Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1145. Linh Căn Hoá Hình (3)

Chương 1145. Linh Căn Hoá Hình (3)
Editor: Kingofbattle.
Sắc mặt Liệt Thiên lộ vẻ khó tin, thốt ra : "Thiên dương hôm nay, còn có thiên kiêu cùng cảnh ngang ngửa các ngươi? "
Nội tình của Huyền Môn như thế nào, tu luyện công pháp cùng thần thông ra sao, Liệt Thiên đều biết rõ mồn một.
Thiên phú của Y Linh Linh cùng Tiết Bình, nếu đặt ở thời đại của hắn, thì cũng được xem là cực kỳ hiếm thấy.
Nhưng mà lúc này lại xuất hiện thiên kiêu ngang ngửa bọn hắn, tin được không?
Sở Huyền chỉ nhếch mép, cười nói: "Hôm nay đại thế đã mở ra, thiên kiêu xuất hiện như nấm mọc sau mưa, thời thế tạo ra thiên kiêu, thiên kiêu thúc đẩy đại thế tiến về phía trước, có thiên kiêu ngang ngửa bọn hắn, cũng không tính là chuyện kỳ quái. "
Liệt Thiên tò mò hỏi: "Môn chủ, ngươi nói đại thế, có thể giải thích một hai? "
Sở Huyền bày ra vẻ cao thâm thần bí, bèn nói: "Mục đích của đại thế, là vì viên mãn âm dương, mở ra con đường tu luyện cao hơn. "
Liệt Thiên thầm kinh hãi.
Hắn vội nhớ lại một hồi đại chiến trước kia.
Có lẽ, đại chiến lúc trước, chính là muốn làm nền cho đại thế bây giờ.
Mục đích cuối cùng, là muốn âm dương viên mãn, chẳng phải là muốn hợp nhất Hỗn Độn cùng thế giới Thiên Dương?
Dùng chuyện này thử đột phá con đường mới?
Đột phá trên cả Vô Thượng Chúa Tể?
Nếu như có người đứng sau âm thầm thúc đẩy đại thế, chẳng phải người đứng sau âm thầm bồi dưỡng ra đám thiên kiêu yêu nghiệt này cũng là người đó.
(đại thế : tình hình chung, nói dễ hiểu là thời thế)
Vì muốn thúc đẩy đại thế phát triển?
Khó trách lại xuất hiện thiên kiêu sánh ngang Y Linh Linh cùng Tiết Bình.
Tiết Bình lại tiếp tục kể tên một vài thiên kiêu nổi danh hiện nay.
Tề Nhạc cùng Sở Ngọc đứng một bên vểnh tai lắng nghe.
Đối với thế giới bên ngoài, tự nhiên là bọn hắn rất tò mò.
Trong lòng đã sớm bồn chồn.
"Nghe nói dạo gần đây, Ly gia được xưng là Thánh Đạo Đệ Nhất thế gia, xuất hiện một vị yêu nghiệt, bất quá người này chỉ hơn trăm tuổi, đã là Đạo cảnh 15 quan. "
Tiết Bình cảm thán nói: "Ly gia này, dốc lực bồi dưỡng vị hậu bối đệ tử kia..., còn chưa khai đạo, đã bắt đầu tuyên truyền tạo thế. "
Y Linh Linh mở miệng nói: "Đây là tự nhiên, Đạo cảnh hơn trăm tuổi, toàn bộ thế giới Thiên Dương này có mấy người? "
Thời điểm nàng vừa trăm tuổi, chỉ vừa bước vào Đạo cảnh.
Đương nhiên, nàng cũng không phải dạng vừa, dù sao xuất thân cũng không phải Ly gia, thế lực cổ xưa bực này.
Mặc dù nàng bái Sở Huyền làm sư, giai đoạn đầu cũng là vì đặt nền móng.
Lúc tiếp xúc Đại Đạo, Sở Huyền cùng Liệt Thiên không có ra tay chỉ điểm, toàn bộ nhờ đều nhờ tự nàng cảm ngộ.
So sánh với vị thiên kiêu Ly gia kia, tự nhiên có điểm bất đồng.
Tự mình cảm ngộ ra Đại Đạo, không thể nghi ngờ con đường tu luyện sau này của Y Linh Linh càng mạnh hơn nữa, nàng cũng dễ đột phá Sáng Đạo Cảnh, bởi vì vừa mới bắt đầu, đều dựa vào tự mình tích lũy.
Sự trợ giúp từ bên ngoài là cực kỳ ít.
Đây cũng là đạo tu luyện của Huyền Môn.
Tiết Bình khẽ gật đầu, lúc hắn hơn trăm tuổi, còn thê thảm hơn nhiều.
Lúc Tề Nhạc nghe hai người nói về Ly gia, bàn tay dưới áo vô thức xiết chặt, trong ánh mắt hiện lên vẻ hận thù.
Sở Ngọc nắm lấy tay của hắn, âm thầm an ủi.
"Tiểu sư đệ, ngươi làm sao vậy? "
Y Linh Linh nhận ra Tề Nhạc có điểm dị thường, tò mò hỏi.
"Kỳ thật Tiểu Nhạc cũng xuất thân từ Ly gia, bất quá bị gia tộc vứt bỏ, mẫu thân của hắn cũng chết dưới tay đại phu nhân Ly gia. "
Tô Tiên Nhi vội vàng mở miệng giải thích.
"Ly gia này đúng là mắt chó mù con mẹ rồi, tư chất của tiểu sư đệ, làm sao mà đám thiên kiêu rác rưởi kia có thể so sánh? "
Tiết Bình chỉ cười lạnh một tiếng, nói tiếp: "Vị kia, nghe nói là tiểu nhi tử của Đại phu nhân Ly gia? "
Hắn đưa tay vỗ nhẹ vai Tề Nhạc, bèn an ủi: "Tiểu sư đệ cứ yên tâm, từ nay về sau sư huynh ta sẽ chuyên tìm Ly gia chọc phá, giết chết tất cả thiên kiêu nhà bọn hắn, xem như trút giận cho ngươi! "
"Tiết Bình nói rất đúng, gã phụ thân vô tình vô nghĩa kia, lần này sư tỷ ra ngoài, trước hết sẽ giúp ngươi giáo huấn hắn một lần! "
Y Linh Linh cũng lạnh lùng mở miệng nói.
"Đa tạ sư tỷ cùng sư huynh, chuyện của Ly gia sư đệ sẽ tự mình xử lý, thù của mẫu thân, cũng sẽ tự tay báo. "
Tề Nhạc cảm kích đáp.
"Lần này đi, sư huynh sẽ bảo hộ cho ngươi, cũng muốn nhìn xem, Ly gia có thể làm cái đếch gì? Dám xem Huyền Môn chúng ta không người phải không?"
Tiết Bình mở miệng mắng.
Sở Huyền bèn nói: "Chuyện của Ly gia, tiểu Nhạc sẽ xử lý, lần này hai người các ngươi trở về, có vấn đề gì trên phương diện tu luyện, có thể nói một chút. "
Tiết Bình cười hắc hắc, móc ra một đống đồ vật.
Đều là những vật những năm này hắn sưu tập được trong mấy di tích cổ.
"Sư tôn, những bảo vật này, liền để lại Huyền Môn, tăng cường bảo khố Huyền Môn. "
Sở Huyền lộ ra vẻ chán ghét, bèn nói : "Những thứ rác rưởi này, ngươi mau thu lại, Huyền Môn chúng ta có bao nhiêu người, đặt đấy cũng chả ai thèm dùng. "
Tiết Bình ngẩn ngơ, rác rưởi?
"Sư tôn, những thứ này đều là chí bảo cấp bậc Thánh Đạo.... "
Trên mặt hắn lộ vẻ tủi thân.
Vì tăng cường bảo khố Huyền Môn, gia tăng nội tình Huyền Môn, hắn đã bôn ba thăm dò không ít di tích cổ.
Tuy rằng sư tôn ban cho hắn bảo vật bất phàm, nhưng mà Huyền Môn nơi đây, không có bảo khố..., ngoại trừ linh dược sư tôn gieo trồng ra.
Mấy thứ còn lại đều rất kém.
"Loại rác rưởi này, đừng để ở đây, vấy bẩn Huyền Môn chúng ta. "
Sở Huyền đưa tay vỗ đầu Tiết Bình vài cái.
Đưa mắt nhìn một mớ vật phẩm hỗn loạn kia, tiện tay móc ra một cái bếp lò, nói: "Ngươi có thể dùng tất cả những vật này, luyện chế thành chí bảo. "
Cái bếp lò này, chính là Hỗn Độn Diễn Binh Lô bản nâng cấp.
Có thể luyện chế ra chí bảo phẩm cấp vô thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận