Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 839. Ngục Đạo Cổ Thần (3)

Chương 839. Ngục Đạo Cổ Thần (3)
Editor: Kingofbattle.
Một loại sau cùng, đó là thay đổi pháp tắc Hỗn Độn, pháp tắc bị thay thế sẽ sụp đổ trở thành vực sâu, ngược lại vượt quá suy tính của Sở Huyền.
Loại Vực Sâu Hỗn Độn này, vậy mà tồn tại pháp môn siêu thoát Hỗn Độn?
Làm cách nào siêu thoát Hỗn Độn?
"Siêu thoát Hỗn Độn? Thái, ngươi có chắc không thế ? "
Thái im lặng một hồi, nói: "Nghe đồn là như thế, Hỗn Độn diệt mà bất diệt, chính là siêu thoát Hỗn Độn. "
Hỗn Độn rộng lớn tới mức nào, không có ai biết được.
"Còn có lời đồn, tồn tại bực nào mới có thể siêu thoát Hỗn Độn ? "
Sở Huyền trầm giọng hỏi.
Hắn rất ngạc nhiên, siêu thoát Hỗn Độn, lại là tồn tại cấp bậc gì?
Cho dù hắn có nắm toàn bộ Đại Đạo Cửu Vực trong tay, tự tin có thể vô địch Hỗn Độn, cũng không sợ cấp bậc Cổ Thần Hỗn Độn.
Nhưng vẫn không thể nào siêu thoát Hỗn Độn.
Người có khả năng siêu thoát Hỗn Độn, nhất định là có thể đánh sụp Đại Đạo Cửu Vực!
"Siêu thoát Hỗn Độn, chỉ là truyền thuyết mà thôi, cũng là mong ước của vô số chí cường giả, đến nay còn chưa thấy có ai làm được, siêu thoát Hỗn Độn. "
Thái lắc đầu nói.
Sở Huyền đột nhiên mở miệng hỏi: "Vực sâu được hình thành từ pháp tắc Hỗn Độn sụp đổ là ở chỗ nào? "
"Nó nằm sâu trong Hỗn Độn vô tận, chỗ đó có một vực sâu khủng bố, chính là chỗ pháp tắc Hỗn Độn bị thay đổi, sau đó sụp đổ tạo thành. "
Thái im lặng trong một lúc, ý niệm của hắn tái hiện ra một chỗ khu vực trong Hỗn Độn.
Chỉ rõ phương vị đại khái ở Hỗn Độn.
Khoảng cách nơi này cách rất xa Cửu Vực.
"Sở, vực sâu này dị thường khủng bố, nguy cơ trùng điệp, nhất định đừng vì tìm kiếm cơ hội siêu thoát Hỗn Độn, mà tiến vào trong đó. "
Thái trầm giọng nhắc nhở.
Sở Huyền nhíu mày lại, tựa hồ quan hệ giữa Thái và Sở cũng không tệ....
Điểm sáng màu trắng kia, lúc này sắp biến thành màu xanh lam.
"Thương thế trên người của ngươi, đừng nói là do xông vào vực sâu mới bị nha?"
Thái im lặng, xem như chấp nhận.
"Ngươi có thu hoạch được gì không? "
"Không có gì. "
"Vậy ngươi có chút phế..., khiến bản thân bị thương thế này, thế mà ngay cả một chút thu hoạch cũng không có. "
Sở Huyền tức giận nói ra.
Thái liền nổi điên: "Sở, vực sâu không phải là nơi mà thứ âm hiểm xảo trá như ngươi có thể dễ dàng xông vào, nếu như ngươi dám tiến vào, chỉ có thể là bỏ mạng! "
Vốn là điểm sáng sắp trở thành xanh lam, lúc này quay trở về màu tím nhạt.
Biến chuyển thế này cũng quá nhanh đi.
Đây là chứng tỏ hai người vừa ghét vừa quan tâm....
Sở Huyền cười thầm trong lòng.
Tiếp tục chém gió một lát, Sở Huyền bắt đầu dò hỏi ra mục đích lần này.
Đó là mảnh vực sâu nối liền với con đường vực sâu.
"Chỗ vực sâu này, nghe đồn là do một vị tồn tại cổ xưa nào đó, trấn áp cường địch mà tạo nên. "
Thái trầm ngâm một chút, mới nói ra.
Kế tiếp hắn cũng không quên nhắc nhở: "Sở, ta khuyên ngươi không nên ngấp nghé chỗ vực sâu này, đây là địa bàn của vị tồn tại cổ xưa kia, không phải ngươi có thể dùng tiểu âm mưu là qua mắt được. "
"Huống hồ, nghe đồn vị kia lòng dạ hẹp hòi, sơ sẩy một cái sẽ đưa tới mầm tai vạ. "
Không ngờ Thái lại hiểu rõ về mảnh vực sâu này.
Hơn nữa, còn biết được Ngục Đạo Cổ Thần là hạng người bụng dạ hẹp hòi?
"Thái, ngươi biết người kia sao? "
Editor: Kingofbattle
"Không rõ lắm, nghe đồn là tồn tại cổ xưa, tu vị vô cùng khủng bố, cũng không phải là người mà chúng ta có thể trêu chọc. "
Ngay cả Thái cũng tự nhận, đó là một tồn tại không thể trêu chọc.
Có thể thấy được Ngục Đạo Cổ Thần mạnh cỡ nào.
"Sở, nếu như ngươi dám đắc tội vị kia, chỉ sợ cả nhân tộc cũng phải gặp nạn, đến lúc đó thì không người nào có thể cứu được nhân tộc các ngươi đâu. "
Giọng nói Thái trở nên nặng nề thêm vài phần.
Sở Huyền lại nói sang chuyện khác, bèn hỏi: "Ngươi có biết Cổ Thần Hỗn Độn?"
"Ừ? "
Thái khẽ giật mình, mới nói: "Cổ Thần Hỗn Độn, đó là tồn tại cổ xưa trong truyền thuyết, thời điểm bọn hắn sinh ra, đã chấp chưởng một đạo, vô cùng cường đại.
Nếu như còn sống đến hiện tại, thì thực lực khó thể phỏng đoán. Nên là tồn tại mạnh nhất trong Hỗn Độn. "
"Thái, dựa vào địa vị của ngươi, cũng chưa từng nhìn thấy Cổ Thần Hỗn Độn sao?"
Sở Huyền cảm thấy ngạc nhiên đối với Cổ Thần Hỗn Độn.
Đây là một đám tồn tại đứng đầu trong Hỗn Độn.
"Đừng nói là ngươi muốn ôm bắp đùi lớn của Cổ Thần Hỗn Độn, dựa vào đó mà giải quyết khốn cảnh nhân tộc? "
Thái kinh ngạc nói ra.
Nếu như nhân tộc có một vị Cổ Thần Hỗn Độn làm chỗ dựa, xác thực có thể giải quyết khốn cảnh trước mắt.
Các tộc Cửu Vực có mạnh thế nào, cũng không dám đắc tội một vị Cổ Thần Hỗn Độn.
Cho dù là ba vị lão tổ của tam tộc trong truyền thuyết, cũng không dám tuỳ tiện trở mặt cùng Cổ Thần Hỗn Độn.
Đó là tồn tại vừa sinh ra đã chấp chưởng một đạo.
Vừa chào đời đã là Khai Đạo giả, cất bước quá cao.
Lại là tồn tại sống lâu nhất, trải qua thời gian dài như thế, cũng không có người nào biết rõ, rốt cuộc là thực lực của Cổ Thần Hỗn Độn mạnh đến loại trình độ nào.
"Sở, ta khuyên ngươi bỏ ý nghĩ này đi, không thể suy đoán Cổ Thần Hỗn Độn, chưa nói tới có chấp nhận nhân tộc thần phục hay không, cho dù có tiếp nhận, sơ sẩy một chút, sẽ bị diệt tộc như chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận