Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 292. Có sinh linh trên đại đạo !

Chương 292. Có sinh linh trên đại đạo !
Editor: Kingofbattle
"Thời gian đại đạo...! xin Sở đạo huynh thứ lỗi, Hồng mỗ ngu dốt, chưa từng lĩnh ngộ qua thời gian, cho nên không cách nào tiến vào thời gian đại đạo. "
"Thứ mà hội chủ tu chính là thời gian đại đạo? "
Ma Đồ cũng khiếp sợ la thất thanh.
Sở Huyền đã hiểu, thời gian đại đạo quá mạnh mẽ, không phải người nào cũng có thể tu luyện, cho dù là Khai Đạo giả, cũng không thể dễ dàng tiến vào được.
Trầm mặc vừa rồi, chẳng qua là kinh ngạc đến mức không nói ra lời?
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Sở Huyền bắt đầu lừa bịp mấy vị Khai Đạo giả, càng thêm củng cố mức độ trâu bò của mình.
"Rất dễ dàng nắm giữ Thời gian đại đạo, đúng là ta đi trên đại đạo, nhưng thời gian chỉ là một trong số đó. "
Đám người Hồng Nguyên Sơ cũng cạn lời.
Ai mà chẳng đi trên đại đạo?
Không đúng!
Đại đạo trong miệng Sở đạo huynh, chẳng lẽ cũng không phải là đại đạo chính thức?
Cũng không phải là một loại đại đạo riêng biệt?
Nghĩ như thế, cả đám người đều trở nên khiếp sợ.
Quá mạnh rồi!
Thậm chí còn có người, có thể tạo ra phiên bản thu nhỏ của đại đạo?
Chẳng trách hắn lại nói thời gian đại đạo không khó!
Đây là một vị cường giả siêu cấp!
"Đạo huynh quá tài ba , hồng mỗ bội phục sát đất! "
"Ma Đồ ta, ai cũng không phục, loại đàn bà như Nhược Tiên, ta đều có thể nhấn nàng dưới thân cọ xát, duy chỉ bội phục một người là Sở huynh! "
"Ma Đồ, ngươi muốn chết! "
Nhược Tiên tức giận đến đỏ mặt, tên hỗn đản Ma Đồ này, vừa mở mồm là khi nhục nàng, rất đáng hận !
Sở Huyền rất khiêm tốn đáp lời: "Tất cả mọi người là đều là Khai đạo giả, quá khen, quá khen! "
Đang muốn tiếp tục chém gió thêm vài câu, đột nhiên hắn nhìn thấy trên thời gian đại đạo, đột nhiên nổi lên từng điểm sáng li ti, giống như là bọt nước.
Một thứ gì đó màu trắng ngọc, chỉ loé lên trên thời gian đại đạo rồi biến mất.
Trong lòng Sở Huyền chấn động, trên thời gian đại đạo có sinh linh hay sao?
"Ta phát hiện ra một sinh linh trên thời gian đại đạo, đợi lát nữa sẽ trò chuyện! "
Sau khi phát ra tin tức trong Đại Đạo Hội.
Sở Huyền liền lấy ra Thời Gian Chi Chu. (con thuyền thời gian)
Ngồi ở trên thuyền, Sở Huyền dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới chỗ mà sinh linh kia từng xuất hiện.
Không còn tâm tư để trò chuyện trong hội nữa.
Bất luận là đám người Hồng Nguyên Sơ, hay là võ giả Đạo cảnh còn lại, đều lộ ra gương mặt hoảng sợ.
Trên thời gian đại đạo có sinh linh?
Đây là sinh linh cấp bậc gì, mà có thể sinh sống trên thời gian đại đạo?
Nhất là đám người Hồng Nguyên Sơ, thần sắc trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng, trong lòng mười phần kinh hãi, bọn hắn đã Khai Đạo không biết bao nhiêu năm tháng, cũng chưa từng nhìn thấy sinh linh nào trên đại đạo.
Đại đạo quá huyền ảo !
Tựa hồ mãi mãi không thể nào thăm dò hết.
Sở Huyền lại có thể gặp được sinh linh bên trong thời gian đại đạo, điều này chứng tỏ cái gì?
Phát ra tin tức trong hội vài lần, đều không nghe được hồi âm.
Mấy vị Khai Đạo giả chỉ có thể cùng chờ đợi tin tức của Sở Huyền.
Sở Huyền ngồi trên thời gian chi chu, đi tới khu vực sinh linh thần bí xuất hiện.
Hắn tỉ mỉ thăm dò khắp nơi, nhưng vẫn không tìm thấy dấu vết nào của sinh linh kia.
Trong lòng hắn rất hiếu kỳ, bóng dáng vừa rồi, rốt cuộc là sinh linh trong thời gian đại đạo, hay la Khai Đạo giả tu luyện thời gian chi đạo?
Dựa vào hình dáng sinh linh vừa biến mất vừa rồi, Sở Huyền có thiên hướng cho rằng đó là sinh linh trong thời gian đại đạo.
Hắn cũng giật thót cả tim.
Bên trong đại đạo, tại sao lại tồn tại sinh linh?
Chẳng lẽ do đại đạo biến thành sinh linh?
"Đạo hữu, có thể ra đây gặp mặt không? "
Sở Huyền mở miệng hỏi thăm.
Ào Ào! Phía xa xa, lại có nổi lên điểm sáng li ti, giống như là bọt nước.
Thời gian chi chu lập tức lao tới, nhưng vẫn không nhìn thấy gì, Sở Huyền lấy ra Hỗn Độn Diễn Đạo Kính, đang muốn thôi diễn một chút xem, rốt cuộc là sinh linh gì.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài cách hắn khoảng trăm trượng, có một cái đầu ngóc lên từ dòng sông ánh sáng.
Giây phút hắn nhìn thấy cái đầu kia, toàn thân trở nên ngây ngốc.
Long tộc?
Không sai!
Cái đầu vừa ngoi lên kia, rất giống với long tộc trong truyền thuyết.
Đầu rồng trắng như tuyết, cặp râu trên miệng cũng trắng tinh, hai mắt cũng trắng như tuyết, nhìn không thấy con ngươi, chỉ thấy hai chấm trắng long lanh.
Sở Huyền thao túng thời gian chi chu, chậm rãi lướt tới gần, mở miệng nói: "Đạo hữu, xin chào. "
Đồng thời, dùng Hỗn Độn Diễn Đạo Kính nhắm vào đầu rồng thu lấy tin tức. (dịch đầu rồng dễ nghe hơn đầu long vì con này tên có một chữ)
Chỉ chốc lát sau, phía trên mặt kính đã hiện ra mấy dòng chữ.
"Long Quân, Thời Gian Ngọc Long, sinh linh trong thời gian đại đạo, Khai Đạo cảnh, định cư lâu dài ở thời gian đại đạo......Thời gian bất diệt, thì Ngọc Long không chết! "
Sở Huyền hít sâu một hơi.
Đây là lần đầu hắn gặp được tồn tại gần như bất tử, bất diệt
Thời gian bất diệt, thì Ngọc Long bất tử!
Bạn cần đăng nhập để bình luận