Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 359. Cứu... !

Chương 359. Cứu... !
Editor: Kingofbattle
"Ngươi đáng chết! "
Sắc mặt Hoa Thiên Tử tái nhợt, bỏ qua Lăng Bạch Vân, bay thẳng đến trước người Đan Tang Tử.
Tuy là Đan Tang Tử là luyện đan sư, nhưng mà thực lực cũng không tệ, huống chi bên cạnh hắn, còn có bảy gã thiên kiêu Đế Cảnh Thiên Đỉnh Sơn.
Hoa Thiên tử lập tức bị vây công, dần dần rơi vào thế hạ phong.
Mấy người Đinh Việt đang đứng trên một ngọn núi xem trò hay.
Bọn họ không có ý nhúng tay.
Tuy là mấy người kia có quan hệ với Tần sư đệ, nhưng lại không có bất kỳ quan hệ gì với bọn họ.
Bọn họ chỉ cần cam đoan, không để khí vận chí bảo rơi vào tay kẻ khác là được.
Nhưng vào lúc này, có một bóng người xinh đẹp đang bay tới.
"Đinh Việt! "
Chính là Hàn Ánh Mộng.
"Hàn cô nương, ngươi tìm ta có chuyện gì? "
Hắn liền ngáp một cái, hỏi dò.
Đối với hắn trong lòng không có nữ nhân, cho dù xinh đẹp tới đâu, cũng không thể hấp dẫn hắn được.
"Đinh Việt, ngươi có thể giúp ta một chuyện hay không? "
Hàn Ánh Mộng hơi do dự, hỏi một câu.
Hoa Thiên Tử chính là sư tôn của nàng tại tổng bộ Phiêu Hoa Các, hiện tại Hoa Thiên Tử đang gặp nguy hiểm, nàng chỉ có thể mặt dày tìm tới Đinh Việt.
"Được rồi, ngươi đã giúp ta hai chuyện, xem như chúng ta là bằng hữu, ngươi muốn ta giúp cái gì? "
Đinh Việt không hề do dự mà đáp ứng ngay.
Dù sao thì Hàn Ánh Mộng đã giúp hắn, cung cấp một ít trợ lực để hắn khám phá cửa ải thứ ba kiếm đạo.
Bằng hữu của hắn không nhiều lắm, có thể xem Hàn Ánh Mộng là một người.
"Giúp ta......"
Vốn là Hàn Ánh Mộng muốn Đinh Việt giúp nàng đối phó Đan Tang Tử, giải cứu Hoa Thiên Tử.
Thế nhưng nàng cân nhắc một phen, Tào Thiên Nhất mới là điểm mấu chốt..., chỉ cần Bàng Tinh Hải cùng Tân Nguyên Phong được rãnh tay, tự nhiên có thể hoá giải nguy hiểm của Hoa Thiên Tử.
Chẳng qua, Tào Thiên Nhất quá mạnh mẽ.
Nàng hơi do dự nói: "Ngươi có thể giúp ta ngăn trở Tào Thiên Nhất không, nếu như không được, vậy......"
Nếu Đinh Việt không thể cầm chân Tào Thiên Nhất, nàng cũng chỉ có thể nhờ hắn cứu Hoa Thiên Tử.
"Không có vấn đề! "
Đinh Việt vỗ ngực đáp ứng.
"Nếu ngươi ra tay sẽ phải đắc tội không ít người, ngươi......"
Hàn Ánh Mộng có chút do dự, Đinh Việt dám ra tay, tất nhiên sẽ đắc tội Tào Thiên Nhất, đây chính là thế lực khổng lồ....
"Yên tâm đi, Đinh Việt ta chưa bao giờ sợ đắc tội kẻ nào, Tào Thiên Nhất tính là thứ gì, một lão phế vật mà thôi, chỉ biết âm mưu tính toán nhân tộc......"
Đinh Việt lộ vẻ khinh thường, đối với hành động lúc xưa của Tào Thiên Nhất, trong lòng hắn rất khinh bỉ.
Leng keng!
Kiếm quang vừa chớp, đã lướt qua chân trời, Đinh Việt đã ra tay.
Ầm ầm!
Một kiếm liền phá vỡ Diệt Thần Đao Cương, lại một kiếm nữa chém vỡ Diệt Thần Kim Quyền, trực tiếp ngăn cản Tào Thiên Nhất!
"Ngươi là ai? "
Tào Thiên Nhất giận dữ.
"Ta, Đinh Việt, kiếm tu đệ nhất Nam Châu, khinh bỉ lão phế vật như ngươi! "
Đinh Việt ngạo nghễ nói ra.
"Đa tạ! "
Bàng Tinh Hải cùng Tân Nguyên Phong ôm quyền cảm kích.
Gắng gượng lê thân thể tổn thương đuổi giết tới chỗ Đan Tang Tử.
Tào Thiên Nhất gầm to một tiếng nói: "Mạc Hồng Lưu, ngăn bọn hắn lại, nếu như ngươi không ra tay, ta sẽ loại bỏ ngươi trước! "
Mạc Hồng Lưu hừ lạnh một tiếng, hắn là hỗn huyết nhân ma, nếu tất cả thế lực lớn Bắc Vực quyết tâm nhất trí, xác thực có thể loại hắn ra ngoài.
"Người đâu! "
Lại có cường giả Đế Cảnh Thiên Thánh Tông lao ra, cản đường Bàng Tinh Hải cùng Tân Nguyên Phong.
Mà Đinh Việt đã chiến đấu ác liệt với Tào Thiên Nhất.
Hoa Thiên Tử vẫn trong tình thế nguy hiểm, phạm vi bách hoa phiêu phù, đã càng ngày càng nhỏ.
Hàn Ánh Mộng lo lắng không thôi, đang hối hận vì nhờ Đinh Việt đối phó Tào Thiên Nhất, mà không chịu trực tiếp cứu sư tôn.
Oanh!
Bỗng nhiên, phía chân trời có một cây đại kích đập tới!
Một cổ khí thế vô cùng bá đạo quét ngang toàn trường.
Rầm!
Một kích đánh bay một vị Đế Cảnh Thiên Đỉnh Sơn.
Tiếp đó, lại quét ngang một kích, trực tiếp chém chết một gã Đế Cảnh.
Hoa Thiên Tử kích động không thôi!
Hắn, đã trở về!
Lúc nhìn thấy đại kích quét tới, mấy người Bàng Tinh Hải đã muốn khóc, đại ca đã trở về!
"Đại, đại......"
Tân Nguyên Phong vừa quay đầu nhìn lại, kết quả khiến mọt người choáng váng.
"Tần Đại......"
Hoa Thiên Tử không nhịn được mà bật khóc, kích động quay đầu lại.
Chữ "Ca" kia không dám nói thành lời.
Chiến trường cũng yên tĩnh.
Không ít người đều trợn mắt há hốc mồm, Tào Thiên Nhất cũng dừng tay, Mạc Hồng Lưu cũng dừng tay, Tà tử cùng song tuyệt Tưởng gia, vốn cũng không có đánh thật, hai bên chỉ giằng co mà thôi.
Giờ phút này cũng ngừng tay.
Chỉ có Tần Doanh, từng bước đánh tới, sát cơ lẫm liệt, lửa giận trong mắt cuộn trào, gắt gao khoá chặt Đan Tang Tử.
Hiện tại hắn không có tâm tình để ý những người khác.
Đại kích tung hoành, liên tục trảm bảy vị thiên kiêu.
"Chết đi! "
Hắn giận dữ quát to một tiếng, chém ra một kích vô cùng bá đạo, đánh về phía Đan Tang Tử.
Đan Tang Tử hơi ngây ngốc một chút, dù sao hắn đang gặp phải nguy hiểm, lập tức vung đan đỉnh tới trước người, hy vọng có thể ngăn trở một đòn này, sau đó nhanh chóng thối lui.
Nhưng mà oán niệm của Tần Doanh rất sâu, làm sao mà cho hắn chạy thoát.
Long Chiến Bá Thể trực tiếp bộc phát, lực lượng bạo tăng, cuồng bá hung mãnh.
Ầm!
Một kích đánh bay đan đỉnh.
Thân hình hắn nhảy lên, sau đó hai tay cầm chặt đại kích bổ xuống một đòn.
"Phản đồ, đáng chém! "
"Cứu......"
Bạn cần đăng nhập để bình luận