Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 787. Một Kiếm Diệt Sát (2)

Chương 787. Một Kiếm Diệt Sát (2)
Editor: Kingofbattle
Hơn nữa, đối phương giống như một đoàn khói đen, ẩn núp trong Hỗn Độn, gần như không thể cảm giác được.
Hai tròng mắt Sở Huyền chớp động, thấy được một tồn tại ngưng tụ thành khói, Đại Đạo của người này mở ra có dạng khói.
Đây là một dạng Đại Đạo rất đặc thù.
Một đạo khói đen, lột xác trở thành sinh linh?
Hơn nữa, trên người của đối phương, có một cỗ khí tức đặc thù.
Là khí tức đến từ vực sâu Hỗn Độn.
Chắc chắn đối phương sinh ra trong vực sâu.
Sở dĩ Sở Huyền có thể phân biệt, là do lúc hắn dò xét lai lịch thần hồn của Hắc Nguyệt, từng nhìn thấy một chỗ vực sâu Hỗn Độn, cho nên nhận biết được khí tức vực sâu.
Là đến vì Hắc Nguyệt ?
Hay chỉ là thừa cơ lẻn vào thế giới Cửu Vực?
Hắn vung tay điểm nhẹ về trước.
Thi triển Vô Giới Phá Diệt Kiếm!
Tất nhiên Sở Huyền sẽ không để cho đối phương lẻn vào.
Yên Huyễn đến từ vực sâu Hỗn Độn, mục đích của hắn là muốn tiến vào thế giới Cửu Vực.
Nhưng mà, bởi vì lực bài xích Đại Đạo, cho nên hắn không có cách tiến vào.
Một loạt mưu đồ của Bàn Sơn, hắn âm thầm biết được, mặc dù không biết cụ thể, nhưng cũng nhận ra mảnh tàn hồn kia không đơn giản.
Đương nhiên, hắn không có ý định ra tay phá hư.
Thực lực Bàn Sơn quá mạnh mẽ, hắn đánh không lại.
Chỉ cần chưa đột phá 100 vạn dặm, hoàn thành công đoạn mở ra thế giới, thì đối mặt với cường giả như Bàn Sơn, chỉ là kẻ yếu.
Năng lực ẩn núp có mạnh thế nào, cũng không thể nào tránh khỏi bị phát hiện.
Thậm chí hắn cũng không dám tới quá gần.
Kết quả, Bàn Sơn đột nhiên giống như nổi điên, muốn xông vào Cửu Vực.
Hơn nữa ở ngay một khắc này, Cửu Vực cũng xảy ra biến hóa đặc thù.
Yên Huyễn đã ý thức được, biến hóa của Cửu Vực có liên quan tới Bàn Sơn.
Chỉ là không biết đã xảy ra biến cố gì, có lẽ mưu tính của Bàn Sơn xảy ra vấn đề, không thể toại nguyện.
Bởi vậy nên hắn mới mất trí, trở nên điên loạn.
Yên Huyễn một mực ở bên ngoài thế giới Cửu Vực, tìm kiếm cơ hội tiến vào.
Kết quả, rốt cục hắn phát lực bài xích Đại Đạo xuất hiện một lỗ hổng.
Nếu gặp những cường giả khác, cũng không thể nào chui vào lỗ hổng này để tiến vào Cửu Vực.
Nhưng mà, hắn lại có thể.
Bởi vì Đại Đạo của hắn rất đặc biệt.
Lo lắng lỗ hỗng kia sẽ khép lại, hắn không dám trì hoãn chút nào, lập tức hóa thành một đám khói đen, chui vào trong lỗ hổng để tiến vào Cửu Vực.
Đúng vào lúc này !
Hắn cảm ứng được nguy hiểm mãnh liệt.
Yên Huyễn còn chưa phát hiện nguy hiểm nằm ở chỗ nào, thì một đạo kiếm quang khủng bố đã lao tới trước mặt.
Giống như nó xuất hiện từ trong hư không.
Yên Huyễn sợ tới mức co giật, cái quái gì thế này ?
Đám khói đen liền biến ảo, muốn tránh né công kích, nhưng là đã quá muộn.
Thực lực hai bên chênh lệch quá xa.
Hơn nữa, Vô Giới Phá Diệt Kiếm rất đặc biệt, công kích của nó giống như một đòn đánh lén của cường giả.
Mà vị cường giả này có thực lực vượt xa mình.
Tránh né thế nào được?
Đám khói đen bị tiêu diệt ngay tức thì.
Hầu như không tạo ra chút động tĩnh gì.
Đang quan sát Bàn Sơn trùng kích thế giới Cửu Vực, Hách Tiên Tôn đột nhiên nhíu mày, nhìn về một góc của thế giới.
Tựa hồ chỗ đó xuất hiện một tia ý chí kiếm đạo.
Hồng đã đến sao?
Nhưng lại không thấy người.
Đã xảy ra chuyện gì?
Là pháp tắc kiếm đạo của Đại Đạo Cửu Vực gây ra ?
Quái lạ!
Sở Huyền thi triển một kiếm diệt sát Yên Huyễn, hoàn toàn không có chút gì bất ngờ.
Thực lực của hắn đã sớm vượt xa Yên Huyễn.
Mà Vô Giới Phá Diệt Kiếm, chính là một môn bí kỹ cực mạnh.
Cho dù khoảng cách có xa tới đâu, công kích cũng sẽ tới ngay lập tức, đối với Yên Huyễn mà nói, chả khác gì bị chí cường giả đánh lén.
Hắn không chết mới là chuyện lạ.
Chỉ là, Sở Huyền có chút nhíu mày, tựa hồ Yên Huyễn vẫn chưa chết hẳn?
Hắn để lại một cỗ phân thân?
Chưa chết hẳn cũng không sao, không đủ uy hiếp mình là được.
Lỗ hổng kia rất nhanh đã được lấp kín, lực bài xích tràn tới rất kịp thời.
Thế giới Cửu Vực tiếp tục mở rộng, Thiên Đạo vẫn chưa thể chiếm toàn bộ Đại Đạo. Cửu Vực
Hắc Nguyệt vẫn chìm trong trạng thái huyền diệu đặc biệt.
Phạm vi Thiên Chi Vực bị sát nhập vào Thiên Đạo ngày càng nhiều, lúc này Sở Huyền mới giành chút thời gian, quan sát tình huống Thiên Chi Vực.
Ngoại trừ khu vực sinh sống của Khai Đạo giả, khu vực khác đều là một mảnh hỗn mông.
Không thiếu một vài lục địa bị tàn phá, trong khu vực hỗn mông, phảng phất như gặp phải đại chiến rất lớn.
Liếc mắt nhìn qua toàn bộ Thiên Chi Vực, khắp nơi đều là vết tích của đại chiến, hơn nữa còn lưu lại khí tức Đại Đạo bị sụp đổ.
Thậm chí còn lưu lại khí tức pháp tắc Đại Đạo tan vỡ.
Đây là do biến cố của kỷ nguyên Đại Đạo trước đó, thế mà vẫn còn lưu lại đến ngày nay.
Cho đến hiện tại, Sở Huyền cũng không biết rõ, cụ thể đã xảy ra biến cố gì, dẫn đến các tộc bị bài xích, cũng không thể nào trở về thế giới Cửu Vực.
Chỉ là suy đoán của hắn, tam tộc cùng các cường tộc khác, ý đồ khống chế Đại Đạo Cửu Vực, sau đó thất bại mới dẫn tới biến cố này.
Nhưng mà đến lúc này, Sở Huyền cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như hắn nghĩ.
Nhất là, khi hắn thấy được rất nhiều tồn tại ẩn núp trong thế giới Cửu Vực, hoặc là vây khốn không thể thoát ra.
Hắn càng cho rằng, biến cố lúc trước không phải do đám cường tộc muốn khống chế Đại Đạo Cửu Vực mà dẫn tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận