Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 600. Hắc Nguyệt Báo Thù (2)

Chương 600. Hắc Nguyệt Báo Thù (2)
Editor: Kingofbattle
Nhưng mà, tương lai nhân tộc đều quyết định ở thế hệ trẻ tuổi, phải có người kế tục.
Bất luận là thân phận, bối cảnh cùng với thiên phú, Cơ Thần Tâm đều là người đứng đầu, ai cũng không thể nghi ngờ.
Lúc này Phượng Không đã rời liên minh, lúc đại kiếp Huyết Sát còn chưa kết thúc, hắn cũng đã đi đến Hoang Cổ vực, tựa hồ là đang tìm kiếm một chỗ Bí Cảnh.
Càn Minh đang ngồi trong đại sảnh liên minh.
Hạng Tinh cùng Vương Lạc đều ở đây.
Bọn hắn đang chờ đợi sư muội Hắc Nguyệt.
Cơ Thần Tâm đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía bên ngoài đại sảnh.
Những cường giả khác, kế tiếp cũng nhao nhao nhìn ra bên ngoài.
Đám cường giả Thiên Nguyệt Lâu biến sắc, tức giận quát to: "Làm càn! "
Thân hình khẽ động, tức thì đã xông ra ngoài.
Những người còn lại cũng theo sát phía sau.
Trên ngọn núi liên minh nhân tộc, một gã trưởng lão Thiên Nguyệt Lâu đã biến thành tro bụi.
Hai bóng người chậm rãi đi tới, một người mặc váy áo màu đen, dung nhan tuyệt mỹ, nhưng mà thần sắc lạnh lùng, không có bất kỳ biểu cảm gì.
Nàng bước từng bước một tới gần nơi ở của Thiên Nguyệt Lâu.
"Hắc Nguyệt, là ngươi? Càn rỡ! "
Cường giả Thần cảnh Thiên Nguyệt Lâu giận dữ, trên người toả ra một đạo ánh sáng hình loan nguyệt, đánh thẳng về phía Hắc Nguyệt.
(loan nguyệt : trăng khuyết)
Hắc Nguyệt vẫn bước tới.
Ầm!
Loan nguyệt biến mất, tên cường giả Thần cảnh kia liền hóa thành tro bụi !
Toàn trường đều yên tĩnh!
Bốn phía lặng ngắt như tờ!
Thiên Nguyệt Lâu, thế lực cổ xưa có truyền thừa lâu đời, lại bị người ta đánh đến tận cửa, hơn nữa là còn thong dong nhẹ nhàng giết chết một vị trưởng lão Thần cảnh.
Trên núi liên minh, cũng không chỉ có mỗi Thiên Nguyệt Lâu..., còn mấy phe thế lực cường đại khác.
Kiếp nạn Huyết Sát vừa kết thúc, đã có người đánh đến tận cửa, rõ ràng là trả thù, hơn nữa còn vi phạm quy tắc.
Lúc này có một thân ảnh hạ xuống, chắn trước mặt Hắc Nguyệt.
Dường như trên người được bao phủ bởi ánh trăng, xinh đẹp mà thanh lãnh.
"Nghiệp chướng, nể mặt tình cảm của Cơ thiếu chủ, đã năm lần bảy lượt tha cho ngươi, hiện tại lại dám giết người của Thiên Nguyệt Lâu? Hôm nay bát luận ra sao, ngươi cũng không được phép rời khỏi đây! "
Thiên Nguyệt Lâu chủ!
Trên mặt Hắc Nguyệt vẫn lạnh nhạt, giọng nói bình tĩnh mà thanh lãnh.
"Lúc trước Thiên Nguyệt Lâu bức ép mẫu thân ta gia nhập Thiên Nguyệt Lâu, sau đó lại bức tử mẫu thân ta, hôm nay ta tới đây là để đòi nợ máu. "
Ánh mắt nàng lướt qua một vòng xung quanh, trong giọng nói lộ ra lạnh lùng : "Nếu ai dám ngăn cản, thì gánh lấy hậu quả ! "
Ánh mắt nàng dừng trên người Cơ Thần Tâm một chút, sau đó lại nhìn Thiên Nguyệt Lâu chủ.
"Tông môn quái dị như Thiên Nguyệt Lâu, không phù hợp Đại Đạo, không có tính người, cũng nên biến mất. "
Sắc mặt Thiên Nguyệt Lâu chủ cực kỳ âm trầm, ánh mắt nhìn về phía Cơ Thần Tâm, thấy hắn nhíu mày không nói, lúc này mới lạnh lùng nói ra: "Nực cười, Thiên Nguyệt Lâu có truyền thừa từ xa xưa, tổ sư Thiên Nguyệt càng có sức mạnh vô biên. "
"Há lại để loại nghiệp chướng như ngươi sỉ nhục ? Hôm nay, ta liền ra tay trấn áp ngươi! "
Nàng muốn thừa dịp trước khi Cơ Thần Tâm can thiệp, trực tiếp giết chết Hắc Nguyệt .
Ầm!
Ánh trăng che kín bầu trời, khí tức Đạo cảnh bày ra không thể nghi ngờ.
Khác với đám cường giả Đạo cảnh của mấy thế lực cổ xưa, Thiên Nguyệt Lâu chủ cũng không phải là loại Đạo cảnh phế phẩm, thời điểm đại kiếp đạo nguyên trước đó, dưới sự trợ giúp của đám trưởng bối, nàng đã đột phá Đạo cảnh.
Thực lực của nàng mạnh hơn ba phần so với những người khác.
Đám cường giả còn lại đều trầm mặc không nói.
Cơ gia hoặc Cơ Thần Tâm vẫn chưa tỏ thái độ, tự nhiên bọn hắn không thể nhúng tay.
Huống hồ, Hắc Nguyệt trực tiếp đánh vào bản doanh liên minh, đúng là không biết phép tắc.
Về phần thù hận giữa nàng cùng Thiên Nguyệt Lâu, càng không có người nào quan tâm.
Một đám cường giả ở đây, có bao nhiêu thế lực không có kẻ thù?
Thực lực không bằng người, bị diệt cũng không thể trách người.
Chẳng qua là, tại thời điểm đại kiếp buông xuống, nhân tộc phải đồng lòng cùng chống chọi với đại kiếp, chiếm lấy đại nghĩa, hơn nữa một đám cường giả đều nhất trí.
Có thể áp chế một ít thù oán cá nhân.
Thân phận Hắc Nguyệt không bình thường.
Cơ gia chưa biểu hiện thái độ, bọn hắn cũng chỉ có thể đứng ngoài quan sát.
Về phần Thiên Nguyệt Lâu, sẽ không có người nào lo lắng.
Thiên Nguyệt Lâu có truyền thừa lâu đời, nội tình thâm hậu, huống hồ lúc này có tiêu diệt Thiên Nguyệt Lâu, đợi đến lúc cường giả bên trong Hoang Cổ Sơ Địa ra ngoài, cũng khó thoát khỏi cái chết.
Thực lực tổ sư Thiên Nguyệt cực kỳ cường đại.
Hắc Nguyệt khe nâng tay lên, nhẹ nhàng túm một cái, giống như khống chế chúng sinh vạn vật, giống như vị chúa tể cao cao tại thượng.
Ánh trăng chói lọi kia, ngay lập tức tan vỡ.
Thiên Nguyệt Lâu chủ trực tiếp bay về phía sau, cả người ướt đẫm máu, thần hồn chấn động, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tất cả mọi người ở đây liền trợn mắt há mồm!
Thiên Nguyệt Lâu chủ cực mạnh, lại bị trấn áp nhẹ nhàng như thế!
Hiện tại trong đám cường giả Cửu Vực, cho dù là Cơ Thần Tâm cũng không thể làm được như vậy, đưa tay túm nhẹ một phát, thì giống như đã không chế sinh tử Thiên Nguyệt Lâu chủ trong tay ?
Trừ phi là Nhân Vương Phượng Không.
Nhưng mà, đó là bởi vì cảnh giới của Phượng Không cao hơn nàng.
Rốt cuộc thực lực của Hắc Nguyệt mạnh ra sao ?
Không phải nàng mới đột phá Đạo cảnh hay sao ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận