Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1131. Con Đường Vô Thượng (1)

Chương 1131. Con Đường Vô Thượng (1)
Editor: Kingofbattle.
Sở Huyền tái bố cục lại Hỗn Độn, đề thăng lực lượng cho Thiên Đạo, hơn nữa còn giúp cho Thiên Đạo ẩn tàng đặc tính dương khổng lồ.
Kể từ đó, sẽ gia tăng rất lớn sức cạnh tranh của Thiên Đạo trong đại thế Hỗn Độn.
Hơn nữa, có thể lôi kéo một vài thiên kiêu yêu nghiệt, gia nhập trận doanh Thiên Đạo, thúc đẩy Thiên Đạo đề thăng thêm một bước.
Đương nhiên, tất cả bố cục này, cuối cùng phải dựa vào thực lực của hắn để gánh vác.
Nếu như thực lực Sở Huyền không đủ mạnh, một khi để người khác phát hiện ra, rất dễ bị người ngoài cướp thành quả.
Cho dù bước vào Vô Thượng Chủ Tể Cảnh, Sở Huyền vẫn chưa cảm thấy an toàn trăm phần trăm.
Hiện tại khoảng cách hắn chạm tới Vô Thượng Chủ Tể Cảnh, vẫn rất xa vời.
Nếu như suy đoán của hắn không sai, thì đại chiến lúc trước, có thể ngay cả Vô Thượng Chủ Tể Cảnh, đều bị người khác xem như quân cơ.
Sở Huyền đưa tay chộp tới, liền bắt Liệt Thiên tới trước mặt.
Cũng gọi Xuân Lan Thần Nữ tới đây.
Liệt Thiên giận tím mặt, lại chộp đầu hắn.
Xuân Lan Thần Nữ bước ra từ kinh các, yên lặng chờ Sở Huyền dặn dò.
"Ngoại trừ Hỗn Độn Chi Chủ cùng Chúa Tể Thiên Dương, thì còn có cường giả nào đạt tới cấp bậc Vô Thượng Chúa Tể hay không? "
Sở Huyền mở miệng hỏi.
Liệt Thiên giật thót mình.
Hắn không biết tại sao Sở Huyền lại hỏi vấn đề này, chẳng lẽ môn chủ sắp đột phá Vô Thượng Chúa Tể ?
Nghĩ như thế, trong lòng nổi lên cảm giác khiếp sợ khó hiểu.
Hiện tại mới trôi qua bao lâu chứ..., không ngờ đã muốn đột phá Vô Thượng Chúa Tể ?
Thật là đáng sợ!
"Vô Thượng Chúa Tể vẫn là tồn tại chỉ có trong truyền thuyết, vào trận chiến thời thượng của, trước khi Hỗn Độn Chi Chủ lộ diện, kỳ thật rất nhiều người đều cho rằng, Vô Thượng Chủ Tể Cảnh cũng chỉ là Vô Thượng Cảnh. "
Liệt Thiên thoáng dừng một chút, lại nói tiếp: "Thông thường đều cho rằng, đó là người mạnh nhất trong Vô Thượng Cảnh, trên ý nghĩa chính thức đã đi tới điểm cuối, bởi vậy mới được gọi là Vô Thượng Chúa Tể. "
"Lúc bộc phát trận chiến kia, bọn hắn mới biết kỳ thật Vô Thượng Chúa Tể đã là cảnh giới hoàn toàn khác, đã vượt qua Vô Thượng Cảnh. "
Sở Huyền yên lặng gật đầu, nếu như đã có truyền thuyết về Vô Thượng Chúa Tể, cũng chứng minh không phải chỉ có hai vị Vô Thượng Chúa Tể.
Chẳng qua là do Hỗn Độn Chi Chủ ra tay, mới kéo theo trận chiến kia.
Người khác đều bị cho rằng, Vô Thượng Chúa Tể cũng không phải là cảnh giới cao hơn, chỉ là kẻ mạnh nhất trong hàng ngũ Vô Thượng Cảnh.
Sở Huyền lại đảo mắt về phía Xuân Lan Thần Nữ.
Dù sao thì xuất thân của Liệt Thiên cũng không phải là thế lực vô thượng, chỉ sợ những bí mật hắn biết không thể bằng Xuân Lan Thần Nữ.
"Ta đã từng nghe sư tôn kể lại, Vô Thượng Cảnh được xem là phần cuối tu hành, kì thực là một con đường không nhìn thấy điểm cuối, cho dù là ai cũng không thể nào chạm đến điểm tận cùng. "
"Người đi trên con đường này, chắc chắn sẽ sinh ra một loại ảo giác, tựa hồ hắn đã đi tới phần cuối, kì thực không thể dò xét điểm cuối. "
Xuân Lan Thần Nữ cố gắng nhớ lại, rồi nói.
Sở Huyền khẽ gật đầu, thời điểm hắn vừa đột phá Vô Thượng Cảnh, cũng từng có loại cảm giác này.
Rõ ràng có thể tiếp tục tu luyện, có thể tiếp tục đề thăng tu vi, lại luôn có cảm giác đã đến điểm cuối tu hành.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng thực lực bản thân tăng lên, còn bị ảo giác như thế, huống chi là cường giả Vô Thượng Cảnh khác?
Cường giả Vô Thượng Cảnh khác, chỉ sợ ngốc đến trăm năm, ngàn năm thậm chí là vạn năm, cũng không thể cảm giác tu vi tăng lên.
Tất nhiên là loại ảo giác tu hành đến điểm cuối này, càng thêm mãnh liệt đối với bọn hắn.
Người có đạo tâm không đủ kiên định, sẽ thật sự cho rằng đây đã là tu hành đến tận cùng, tu luyện nữa cũng không có tác dụng rắm chó gì.
Cho nên không muốn tu luyện tiếp, lại tìm kiếm con đường khác.
Xuân Lan Thần Nữ tiếp tục nói: "Sư tôn của ta từng suy đoán, Vô Thượng Chúa Tể, có lẽ là đi tới phần cuối của con đường, tiếp theo phải leo lên một ngọn núi cao hơn, ngồi tít trên cao quan sát con đường phía dưới. "
"Đi đến cuối con đường bằng phẳng, kế tiếp leo lên núi cao, chính là Vô Thượng Chúa Tể. "
Sở Huyền trầm ngâm một chút, hình dung như vậy cũng không sai.
Đứng ở trên đỉnh núi cao, quan sát sinh linh ở phía dưới, ngay cả Vô Thượng Cảnh, cũng chỉ đi trên con đường phía dưới núi.
Ở trong mắt người ở trên núi thì phía dưới chỉ toàn sâu kiến.
Có lẽ đi tới phần cuối đường lớn, vượt qua chướng ngại, lúc leo lên đỉnh núi, cũng đã là Vô Thượng Chúa Tể.
Cũng xem như đặt chân đến phần cuối, chính thức không đường đi tiếp.
Nếu muốn tiếp tục đề thăng tu vi, chỉ có lên trời!
Nào có đường lên trời, chỉ có nghĩ đủ biện pháp, mở đường ra con đường lên trời mà thôi.
Trong đầu Sở Huyền như hiểu ra điều gì.
Chỉ sợ, đây chính là gia hỏa trèo lên đỉnh núi, muốn tìm kiếm con đường lên trời, mới đứng phía sau thúc đẩy đại chiến.
Mục đích của hắn khi dung hợp Thiên Dương cùng Hỗn Độn, là bởi vì muốn mở một con đường từ đỉnh núi leo đến trời cao.
Sư tôn của Xuân Lan Thần Nữ, có thể nói ra lý luận bực này để miêu tả Vô Thượng Cảnh và Vô Thượng Chủ Tể Cảnh, ắt hẳn cũng là người phi phàm trong hàng ngũ Vô Thượng Cảnh.
Thậm chí rất có khả năng đã chạm đến cánh cửa Vô Thượng Chúa Tể.
"Sư tôn của ngươi, cũng là người bất phàm trong đám Vô Thượng Cảnh. "
Sở Huyền không nhịn được mà khen một câu.
Sắc mặt Xuân Lan Thần Nữ lộ vẻ ảm đạm, bèn nói: "Sư tôn ta là người rất cao ngạo, ngay cả là Vô Thượng Cảnh, cũng không có mấy người có thể lọt vào mắt hắn. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận