Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 698. Cửu Cực ...Chết (2)

Chương 698. Cửu Cực ...Chết (2)
Editor: Kingofbattle
"Mấy vị không ra tay ngăn cản hắn ư? Chẳng lẽ chúng ta bỏ mặc chư tộc tàn sát lẫn nhau ? "
Đám người đang xem cuộc chiến đều nhíu mày, do dự không có nhúng tay.
"Thật to gan, dám giết đệ đệ của ta, còn muốn diệt tộc của ta! "
Đúng vào lúc này, bên ngoài Cổ Giới Hỗn Độn, truyền đến một tiếng gầm to.
Giọng nói này truyền khắp toàn bộ Cổ Giới Hỗn Độn.
Nguyên một đám cường giả lần lượt ngóc đầu, thần sắc ngưng trọng nhìn về phía truyền tới âm thanh.
Mà bộ tộc kia gần như bị diệt, thế mà vẫn còn sót một vị Khai Đạo giả, lập tức quỳ xuống đất khóc rống, gào thét nói : "Lão tổ, ngài phải trả thù cho tộc chúng ta...! "
Hai người đang chiến đấu, đều biến sắc.
Nhất là vị cường giả muốn ra tay diệt bộ tộc này, thần sắc đại biến, ngẩng đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Chỉ thấy một thân ảnh khủng bố đang đánh tới.
Cực kỳ mạnh mẽ.
Khai Đạo giả Tự Tại!
Vị cường giả khủng bố kia, nhìn thấy bộ tộc của hắn bị tổn thương thảm trọng, sát ý cuồn cuộn, khí thế chấn động bốn phương.
"Chết cho ta! "
Một cái bàn tay khổng lồ che kín bầu trời, đập thẳng về phía trước.
Cổ Giới Hỗn Độn bắt đầu biến động.
"Ký chủ núp lùm một chỗ, bày mưu nghĩ kế, khiến cho Cổ Giới náo động, Khai Đạo giả Bát Cực bỏ mạng, ban thưởng tích đạo vạn dặm! "
Sở Huyền bố trí chưa tới vài ngày, hệ thống đã thông báo phần thưởng.
Cổ Giới Hỗn Độn náo động, Khai Đạo giả Bát Cực vẫn lạc!
Quá khủng bố...!
Sở Huyền rất cảm thấy áp lực, Khai Đạo giả Bát Cực còn mạnh hơn hắn rất nhiều, vậy mà cũng phải bỏ mạng.
Chính mình vẫn quá nhỏ bé.
Cũng không biết, là người của bộ tộc nào.
Lúc này không nên hỏi Phi Hà Lão Tổ, nếu không rất dễ khiến cho đối phương nảy sinh nghi ngờ.
Nhận lấy phần thưởng.
Ầm ầm!
Đại Đạo bắt đầu kéo dài, kế tiếp phát sinh biến chất.
Ba lần biến chất, Khai Đạo ba vạn bảy nghìn dặm, trở thành Khai Đạo giả Tam Cực!
Bất quá vừa nghĩ tới, một vị Khai Đạo giả Bát Cực vừa bỏ mạng, Sở Huyền liền tự cảnh tỉnh bản thân.
Không thể tự mãn.
Dù là Khai Đạo giả Cửu Cực, cũng không phải là vô địch.
Cổ Giới Hỗn Độn bộc phát đại chiến.
Như một mồi lửa, dẫn nổ xung đột giữa các tộc, khắp Cổ Giới Hỗn Độn đều trở nên náo loạn.
Mấy bộ tộc Cửu Vực chém giết lẫn nhau, hơn nữa còn nhằm vào chủng tộc nguyên thuỷ của Cổ Giới.
Hiện tại, chỉ còn một vài bộ tộc là chưa bị ảnh hưởng đến.
Vậy mà lại xuất hiện Khai Đạo giả Tự Tại.
Đây là do bố cục ở Cửu Vực, hay là do các tộc muốn trở lại Cửu Vực ?
Bất kể như thế nào, chủng tộc nào có Khai Đạo giả Tự Tại, cho dù phát sinh xung đột dẫn tới sắp diệt tộc, cũng sẽ không dễ dàng biến mất như thế.
Những đại tộc này, đều liên lụy rất sâu, giữa hai bên đều có chút ngọn nguồn.
Giống như bộ tộc gần như bị diệt kia, trong thời khắc sống còn, sẽ có cường giả đứng ra bảo vệ.
Mà cường giả của bộ tộc khác, cũng kéo theo những cường giả khác tham dự vào, càng kéo càng lớn, xung đột liền bộc phát như vậy!
Mở ra loạn lạc.
Khắp nơi trong Cổ Giới Hỗn Độn đều là đại chiến, Cổ Giới đã tồn tại từ rất lâu, cũng chính là khu vực đặc thù trong Hỗn Độn, cho nên cực kỳ vững chắc, nếu không đã sớm bể nát trong trận đại chiến này rồi.
Bên ngoài Cổ Giới Hỗn Độn.
Xuất hiện một bóng người, nhìn về Cổ giới đang náo động ở xa xa, khóe miệng lộ ra một nụ cười.
Rất tốt! Càng loạn càng tốt.
Đánh đi, dùng sức đánh đi, chỉ cần các ngươi không đồng lòng, chỉ cần căm thù lẫn nhau, thì nhân tộc có thể giảm đi rất nhiều áp lực.
Dương càng nhìn càng thấy hả dạ, Cổ Giới Hỗn Độn loạn rất tốt....
Nhân tộc cũng có một ít quân cờ nằm vùng, thừa dịp hỗn loạn quấy cho nước càng đục, cũng vừa khéo khiến cho xung đột phát triển càng gay gắt.
Nguyên một đám, đều nhằm vào nhân tộc làm gì?
Hiện tại thì tốt rồi!
Cách đó không xa, lại xuất hiện một bóng người, cũng quay đầu ngước nhìn Cổ Giới Hỗn Độn.
"Đó chính là Khai Đạo giả Tự Tại, cường tộc Cửu Vực đều tồn tại cường giả bực này, bọn hắn chỉ tạm thời thoát khỏi một mảnh Hỗn Độn mà thôi. "
Người nọ mở miệng nói ra.
"Nếu như kế hoạch thành công, Khai Đạo Tự Tại thì thế nào? Cho dù khai đạo trăm vạn dặm thì sao chứ? Chỉ cần bọn hắn không vào được Cửu Vực, kẻ thắng lợi cuối cùng chính là nhân tộc chúng ta. "
Dương mở miệng nói.
"Vẫn nên kiềm chế thực lực Khai Đạo giả Tự Tại, nếu không sẽ dẫn tới biến cố."
Người nọ thở dài một hơi.
Thân ảnh người nọ bắt đầu tiêu tán, nói: "Dương, lần này ngươi cũng siêu thoát Đại Đạo Cửu Vực chứ hả? "
"Khó nói! "
Dương hơi trầm mặc một chút, rồi mới trả lời.
Nhưng mà bóng dáng người nọ đã không còn.
Dương tiếp tục quan sát Cổ Giới Hỗn Độn, nhất là vị Khai Đạo giả Tự Tại kia.
Chắc chắn là đối phương không phải vừa bước vào Tự Tại, mà Đại Đạo cũng đã mở ra một đoạn lớn.
Thực lực đã vượt qua phạm trù Cửu Cực.
"Nếu như có Khai Đạo giả Cửu Cực bỏ mạng, đó mới là chuyện lớn... "
Trong đáy mắt Dương tràn ngập mong đợi.
Đã qua vô số năm, chưa từng xuất hiện tình huống Cửu Cực bỏ mạng.
Khai Đạo giả Cửu Cực lần trước bỏ mạng, chính là Thất Tổ nhân tộc!
Bên trong Thập Tổ nhân tộc, có ba người bỏ mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận