Đạo cùng loại giống như Long Quân?
Hoặc nói một cách chính xác hơn, phải gọi là thần linh Thiên Đạo.
Hay là, trực tiếp trục xuất hắn ra ngoài?
Trực tiếp trục xuất thì quả là đáng tiếc.
Thực lực Tần không kém, hơn nữa thiên phú của hắn đủ yêu nghiệt, ngộ tính cực cao.
Nếu thiên phú không mạnh, ngộ tính không cao, cũng sẽ không khai sáng ra phương pháp tu luyện cho nhân tộc.
Hơn nữa, bản tôn của Tần, khai đạo 4000 vạn dặm....
Cường giả bực này trở thành sinh linh Thiên Đạo, đối Thiên Đạo mà nói, cũng đạt được thu hoạch không nhỏ.
Sở Huyền càng coi trọng ngộ tính của hắn.
Nếu là Tần trở thành thần linh Thiên Đạo, sau đó cảm ngộ pháp tắc Chí Thượng Hỗn Độn bên trong Thiên Đạo, có thể nhanh chóng trợ giúp Thiên Đạo ngấm vào hoặc dung nhập vào một đoàn pháp tắc chí thượng hay không?
Có tác dụng đẩy nhanh tiến độ giúp Thiên Đạo trở thành một trong chín đại pháp tắc chí thượng hỗn độn?
Phân thân của Tần, gánh lấy khí vận hùng hậu khác thường.
Lúc trước hắn được Đại Đạo chiếu cố, hiện giờ cũng được Thiên Đạo chiếu cố.
Hơn nữa, Sở Huyền còn cảm ứng được một tia khí tức pháp tắc chí thượng, trên cỗ phân thân của Tần.
Hẳn là lúc trước pháp tắc chí thượng hiện ra, đối phương đã cảm ngộ được một ít.
Thậm chí, nhờ vậy mà đạt được một ít tạo hóa của pháp tắc chí thượng.
Ngay cả phân thân của hắn cũng có ngộ tính bực này.
Chẳng phải bản tôn còn mạnh hơn nữa sao?
Cũng chưa hẳn là không thể cho hắn một vị trí thần linh Thiên Đạo.
Nếu hắn có thể cảm ngộ pháp tắc chí thượng dưới Thiên Đạo, cũng có chỗ tốt đối với sự phát triển của Thiên Đạo.
Hắc Nguyệt, Sở Ách và đám đệ tử còn lại, tuy rằng thiên phú phi phàm.
Nhưng khoảng cách để bọn hắn cảm ngộ pháp tắc chí thượng, còn quá xa vời.
Ngay cả Khai Đạo Giả Thiên Địa cũng chưa đạt tới.
Huống chi, Hắc Nguyệt cùng Sở Ách, đã định trước sẽ không dừng lại bên trong Thiên Đạo.
Xét về mức độ thiên phú, ngộ tính, khí vận Thiên Đạo hùng hậu, Tần là người được chọn tốt nhất.
Trong lòng Sở Huyền đã có ý tưởng.
Cụ thể như thế nào, phải quan sát thủ đoạn của Tần.
Trong Hỗn Độn, một vị cường giả khủng bố, đang di chuyển đến gần thiên địa Cửu Vực.
Đây là Ngục Đạo Cổ Thần?
Sở Huyền liền dò xét thực lực Ngục Đạo Cổ Thần.
Khai đạo 3900 vạn dặm!
Thực lực yếu hơn Tần một chút.
Thân là Cổ Thần Hỗn Độn, mang theo khí vận Hỗn Độn, hơn nữa nhục thân vô cùng cường đại.
Đại Đạo của Cổ Thần Hỗn Độn, thuộc dạng Thiên Sinh Đại Đạo, thực lực còn mạnh hơn so với sinh linh Hỗn Độn bình thường.
Hiện tại Sở Huyền đã không đặt Ngục Đạo Cổ Thần vào mắt.
Trong đám cường giả Siêu Thoát Thiên Địa, Ngục Đạo Cổ Thần cũng không thể xem là quá mạnh, cũng chỉ ở tầng giữa mà thôi.
Nhưng mà, nói về mức độ kiêu ngạo, bá đạo, ngông cuồng, thì ít có cường giả nào sánh bằng.
Hơn nữa, có rất nhiều cường giả không nguyện ý đắc tội hắn.
Có thể nhường nhịn liền cố gắng nhịn.
Cho dù gặp phải Cổ Thần Hỗn Độn mạnh hơn nữa, cũng sẽ không vì chút chuyện nhỏ, mà tìm Ngục Đạo Cổ Thần tính sổ, chủ yếu sẽ nhượng bộ.
Theo lý thuyết, thực lực Ngục Đạo Cổ Thần không đáng để đám cường giả mạnh hơn hắn nhường nhịn mới đúng.
Sở Huyền quan sát Ngục Đạo Cổ Thần, như có điều suy nghĩ.
Ngục Đạo Cổ Thần không nhanh không chậm, trên người phát ra một cổ uy nghiêm, mỗi bước chân của hắn, đều tạo ra một vực sâu nho nhỏ trong Hỗn Độn.
Sau khi hắn đi qua, vực sâu nho nhỏ kia vẫn không biến mất, giống như lưu lại mỗi dấu chân trong Hỗn Độn.
Bên ngoài thiên địa.
Đám người Ác Ma lộ ra ánh mắt âm trầm, nhìn thấy mấy người Tần tiến gần thiên địa Cửu Vực.
Bọn hắn quyết định liên thủ.
Tần tuy mạnh, nhưng nếu ba vị Ác Ma, Diêu, Huyết Ma cùng liên thủ, vẫn có thể chống lại.
Sở cùng Cực, có thể giao cho đám người Côn Cổ đối phó.
Xét thực lực tổng thể, bên phe các tộc Cửu Vực vẫn chiếm lấy một ít ưu thế.
Dù sao thì cường giả Siêu Thoát Thiên Địa bên phe nhân tộc tương đối ít.
Đúng vào lúc này.
Sau lưng bọn hắn truyền tới một cỗ khí thế khủng bố.
Giống như khí tức vực sâu.
Trong lòng đám người Ác Ma thầm kinh hãi.
Cỗ khí tức ngông cuồng này, khiến cho bọn hắn nhớ tới một vị Cổ Thần Hỗn Độn bụng dạ hẹp hòi, không biết chừng mực.
Ngục Đạo Cổ Thần!
Trong rất nhiều vị Cổ Thần Hỗn Độn, người tương đối nổi danh chính là Ngục Đạo Cổ Thần.
Đương nhiên, chỉ sợ cũng là vị Cổ Thần Hỗn Độn có thực lực yếu nhất.
Trong khắp Hỗn Độn, không có người nào biết có bao nhiêu Cổ Thần Hỗn Độn.
Đám người này tương đối thần bí, hiếm khi xuất hiện trong Hỗn Độn.
Tựa hồ bọn hắn cũng trốn ở một góc bế quan tu luyện.
Từ trước đến nay, có bao nhiêu vị Cổ Thần Hỗn Độn vẫn lạc, cũng không có người biết được.
Từng có cường giả, thăm dò khu vực Cổ Thần Hỗn Độn vẫn lạc, đạt được một ít đại cơ duyên.
Từ đó biết được, có một vài vị Cổ Thần Hỗn Độn bị vẫn lạc.
Ngục Đạo Cổ Thần chính là một vị Cổ Thần Hỗn Độn ai nấy đều biết.
Cũng là vị có thanh danh thối nhất.
Không có chừng mực, lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo, lấy lớn hiếp nhỏ...,, đây những từ dùng để miêu tả vị này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận