Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1121. Diễn Hoá Vô Thượng Cảnh (3)

Chương 1121. Diễn Hoá Vô Thượng Cảnh (3)
Editor: Kingofbattle.
"Đương nhiên, Thiên Dương cũng có âm, Hỗn Độn cũng có dương, chẳng qua là bất luận là ở Hỗn Độn, hay là ở Thiên Dương, đều không thể viên mãn âm dương mà thôi. "
"Trước kia ngươi trôi nổi ở biên giới Hỗn Độn, trải qua thời gian dài như thế, dựa vào việc cắn nuốt Hỗn Độn chi khí sống đến hiện tại, kỳ thật đã bù đắp chỗ âm bị thiếu, đã viên mãn âm dương rồi. "
Liệt Thiên cười khổ một cái.
Trên mặt hắn lộ vẻ phức tạp.
Sở Huyền liếc nhìn hắn một cái, tò mò hỏi: "Ngươi đã có chỗ dựa Vô Thượng Cảnh, tại sao lúc trước không tiến vào Hỗn Độn? "
Liệt Thiên lộ vẻ tức giận nói: "Lúc đó ta nào biết, hơn nữa mặc dù nàng là Vô Thượng Cảnh, nhưng lại không phải chủ nhân của đại tông môn, ít nhiều gì cũng có chút hạn chế, nàng không có nói thẳng ra, để cho ta tự mình lĩnh ngộ. "
"Hẳn là đã đạt thành hiệp nghị gì đó với đám Vô Thượng Cảnh kia, đáng tiếc đầu óc ta ngu dốt, không thể hiểu được ẩn ý bên trong. "
Sở Huyền không có hỏi thêm, kỳ thực lúc trước ở thế giới Thiên Dương, giữa Vô Thượng Cảnh với nhau đã đạt được hiệp ước ngầm.
Tuy rằng không thể nói là lũng đoạn toàn bộ con đường đột phá Vô Thượng Cảnh.
Nhưng mà, người không có chỗ dựa giống như mấy thế lực lớn, nếu muốn viên mãn âm dương, thì cơ hội rất xa vời.
Huống hồ, mặc dù ngươi có thể tiến vào Hỗn Độn, cũng chưa hẳn có thể viên mãn âm dương.
Sở Huyền vỗ nhẹ đầu Liệt Thiên, bèn nói: "Nếu như ngươi đã gia nhập Huyền Môn, thì con đường Vô Thượng cũng không còn xa nữa. "
Vừa nghe thấy vậy, hai mắt Liệt Thiên liền sáng ngời, vội nói: "Đa tạ môn chủ!"
"Ta giúp ngươi khôi phục thương thế, khôi phục thực lực, Huyền Môn cũng phải có cường giả hành tẩu bên ngoài, thể hiện ra một ít thực lực. "
"Sự thần bí của Huyền Môn, cũng phải có thực lực gánh vác. "
Sở Huyền trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.
Trong lòng Liệt Thiên rất khiếp sợ, cũng rất kích động.
Khiếp sợ là bởi Sở Huyền nói có thể giúp hắn khôi phục vết thương, nhất định là Sở Huyền đã đột phá Vô Thượng Cảnh.
Kích động là bởi vì bản thân hắn có thể khôi phục như cũ.
Hơn nữa, mặc dù hắn đã viên mãn âm dương, nhưng cũng chưa chắc đột phá Vô Thượng Cảnh.
Tầng cao nhất trong tàng kinh các, có bí tịch ghi chép liên quan tới Vô Thượng Cảnh....
"Xin môn chủ cứ yên tâm, ta sẽ không làm mất danh tiếng của Huyền Môn! "
Liệt Thiên trịnh trọng thề thốt.
"Vậy thì bắt đầu thôi, ta giúp ngươi khôi phục thương thế, đúc lại thân thể. "
"Môn chủ, ngài giúp ta khôi phục thương thế là được rồi, thân thể cũng chưa vội đúc lại. "
Đúng lúc này, Liệt Thiên lại mở miệng nói.
Sở Huyền thầm kinh ngạc.
Gia hoả Liệt Thiên này, chẳng lẽ lại thích cảm giác đầu người bay lơ lửng?
"Đại Đạo của ta có điểm khác biệt so với lúc trước, chưa bước vào Vô Thượng Cảnh, ta sẽ không đúc lại thân thể. "
Liệt Thiên thở dài một hơi, bèn đáp.
Nếu như không thể gặp lại người kia, cho dù đột phá Vô Thượng Cảnh, cũng không cần đúc lại thân thể, bảo trì bộ dạng như này, xem như là hoài niệm nàng.
"Huyền Môn chúng ta, không thể có liếm cẩu...! "
(liếm cẩu : ý chỉ người yêu đến mức mù quáng, không biết liêm sỉ cùng tôn nghiêm.)
Khoé miệng Sở Huyền hơi giật giật, đã hiểu tại sao Liệt Thiên phải bảo trì bộ dáng hiện tại.
"Môn chủ, không phải giống như ngài nghĩ đâu. "
Trên mặt Liệt Thiên lộ ra vẻ đứng đắn, rồi nói: "Kỳ thật, chúng ta từng trải qua hoạn nạn, nàng là đại tỷ của ta, ta chỉ là tiểu đệ của nàng mà thôi. "
Có quỷ mới tin mấy lời của ngươi !
Sở Huyền cũng cạn lời.
Có lẽ nữ nhân kia xem Liệt Thiên như tiểu đệ, nhưng mà Liệt Thiên thì chưa hẳn xem nàng là đại tỷ.
"Thôi được rồi, chuyện của ngươi, ta chẳng muốn quản. "
Sở Huyền vung ống tay áo, lực lượng siêu nhiên hiện ra bao phủ lấy Liệt Thiên.
Thương thế của hắn bắt đầu khôi phục.
Lực lượng vô thượng còn sót lại trong người hắn, đều bị Sở Huyền loại bỏ.
Sở Huyền vừa ra tay, thương thế của Liệt Thiên khôi phục rất nhanh.
Chẳng qua hắn vẫn là cái đầu người bay lơ lững trên không trung.
"Đa tạ môn chủ! "
Liệt Thiên cảm kích không thôi.
Dùng lực lượng ngưng tụ ra hai cái cánh tay, vội vàng thi lễ cảm tạ.
Khoé miệng Sở Huyền lại co quắp, một cái đầu người trôi nổi giữa không trung, hai bên lỗ tai ngưng tụ ra hai cái cánh tay làm thế vái một cái.
Thấy thế nào cũng rất mắc cười.
"Thương thế của ngươi đã khôi phục, sáng đạo cũng không khó. "
Sở Huyền vừa nói xong, lại vung ống tay áo, lập tức xuất hiện một cái bếp lò.
Hắn trực tiếp nắm lấy đầu lâu của Liệt Thiên, ném vào trong bếp lò.
Chỉ chớp mắt, ở bên trong bếp lò phát ra ánh sáng chói mắt, từng đầu Đại Đạo hiện ra, bao quanh đầu lâu của Liệt Thiên.
Liệt Thiên khiếp sợ không thôi.
Cái bến lò này, là một kiện Vô Thượng Chí Bảo?
"Đây là Sáng Đạo Lô, có thể giúp ngươi sáng đạo nhanh chóng, còn có công năng củng cố cảnh giới Sáng Đạo, trong vòng trăm năm tiếp theo, ngươi có thể khôi phục lại thực lực. "
Sở Huyền vừa dứt lời, đã ném Sáng Đạo Lô vào bên trong tàng kinh các, sau đó không để ý tới Liệt Thiên nữa.
Sáng Đạo Lô này, cũng không phải là Vô Thượng Chí Bảo, mà chính là Chúa Tể Chí Bảo.
Là phần thưởng kỳ hạn 5000 năm, hệ thống ban thưởng cho.
Sở Huyền mở ra Huyền Môn Bảo Điển Vô Thượng Thiên, bắt đầu cảm ngộ nội dung bên trong.
Phần đầu của Huyền Môn Bảo Điển Vô Thượng Thiên, là ghi chép lại mấy trăm vị Vô Thượng Cảnh, thậm chí Sở Huyền còn hoài nghi, nội dung bên trong là ghi chép lại cảm ngộ tu hành của tất cả Vô Thượng Cảnh từ trước tới nay?
Sở Huyền sao chép một phần nội dung Sáng Đạo Thiên, bỏ vào bên trong tàng kinh các.
Nội dung liên quan tới Vô Thượng Thiên, Sở Huyền đã chép thêm hai quyển bỏ vào trong kinh các.
Thời gian trăm năm, chỉ giống như một cái búng tay.
Lúc này Tô Tiên Nhi đã xuất quan.
Nàng đã đột phá Siêu Thoát Đạo Cảnh.
Sở Huyền đã đọc xong nội dung bảy quyển ghi chép về Vô Thượng Cảnh, thực lực đã tăng lên không ít, cảm ngộ đối với Vô Thượng Cảnh, cũng đã đạt tới cấp độ mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận