Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1029. Hỗn Độn Tuyệt Chủ (1)

Chương 1029. Hỗn Độn Tuyệt Chủ (1)
Editor: Kingofbattle.
Đã đến!
Một vị cường giả Chí Thượng buông xuống.
Hỗn Độn Tuyệt Chủ vừa giáng xuống, chỉ thấy một bóng người cao lớn khủng bố, khiến cho lòng người rung động.
Ngay cả cường giả Siêu Thoát Thiên Địa cực hạn, khi đối mặt với bóng người cao lớn này, vẫn có cảm giác bản thân nhỏ bé giống như sâu kiến.
Không thể phát ra bất cứ khí thế gì.
Thậm chí bốn vị Hỗn Độn Cự Thần cũng cảm thấy, tựa hồ trong lòng xuất hiện một tảng đá lớn, đang đè ép khiến bọn hắn không thể thở nổi.
Trong nội tâm rung động một cách khó hiểu.
Đây là Chí Thượng Hỗn Độn?
Bốn vị Hỗn Độn Cự Thần là cảm thụ rõ ràng nhất.
Trong lòng vừa rung động, vừa cảm thấy vô lực cùng bất cam.
Nếu không phải con đường đột phá bị chặn, thì bọn hắn đã trở thành chí cường giả như vậy.
Chính thức khống chế vận mệnh của bản thân.
Mà người ngăn chặn con đường đột phá, chính là tồn tại khủng bố như thế.
Hỏi sao bọn hắn có thể thoát khỏi giam cầm?
Làm sao có thể báo mối thù đoạn đạo này?
Trong nháy mắt này, trong lòng bốn vị Hỗn Độn Cự đều hiện lên một tia tuyệt vọng.
Hỗn Độn Tuyệt Chủ vừa hàng lâm, ngay tức thì Thiên Đạo dập dìu như sóng gợn.
Một cỗ uy áp vô hình, bao trùm lên Thiên Đạo, thẩm thấu vào trong thiên địa.
Mặc dù Hỗn Độn Tuyệt Chủ không có lộ ra bất cứ khí thế gì, chỉ vỏn vẹn buông xuống, đưa mắt nhìn Thiên Đạo, vẫn có thể tạo ra rung chuyển.
Lúc này sắc mặt Tần trắng bệch.
Có một loại cảm giác đối mặt với đại khủng bố.
Phong Ảnh Cổ Thần cũng tái mét mặt mày.
Đây là tồn tại khủng bố tới bực nào?
Trong thiên địa Thần Châu, vô số sinh linh đều có loại cảm giác, có một cỗ uy áp vô thượng bên trên bầu trời đè xuống.
Người có thực lực càng mạnh, thì cảm nhận càng rõ rệt.
Một đám Khai Đạo giả đều phải kinh hãi.
Sở Huyền đứng trong tiểu viện, ngẩng đầu nhìn về phía Hỗn Độn Tuyệt Chủ ở bên ngoài thiên địa.
Hắn yên lặng không nói gì, cũng không lộ ra bất luận khí tức gì, hắn đang đợi kỳ hạn 100 năm đến.
Ngay một khắc Hỗn Độn Tuyệt Chủ buông xuống, Sở Huyền đã đoán ra, người ngăn cản con đường đột phá Chí Thượng là ai.
Chính là vị trước mắt này.
Pháp tắc chí thượng của đối phương, có thể phong toả con đường đột phá.
Tuyệt chi pháp tắc.
Đây là lực lượng pháp tắc chí thượng có thể cắt đứt tất cả.
Là vị này chặt đứt con đường đột phá Chí Thượng.
Đây là kẻ thù đoạn đạo của bốn vị Hỗn Độn Cự Thần....
Vậy mà hôm nay cũng là vị này buông xuống.
Chắc chắn thực lực của Hỗn Độn Tuyệt Chủ rất là cường đại.
Đương nhiên, cũng không có vượt qua phỏng đoán của Sở Huyền.
Nếu hắn ra tay đối phó Hỗn Độn Tuyệt Chủ, độ khó cũng không lớn.
Bất quá, nếu gặp phải hai ba người có thực lực giống như Hỗn Độn Tuyệt Chủ, thì dựa vào thực lực trước mắt của hắn, thì không cách nào dễ dàng ứng phó.
Trái lại cũng không gặp phải nguy cơ sinh tử.
Nhưng tất nhiên sẽ ảnh hướng đến Thiên Đạo, khiến Thiên Đạo bị hao tổn.
Thậm chí, đối phương sẽ ra tay phá huỷ Thiên Đạo, ngăn cản Thiên Đạo phát triển.
Thiên Đạo xuất hiện, thuộc dạng biến số trong Hỗn Độn.
Mà biến số này, lại được một vị Chí Thượng lạ mặt khống chế trong tay, làm sao mà bọn hắn có thể buông tha?
Ít nhất, cũng phải yêu cầu kiếm một chén canh.
Sở Huyền há có thể cho phép người khác húp canh trong nồi của hắn?
Trước mắt vẫn chưa tới thời điểm hắn ra tay.
Sở Huyền đang đợi kỳ hạn 100 năm tới, khoảng cách đã rất gần.
Trong thiên địa Thần Châu, rất nhiều tồn tại đặc thù, giờ khắc này trên mặt bọn hắn đều lộ ra bất an.
Theo trực giác của bọn hắn, bên ngoài thiên địa có một tồn tại khủng bố giáng xuống.
Không biết là phúc là họa.
Trong thiên giới.
Tất cả Khai Đạo giả đều bước ra khỏi đạo tràng, ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài thiên địa.
Chỉ cảm thấy bên ngoài thiên địa, có một đại nhân vật khủng bố, uy nghiêm lẫm liệt, đang dõi mắt nhìn xuống thiên địa.
Giờ khắc này, bọn hắn đều có một loại cảm giác, ngay cả thiên địa cũng giống như sâu kiến trước mặt vị này.
Huống hồ, bọn hắn còn chưa bằng một góc nhỏ của thiên địa Thần Châu.
Sâu kiến cũng không bằng.
Bên trong mảnh thiên địa mới.
Sở Ách ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ánh mắt ngưng trọng, lại có vài phần ý vị khinh thường.
Loại cảm giác này chỉ thoáng qua, hắn lại không biết diễn tả cụ thể.
Dù sao Sở Ách không phải là Ách Chủ Hỗn Độn, cũng không có trí nhớ cùng ý thức của Ách Chủ Hỗn Độn.
Chẳng qua là sau khi sống lại, vẫn còn giữ lại một vài bản năng tiềm ẩn.
Hỗn Độn Tuyệt Chủ vẫn chưa hành động, bởi vì hắn đang quan sát Thiên Đạo.
Sở Huyền vung tay lên, Sở Vân, Tô Tiên Nhi cùng Sở Ách liền quay trở về tiểu viện.
Đám đệ tử Hắc Nguyệt, cũng không nhịn được mà chạy về.
"Tiên sinh, đã xảy ra chuyện gì? "
Vừa về tới tiểu viện, cái loại uy áp khủng bố kia liền biến mất.
Tô Tiên Nhi nhịn không được mở miệng hỏi.
Những người còn lại đều nhìn về phía Sở Huyền.
"Chuyện nhỏ mà thôi. "
Sở Huyền chỉ nói một câu.
Thật sự là chuyện nhỏ?
Tô Tiên Nhi có chút lo lắng.
Lúc bình thường, Sở Huyền đều nằm ở trên ghế, thảnh thơi tự tại, rất có phong thái ngồi một chỗ xem gió mây.
Đây là lần thứ nhất, hắn đứng ở trong sân.
Mấy người Đinh Việt đều trầm mặc không nói.
Nếu như sư tôn nói là chuyện nhỏ, vậy hẳn là chuyện nhỏ?
Trước tiên Hỗn Độn Tuyệt Chủ không có xâm nhập vào Thiên Đạo, tiến vào thiên địa Thần Châu.
Mà là yên lặng quan sát, tìm kiếm bản nguyên pháp tắc của Thiên Đạo.
Cùng với, rốt cuộc Thiên Đạo có nguồn gốc từ đâu.
Vậy mà không một tiếng động, xuất hiện rất đột ngột.
Trước đó, vậy mà bọn hắn đều không phát hiện Thiên Đạo sinh ra cùng phát triển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận