Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 822. Đồ Vương Đạo Mặt Dày (3)

Chương 822. Đồ Vương Đạo Mặt Dày (3)
Editor: Kingofbattle
"Đồ Vương Đạo ta, xưa nay ăn ngay nói thẳng, làm sao có thể nói bậy bạ? Hừ, nếu ngươi không tin thì có thể hỏi Lạc Tân Bạch. "
"Mặt khác, sư tôn của ta chính là siêu cấp đại lão, ngay cả Hồng tổ cũng phải cung kính, đừng tưởng rằng chỉ có ngươi mới có chỗ dựa! "
Đồ Vương Đạo nói xong, ngực đã ưởn thẳng lên.
Giỡn mặt sao, mình cũng có chỗ dựa vậy.
Cho dù là Hồng tổ, cũng không thể tuỳ tiện trừng phạt mình!
Sắc mặt vị Nhân Vương kia đen lại, tay cũng hạ xuống, tên Đồ Vương Đạo này, cũng không dám bịa chuyện.
Phượng Không liếc nhìn Đồ Vương Đạo, trong lòng như có điều suy nghĩ, sư tôn trong miệng hắn, chẳng lẽ là tiên sinh ?
Chỉ là, tựa hồ tiên sinh cũng không nói thu hắn làm đệ tử...?
Gia hoả này, đúng là da mặt thật dày ?
Trong thoáng chốc, ký ức thuở còn trẻ ùa về trong đầu, lúc xưa hành quân trên chiến trường, Đồ Vương Đạo cũng là thiên kiêu nổi danh, hai người từng là chiến hữu kề vai tác chiến.
Ngày trước, Đồ Vương Đạo đã là người có da mặt dày hơn tường thành.
Phượng Không vẫn còn nhớ rõ hắn chơi bẩn, đi bợ đít một vị cường giả Thiên Cảnh, chiếm không ít chỗ tốt.
Chỉ là sau này, hắn tu luyện cực đạo mới trở nên sát phạt quyết đoán, đã không còn mặt dày như thuở thiếu niên.
"Đồ Vương Đạo, vị kia thật sự là sư tôn của ngươi? "
Nhìn thấy ánh mắt ranh mãnh của Phượng Không, trong lòng Đồ Vương Đạo có chút chột dạ, kế tiếp lại vỗ ngực nói ra: "Đương nhiên, vị kia chính là sư tôn của ta!"
"Ngươi hiện tại rất giống với thuở còn trẻ, đó là da mặt rất dày. "
Phượng Không thở dài một hơi.
"Nếu so với mấy lão già khọm ở đây, ta chính là người trẻ tuổi. "
Đồ Vương Đạo xem thường liếc nhìn một đám Đạo cảnh già khọm.
Khiến cho không ít ánh mắt nhìn về phía hắn hơi bất thiện.
Có vài cường giả nhìn về phía Đồ Vương Đạo, ánh mắt cũng trở nên thận trọng.
Sau lưng kẻ này có Khai Đạo giả làm chỗ dựa ?
Khó trách hắn có thể quật khởi.
Xem ra sau lưng cực đạo, chính là có Khai Đạo giả giúp đỡ....
Ầm ầm!
Ba ngày sau.
Cánh cổng vực sâu mở ra một khe hở.
Nhìn xuyên qua khe hở này, có thể nhìn thấy con đường vực sâu này sâu thẳm không biết đi tới đâu.
Con đường vực sâu rất bao la, không biết đi thông tới chỗ nào.
Trong lúc mơ hồ, có thể nghe thấy tiếng gào thét kinh khủng từ xa truyền tới.
Đầu bên kia của con đường, đã có sinh linh vực sâu tiến vào, đang tiến đến Cửu Vực.
Tiếng gào rú kinh khủng kia, dường như ẩn chứa đầy hung tàn cùng tội ác.
Không ít cường giả đều lộ ra sắc mặt ngưng trọng.
Chuyến này, nguy cơ trùng trùng, kỳ ngộ cũng nhiều vô số kể.
Ai có thể giết tới vực sâu?
Ai dám tiến vào vực sâu?
Trong Vực Sâu Hỗn Độn, tất nhiên không thiếu cường giả có thực lực khủng bố.
Một bóng người âm thầm xuất hiện trước cánh cổng.
Trên người khoác một bộ hắc y, dung nhan tuyệt mỹ, ánh mắt lạnh lẽo không chút cảm xúc.
Trong hai tròng mắt, dường như ẩn chứa Đại Đạo chi vận huyền ảo cùng thần bí.
Nữ tử này là Hắc Nguyệt!
Đinh Việt há hốc mồm, cả người như phát mộng.
Tu vi của nàng là Đạo cảnh 26 quan!
Trong đám đệ tử bọn họ, Hắc Nguyệt lại là người có thực lực mạnh nhất.
Nhìn về phía tròng mắt của nàng, phảng phất thấy được trật tự pháp tắc.
"Sư muội, tại sao ngươi lại mạnh như vậy...? "
Cả người Đinh Việt cảm thấy không ổn.
Chính mình là Đại sư huynh ....
Lại bị sư muội vượt qua.
Tuy là Sở Huyền không có sắp xếp vai vế cho bọn hắn, bất quá nếu dựa theo lệ cũ, hắn là người đầu tiên bái sự, tự nhiên chính là Đại sư huynh....
Đinh Việt vẫn tự cho mình là Đại sư huynh.
Vì để cho danh xưng Đại sư huynh này xứng với thực tế, hắn đã cố gắng hết sức, không ngừng tu luyện nâng cao cảnh giới, muốn trở thành đại sư huynh có tu vi mạnh nhất.
Như thế mới xứng với chức vị Đại sư huynh.
"Thần hồn của ta đã tu bổ hoàn chỉnh. "
Hắc Nguyệt nhẹ giọng trả lời.
Tuy là thần hồn của nàng đã tu bổ hoàn chỉnh, nhưng mà tâm tình Hắc Nguyệt cũng không khác trước.
Đã dưỡng thành thói quen.
Hỉ nộ cũng không lộ ra ngoài, tâm tình luôn duy trì được sự bình tĩnh.
"Thần hồn của ngươi......"
Đinh Việt đột nhiên ngây người.
Chuyện Hắc Nguyệt là Thiên Sinh Thần Hồn, tự nhiên bọn hắn đều biết rõ.
Cũng biết nàng có mối thù với Thiên Nguyệt Lâu.
Trước khi bái Sở Huyền làm sư phụ, thần hồn của nàng đã bổ tu rồi mà.
Hôm nay Hắc Nguyệt lại nhắc tới.
Hiển nhiên là đã tìm được mảnh ghép thần hồn bị thiếu kia, chứ không phải là giai đoạn sau được tu bổ.
Chính bởi vì như thế, mới phát sinh lột xác lớn như vậy.
"Chúc mừng sư muội. "
Thiên Sinh Thần Hồn, quả nhiên không hề tầm thường.
Đinh Việt nhìn về phía con đường vực sâu, ánh mắt bắt đầu trở nên kiên định, chỉ có sư muội vượt qua mình mà thôi.
Những người khác đều thua mình.
Thực lực của mình vẫn xứng danh Đại sư huynh.
Lần này, nhất định phải quật khởi, tu vi phải đuổi kịp sư muội!
Đám sư huynh sư muội bọn họ truyền âm ôn chuyện, đề cập tới chuyện bản thân lột xác, nhất là mấy người Đinh Việt, nói về thời điểm phác hoạ Đại Đạo chi văn, ngoài ý muốn là mọi người đều có thể làm được.
Quá trình lột xác cũng khá giống nhau.
Bọn hắn bắt đầu trao đổi tâm đắc.
Tiếp đến Sở Bình Phàm cũng tham dự vào.
Hắc Nguyệt không có phác hoạ Đại Đạo chi văn, nhưng mà nàng là Thiên Sinh Thần Hồn, tự bản thân đã nắm giữ pháp tắc siêu nhiên.
Bởi vậy cũng chia sẽ cảm ngộ một ít trật tự pháp tắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận