Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1162. 50 Vạn Năm, Chư Thiên Diệu Pháp (2)

Chương 1162. 50 Vạn Năm, Chư Thiên Diệu Pháp (2)
Editor: Kingofbattle.
Sở Huyền khẽ nhíu mày, không thể tưởng được gia hoả núp trong bóng tối này, vậy mà tại thời kỳ thượng cổ, cũng đã làm như thế.
Mà không phải là sau đại chiến, vì muốn thúc đẩy đại thế, hoàn thành âm dương hợp nhất, mở ra tân thế giới.
Nếu nói theo cách này, thì đại chiến lúc trước, chính là do gia hoả kia thao túng.
Ngay cả Vô Thượng Chúa Tể cũng trở thành quân cờ.
Sở Huyền nghĩ lại, liền hiểu ra tại sao phải kích động đại chiến.
Chỉ có phá vỡ trật tự, đánh tan cục diện Thiên Dương cùng Hỗn Độn, mới có thể thúc đẩy đại thế mở ra, khiến cho Thiên Dương hợp nhất cùng Hỗn Độn.
Hỗn Độn Chi Chủ cùng Chúa Tể Thiên Dương, những Vô Thượng Cảnh kia, chưa hẳn đều chết hết.
Bọn hắn không ở Hỗn Độn hay thế giới Thiên Dương.
Chỉ sợ là muốn tránh khỏi ảnh hưởng từ trong minh minh.
Đại thế đã mở ra, thời điểm Thiên Dương hợp nhất cùng Hỗn Độn, có lẽ bọn hắn sẽ hiện thân.
Nhất là cường giả Vô Thượng Chủ Tể Cảnh.
Sẽ không bỏ qua lúc tân thế giới sinh ra, mở ra con đường tu luyện mới.
Hơn nữa, chỉ sợ sẽ ra tay ngăn cản gia hoả trong minh minh kia.
Dù sao, gia hoả này quá kinh khủng.
Một khi để hắn đột phá, vậy thì sẽ thật sự trở thành tồn tại chí cao vô thượng bên trong minh minh.
Khống chế chúng sinh!
Cho dù có là Vô Thượng Chủ Tể Cảnh, cũng không cách nào trốn thoát vận mệnh.
Gia hoả này đúng là lợi hại.
Sở Huyền chỉ biết than thầm.
Cho dù hiện tại thực lực của hắn đã hơn đối phương.
Nhưng cũng không có biện pháp nào đối phó.
Ngay cả hình dạng của hắn cũng diễn hoá không thấy, lại đối phó thế nào được?
Chỉ sợ hắn đã nắm được pháp tắc siêu nhiên của Thế giới Thiên Dương.
Mặc dù tên kia chưa thể khống chế toàn bộ, nhưng tất nhiên đã nắm được một phần nào đó.
Sáu vị Vô Thượng Cảnh ở thế giới Thiên Dương, chỉ sợ chính là binh sĩ chấp hành kế hoạch, do kẻ này để lại bảo vệ hướng phát triển của đại thế, không lệch khỏi quỹ đạo định sẵn.
Hơn nữa, Sở Huyền đã từng diễn hoá mấy vị Vô Thượng Cảnh này, bọn hắn đều là loại hạ đẳng trong Vô Thượng Cảnh.
Dựa vào cơ duyên bên ngoài, mới có thể đột phá Vô Thượng Cảnh.
Chỉ sợ phần cơ duyên kia cũng do kẻ đứng sau cấp cho bọn hắn.
Quả nhiên là thủ đoạn cao minh.
Bố cục đủ sâu…
Sở Huyền càng cảm thấy thú vị.
Nếu như hắn đột nhiên phát hiện Huyền Môn không bị ảnh hưởng, sẽ đối phó Huyền Môn ra sao?
Tự ngộ nhận, là một vị Vô Thượng Chúa Tể khác đứng ra chống lại hắn ?
Hay là suy đoán đây là bố cục của Vô Thượng Chúa Tể?
Mấy người Hỗn Độn Chi Chủ kia, có lẽ cũng đang âm thầm bố cục cùng hành động?
Không ở Thiên Dương, mà là trốn trong Hỗn Độn?
Sở Huyền chợt nhận ra, bản thân hắn là một hắc thủ chuyên núp ở sau màn, âm thầm nhúng tay tranh đấu giữa các bên.
Gia hoả trong minh minh kia, sẽ lầm tưởng Huyền Môn là bố cục của đám người Hỗn Độn Chi Chủ.
Mà bên phe Hỗn Độn Chi Chủ, lại lầm tưởng đây là thủ đoạn của gia hoả trong minh minh.
Ngay một khắc hai bên đều phát hiện mình đã đoán sai, sẽ có sắc mặt như thế nào?
Sở Huyền càng nghĩ càng cảm thấy thú vị.
Mình mới chính là hắc thủ lớn nhất núp sau màn....
"Người kia không ảnh hưởng được Huyền Môn, đương nhiên cũng không có thể kêu căng, phải cố gắng điệu thấp, không thể nhiễu loạn sự phát triển của đại thế."
Sở Huyền ném cho Liệt Thiên một quả ngọc phù, sau đó căn dặn hắn.
Liệt Thiên chộp lấy ngọc phù, cười hắc hắc nói: "Môn chủ, ta hiểu mà. "
Hắn liền đặt ngọc phù vào trong thần hồn.
Liệt Thiên lại chuẩn bị rời cốc.
"Kiềm chế một chút, không nên làm ra động tĩnh quá lớn, ta cũng sẽ không rời khỏi chỗ này để giúp ngươi. "
Sở Huyền nhắc nhở.
"Môn chủ, ngài cứ yên tâm đi, Liệt Thiên ta cũng không phải là gà mờ, không thiếu thủ đoạn. "
Liệt Thiên tràn đầy tự tin nói ra.
"Được rồi, ngươi tự lo liệu lấy. "
Sở Huyền phất tay đuổi người.
Liệt Thiên cười hắc hắc, lập tức rời cốc.
Lần này hắn rời cốc, ảnh hưởng từ trong minh minh đã không còn nữa.
Trong lòng Liệt Thiên cảm thán một trận.
Môn chủ càng ngày càng thần bí khó lường.
Tuỳ tiện ném ra một quả ngọc phù, là có thể giúp hắn tránh khỏi ảnh hưởng từ trong minh minh.
Thực lực hiện tại của môn chủ, chẳng lẽ đã vượt qua khỏi người kia?
Thậm chí Liệt Thiên còn nghi ngờ, có phải Sở Huyền đã vượt qua Vô Thượng Chủ Tể Cảnh hay không.
Trong sơn cốc, đã khôi phục bộ dáng tĩnh lặng.
Sở Huyền trước sau như một, trải qua cuộc sống nhàn nhã tự tại.
Người thị nữ thiếp thân Tô Tiên Nhi này, tuy rằng thời gian nàng bế quan tu luyện không dài, nhưng mà thực lực tăng lên lại không hề chậm chút nào.
Đã chạm đến Sáng Đạo Cảnh.
Trong thời gian khoảng vạn năm, hẳn là có thể đột phá.
Liệt Thiên nôn nóng ra ngoài như vậy, đại khái Sở Huyền có thể đoán được hắn muốn làm gì.
Chỉ sợ là muốn tìm kiếm vị đại tỷ trong miệng của hắn, muốn khẳng định xem, nàng có còn sống hay không.
Sở Huyền cảm thấy khả năng nữ nhân kia còn sống là rất cao.
Có thể bảo vệ Liệt Thiên, sắp xếp cho hắn ở biên giới Hỗn Độn, thôn phệ Hỗn Độn chi khí, viên mãn âm dương.
Có thể nói đây là thủ đoạn phi phàm, từ trước đến nay.
Từ sau khi Đinh Việt đột phá Sáng Đạo Cảnh, Thiên Đạo phù không ngừng lột xác cùng tăng cấp.
Đang có chiều hướng trở thành pháp tắc chí thượng duy nhất của Đại Hỗn Độn.
Bất quá vẫn cần thời gian rất dài, mới có thể chân chính trở thành pháp tắc chí thượng duy nhất.
Thời gian thấm thoát thoi đưa.
Cứ thế trôi qua thêm vạn năm.
Tô Tiên Nhi đã là Sáng Đạo Cảnh.
Mà trong Hỗn Độn, Hắc Nguyệt cũng đột phá Sáng Đạo Cảnh.
Thiên Đạo đã trở thành thế lực duy nhất của khối hỗn độn kia.
Thời kỳ Đại Hỗn Độn chân chính, cũng đã sắp đến.
Một khi ba khối Đại Hỗn Độn va chạm dung hợp, sẽ càng rộng lớn hơn so với trước khi nó vỡ vụn.
Sau khi Hỗn Độn vỡ vụn, vẫn luôn phát triển cùng mở rộng.
Hôm nay một khi dung hợp, tự nhiên quy mô sẽ vượt qua Hỗn Độn lúc trước.
Thời kỳ Đại Hỗn Độn chân chính!
Bạn cần đăng nhập để bình luận