Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 902. Miểu, Xích Ma, Đình, Ngao Hải (2)

Chương 902. Miểu, Xích Ma, Đình, Ngao Hải (2)
Editor: Kingofbattle.
Thái tiếp nhận búa nhỏ, trên mặt lộ ra một nụ cười.
"Nếu như Tiên tộc thiếu nợ ngươi phần nhân tình này, thì hãy tận dụng cho tốt, Miểu sẽ xử lý tốt những chuyện còn lại. "
Sau khi giọng nói kia dứt, cũng không đợi Thái trả lời, xuất hiện một cỗ lực lượng trực tiếp đóng kín cửa đá.
Thái thu hồi cửa đá, mang theo búa nhỏ trở về Cổ Giới Hỗn Độn.
Hiện tại xem như đã có chỗ dựa vào!
Cho dù Tiên tộc không gánh nổi chuyện này, thì cũng không cần lo lắng nữa.
Đã có cái thanh búa này, Ngục Đạo Cổ Thần sẽ không giết hắn.
Cùng lắm thì nói lời xin lỗi, ăn năn xám hối, tâng bốc đối phương một phen, khiến cho Ngục Đạo Cổ Thần có lý do hạ đài, thì chuyện này có thể trôi qua.
Thái vừa quay trở về, vừa suy nghĩ, cũng không biết thực lực Đại Đức huynh cao tới mức nào?
Gia hoả Ngục Đạo Cổ Thần không biết chừng mực kia, đừng nói thật sự đích thân đến ?
Phải tìm người dò la chút tin tức mới được.
Trong Hỗn Độn, Miểu đã tới khu vực Hỗn Độn gần biên giới Cửu Vực.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về nơi xa.
Nơi đó xuất hiện một vị ma ảnh khủng bố.
Ngông cuồng, bá đạo, khát máu, hai mắt đỏ thẫm, tóc ở trên đầu giống như từng con quái xà màu đỏ quấn quanh.
"Miểu? ! "
"Xích Ma. "
Sắc mặt Miểu trở nên ngưng trọng.
Hắn cảm nhận được áp lực từ trên người Xích Ma.
"Miểu, ngươi bị tụt lại phía sau. "
Gương mặt Xích Ma đột nhiên lộ ra một tia khinh miệt.
Miểu im lặng, quả thực hắn không theo kịp đối phương.
Xích Ma, đã siêu thoát thiên địa Đại Đạo.
Mà hắn, chỉ kém có một chút.
Bởi vì trong lòng hắn còn chấp niệm, chưa thể buôn bỏ, sợ lúc đột phá xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên vẫn áp chế không dám đột phá.
"Nếu như tụt lại phía sau, thì phải biết tôn kính cường giả như ta. "
Xích Ma ngông cuồng cười ha hả.
Sắc mặt Miểu trở nên khó coi.
Ầm ầm!
Phía xa có sấm chớp lập loè, sau đó xuất hiện một nam tử thần võ được bao phủ bởi lôi đình.
"Đình! "
Gương mặt Xích Ma lộ vẻ ngưng trọng.
Sắc mặt Miểu thì càng khó coi.
Người này là một trong những vị thân truyền của Thần Tổ, tên gọi là Đình.
Vậy mà cũng siêu thoát thiên địa Đại Đạo.
Hôm nay, thân truyền của Tam Tổ Tiên Thần Ma đều trở lại, duy chỉ có thắn là yếu nhất!
Chuyện này khó mà chấp nhận!
Miểu hít sâu một hơi, đã trôi qua vô số năm tháng, cũng nên buông bỏ chấp niệm.
Nên lựa chọn đột phá, kế tiếp hắn xoay người rời đi.
"Tên Ngục Đạo nhỏ mọn kia, tựa hồ đang di chuyển tới Cửu Vực. "
Đình mở miệng nói.
"Hừ! "
Xích Ma hừ lạnh một tiếng, rồi nói: "Binh sĩ Ngục Thần, dám giết hậu duệ của ta, chết đáng lắm, nếu như Ngục Đạo không phục, sư tôn ta sẽ tìm hắn luận bàn!"
Đình chỉ cười nhẹ một tiếng, xưa nay Ma tộc luôn ngông cuồng bá đạo, vị hậu duệ của Xích Ma bị người hung hăng bóp chết, đây là trực tiếp vã mặt Ma tộc.
Hắn không giận mới là lạ.
Thực lực Ma Tổ ra sao, không có ai biết được, hẳn là mạnh hơn Ngục Đạo Cổ Thần.
Chẳng qua là, Ngục Đạo Cổ Thần làm việc rất tuỳ tiện, không hề có chừng mực, những Cổ Thần Hỗn Độn khác đều tận lực bớt xung đột với hắn.
Cũng không phải chỉ đơn giản là sợ Ngục Đạo Cổ Thần.
Trong Hỗn Độn, lại xuất hiện thêm một con cự long.
Xích Ma và Đình nhìn lại, thần sắc đều khẽ biến.
Các tộc có nguồn gốc từ Cửu Vực, đều có chí cường giả trở về.
Bốn tộc Tiên Thần Ma Yêu đều có đệ tử thân truyền của lão tổ trở về.
Hiện tại thực lực của Miểu yếu nhất.
"Ngao Hải! "
"Thì ra là tiểu Xích Ma. "
Hoàng kim cự long thổi một hơi, tuỳ tiện mở miệng nói.
Ma khí trên người Xích Ma bốc lên cuồn cuộn, mái tóc đỏ như huyết xà đang tung bay.
Ánh mắt lạnh lùng, nhìn chăm chú Ngao Hải.
"Hôm nay, nói không chừng phải làm thịt đầu rồng này, đã lâu ta chưa có nếm qua thịt rồng ! "
"Hừ, thằng nhãi con kiêu ngạo cái rắm, nhớ ngày đó, gia gia dùng một ngụm nuốt vào mười vạn ma tộc, ăn đến thống khoái! "
Ngao Hải không sợ chút nào.
Ầm ầm!
Đại chiến nổ ra.
Đình đứng ở một bên quan sát cuộc chiến.
Ngao Hải cùng Xích Ma, xem như là kẻ thù cũ.
Lần này hai người giao thủ, chẳng qua chỉ thăm dò đối phương mà thôi.
Sẽ không đánh đến mức sống chết.
Trong lòng bọn hắn đều có chừng mực.
Một gã nam tử đang đứng trên một toà núi Hỗn Độn, trên người không có chút khí tức nào phát ra, dường như không phải vật sống.
Toà núi Hỗn Độn đang nhanh chóng lao về phía Cửu Vực.
Đúng lúc này, nam tử ngẩng đầu nhìn về chỗ xảy ra đại chiến.
Toà núi Hỗn Độn dưới chân thoáng ngừng lại, hắn đứng từ xa quan sát.
Đình, Xích Ma cùng Ngao Hải, không có người nào phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Người này là Cực!
Ở một chỗ khác trong Hỗn Độn, có một toà Ngục Thần Hành Cung đang lao nhanh về phía Cửu Cực.
Bỗng nhiên lúc này phía trước xuất hiện bóng dáng của Tần.
Hai tay chắp sau lưng, Tần từng bước một đi về phía Ngục Thần Hành Cung, không chút trở ngại bước vào trong hành cung.
Cho đến khi hắn bước vào, đám binh sĩ Ngục Thần mới phát hiện có người đột nhập.
"Có người đột nhập, giết không tha! "
Ầm ầm!
Bên trong Ngục Thần Hành Cung lập tức phát sinh đại chiến.
"Ngươi là Nhị Tốt ? "
Tần nở nụ cười khinh miệt.
Ầm ầm!
Ngục Thần Hành Cung khẽ chấn động, chỉ trong nháy mắt liền khôi phục lại bình thường.
Giờ phút này, bên trong Ngục Thần Hành Cung.
Tần đang ngồi ngay ngắn ở trên thần tọa.
Ở phía dưới mặt đất, là xác chết ngổn ngang, còn có thiên địa cùng Đại Đạo vỡ nát từng mảnh nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận