Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 870. Hỗn Độn Diễn Binh Lô (2)

Chương 870. Hỗn Độn Diễn Binh Lô (2)
Editor: Kingofbattle.
Long Quân cùng Ý Nguyệt Quân không có bất kỳ hành động gì, cũng không có đi dò xét nguyên nhân, nhưng cũng ước gì Đại Đạo xuất hiện biến cố.
Hoặc là có thể rời khỏi Đại Đạo.
"Cảm ứng được. "
Long Quân gật đầu xác nhận.
Đại Đạo phát sinh biến hoá, tự nhiên không tránh khỏi cảm ứng của Long Quân.
"Sở đạo hữu, hẳn là cơ hội thoát khỏi Đại Đạo, có quan hệ với chuyện này? "
Long Quân vui vẻ hỏi thăm.
Hắn cảm thấy nên đi dò xét một lần, xem rốt cuộc là xuất hiện biến hóa gì.
"Đúng vậy. "
Sở Huyền gật đầu nói :"Long đạo hữu, hôm nay Thiên Đạo đã bắt đầu, đã đồng hóa hơn bảy phần Đại Đạo, tương lai Thiên Đạo sẽ thay thế Đại Đạo. "
"Thiên Đạo? "
Long Quân khó hiểu hỏi dò.
"Ngươi có thể hiểu là, một loại hình thái khác của Đại Đạo . "
Long Quân yên lặng gật đầu, có lẽ Thiên Đạo liên quan tới Sở đạo hữu.
Những thứ này cũng không quan trọng, chỉ cần hắn có thể tự do, Đại Đạo cũng tốt, Thiên Đạo cũng được, hắn chả thèm quan tâm.
"Ta phải làm thế nào, mới có thể thoát khỏi Đại Đạo? "
"Rất đơn giản, Long đạo hữu chỉ cần tiến vào Thiên Đạo, trở thành Sinh Linh Thiên Đạo, là có thể thoát khỏi Đại Đạo. "
Đây là kế hoạch từ trước của Sở Huyền.
Long Quân chính là Sinh Linh Đại Đạo, nếu chịu trở thành Sinh Linh Thiên Đạo, ngay lập tức sẽ khiến khí vận Đại Đạo giảm mạnh, mà tăng cường khí vận Thiên Đạo.
Thiên Đạo sẽ mượn dịp này, nhanh chóng đột kích Đại Đạo, dung hợp Đại Đạo thành một thể.
Hiện tại, đây là phương pháp có thể tăng tốc Thiên Đạo chiếm đoạt Đại Đạo.
"Sau khi ta trở thành Sinh Linh Thiên Đạo, chẳng phải là bị Thiên Đạo nhốt lại hay sao? "
"Tất nhiên là không rồi, Thiên Đạo không có hạn chế sinh linh. "
"Thực thơm bơ như vậy? "
"Đó là điều tất nhiên, sau khi Long Quân đạo hữu trở thành Sinh Linh Thiên Đạo, thực lực cũng không bị ảnh hưởng, thậm chí còn mạnh hơn trước. "
Long quân im lặng một hồi, bèn nói: "Tốt, chỉ là ta dùng phương pháp gì mới có thể trở thành Sinh Linh Thiên Đạo? "
"Rất đơn giản. "
Sở Huyền truyền tới một khối Thiên Đạo Phù Ấn.
"Ta lập tức trở thành Sinh Linh Thiên Đạo. "
Dưới sự dẫn dắt của Sở Huyền, Long Quân nhanh chóng đi tới chỗ tiếp giáp giữa Thiên Đạo và Đại Đạo.
Đặt Thiên Đạo Phù Ấn vào, Long Quân gầm to một tiếng, hiện ra bản thể Ngọc Long khổng lồ.
Thời gian chuyển động dưới thân rồng, giống như một đầu Đại Đạo Thời Gian khổng lồ.
Sở Huyền ngẩng đầu liếc nhìn, Long Quân hiện ra bản thể, dưới trạng thái toàn thịnh, thực lực cũng bộc phát ra mạnh nhất.
Thời Gian Ngọc Long, Sinh Linh Đại Đạo.
Nếu do Đại Đạo thai nghén ra, trở thành sinh linh thủ vệ Đại Đạo, làm sao mà thực lực có thể yếu được?
Có thể so với khai đạo 100 vạn dặm!
Ầm ầm!
Long Quân đâm thẳng vào trong Thiên Đạo.
Thời gian chảy xuôi tại Thiên Đạo, có thể thấy được pháp tắc Thiên Đạo, theo Thời Gian Chi Đạo của Long Quân bắt đầu lan tràn tới.
Đại Đạo xuất hiện một ít rung chuyển.
Chẳng qua là biên độ không lớn.
Thế giới Cửu Vực cũng xuất hiện một vài biến hóa.
Tại thời khắc này, tựa hồ thời gian như biến mất, dường như kế tiếp lại hiện ra.
Võ giả tu luyện bí thuật liên quan tới thời gian, giờ khắc này đột nhiên phát hiện, vậy mà cảm ngộ về thời gian của mình lại tăng mạnh.
Một vài vấn đề ảo diệu khó lĩnh ngộ, đều ở đây một khắc này hiểu rõ.
Tựa hồ thời gian ở Cửu Vực như dừng lại trong thoáng chốc.
Một vài tồn tại ẩn núp đều lần lượt mở mắt.
Biểu cảm trên mặt của tất cả đều ngỡ ngàng.
Cửu Vực xảy ra chuyện gì nữa?
Lần trước mình thức tỉnh, mới trôi qua bao lâu?
Tại sao lại có cảm giác, vừa mới trải qua vài năm?
Nhất định là ảo giác!
Tại sao mới trôi qua vài năm, Cửu Vực lại phát sinh biến cố chứ?
Chỉ sợ còn chưa trôi qua 100 vạn năm đi ?
Thời gian có biến?
Nhìn không thấu....
Càng ngày càng khó phân biệt.
Cũng đang bởi vì, càng dễ phát sinh đại biến, thì càng dễ xuất hiện đại cơ duyên, thời cơ tuyệt hảo để sống lại.
Thiên Chi Vực.
Thi hài giống người, lại mở mắt ra.
Lại trôi qua mấy trăm vạn năm sao?
Hẳn là thế.
Cửu Vực nhiều lần phát sinh biến cố, có lẽ thời cơ đã sắp đến.
Kế tiếp lại nhắm mắt, lâm vào ngủ say.
Khoả đầu lâu khổng lồ kia, cũng mở to mắt, chẳng qua trong mắt nhiều hơn một phần nghi hoặc.
Tại sao mình lại cảm thấy, có chút bất thường?
Tựa hồ cơ hội sống lại, như ẩn như hiện, vừa rõ ràng lại vừa mơ hồ.
Thật sự là quái dị.
Hẳn là thời cơ chưa đến.
Trong Hỗn Độn.
Cường giả các tộc đang đứng trước đại trận, sắc mặt ngơ ngác liếc nhìn thế giới Cửu Vực.
Chúng ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, tại sao Cửu Vực lại phát sinh biến cố ?
Một toà thế giới kia, giờ phút này nhìn từ bên ngoài, chỉ thấy thời gian chuyển động luân phiên, càng thêm chói mắt.
Pháp tắc thời gian lộ ra.
Khí tức của thời gian chảy xuôi.
Nên biết rằng, tính toán thời gian trong Hỗn Độn, chính là lấy Cửu Vực làm cơ sở.
Thời gian Cửu Vực phát sinh biến hóa, không chỉ ảnh hưởng mỗi Cửu Vực, mà là pháp tắc thời gian toàn bộ Hỗn Độn.
Đương nhiên, dựa vào tình hình trước mắt, cũng không phải là pháp tắc thời gian xuất hiện biến hóa, cũng không phải thời gian trường hà xuất hiện biến cố, mà là Cửu Vực phát sinh biến hóa nào đó.
Tựa hồ thời gian đang thay thế.
Tại sao lại xuất hiện loại thời gian luân chuyển thế này?
Một đám cường giả, ngươi hỏi ta, ta hỏi ngươi chả hiểu tại sao.
Ngay cả Hách Tiên Tôn, xem như vị này là tồn tại cổ xưa, trên mặt cũng lộ ra vẻ ngơ ngác.
Hắn đã sống không biết bao nhiêu thời đại.
Nhưng chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận