Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 815. Nhân Tiên Hợp Tác (2)

Chương 815. Nhân Tiên Hợp Tác (2)
Editor: Kingofbattle
"Hách tiền bối, cũng không phải là ta không tín nhiệm Tiên Tộc, kì thực biến cố trong Hỗn Độn rất khó lường, tương lai sau này của nhân tộc không thể đoán trước, cho nên cần Tiên Tộc tăng mạnh ủng hộ bên trên khế ước, có thể đảm bảo nhân tộc không bị đứt đoạn truyền thừa. "
Hồng thở dài nói ra.
"Hồng, ngươi thật biết nói đùa, truyền thừa nhân tộc có thể cắt đứt dễ như vậy sao, ngươi nên biết là Cửu Vực hiện tại, chính là do nhân tộc làm chủ. "
Hách Tiên Tôn nói ra một câu mang ý nghĩa sâu xa.
"Cửu Vực phát sinh quá nhiều biến cố, rất khó đoán, nhân tộc vẫn luôn yếu đuối, cái gọi là bá chủ Cửu Vực, kì thực không chịu nổi một đòn, tương lai rất đáng lo.... "
Hồng lắc đầu thở dài, trên mặt lộ vẻ sầu lo.
"Có thể ký kết khế ước Đại Đạo, bất quá có vài điều kiện không thể ghi vào bên trong. "
Sau khi trầm ngâm nửa ngày, Hách Tiên Tôn mới nói.
"Có một chuyện, chắc chắn phải thêm vào bên trong, đó là Tiên Tộc phải bảo vệ truyền thừa nhân tộc bất diệt! "
Điều khoản này cũng không tính hà khắc, cho dù nhân tộc còn sót lại vài trăm người, cũng không tính diệt sạch, cũng không phải là không thể tiếp nhận.
Hách Tiên Tôn nghĩ như vậy.
"Hơn nữa, số lượng nhân tộc không thể ít hơn trăm vạn người, đây là điểm mấu chốt. "
Hồng lại bổ sung.
Nhân khẩu trăm vạn, hẳn là giới hạn Tiên Tộc có thể chấp nhận, nếu muốn nhiều hơn thì Tiên Tộc sẽ không đồng ý.
"Trăm vạn thì quá nhiều rồi, chỉ sợ Tiên Tộc bảo vệ không được, như vậy đi, vạn người là được rồi. "
Hách Tiên Tôn lắc đầu nói.
Nhưng Hồng lại nói: "Dựa vào nội tình của Tiên Tộc, hơn nữa trong tay Tiên Tộc sở hữu Động Thiên chi bảo, che chở trăm vạn người cũng không tính là khó. "
Trăm vạn người bình thường, cũng không phải là không thể.
Hách Tiên Tôn nhẹ gật đầu, bèn nói: "Có thể, bất quá, cần thêm một điều kiện, nếu như Tiên tộc thật sự không đủ năng lực bảo vệ, thì sẽ không cố gắng che chở. "
"Tiền bối nói đùa, Tiên Tộc cực kỳ mạnh mẽ, làm sao mà không có năng lực che chở? Nếu như có một ngày Tiên Tộc không đủ năng lực này, Tiên Tộc cũng phải bỏ mình, vi phạm khế ước, có tính là gì? "
Nhưng Hồng lại lắc đầu cười nói.
Hách Tiên Tôn nghĩ lại, tựa hồ đúng là như vậy.
Nếu Tiên Tộc không thể bảo vệ trăm vạn người bình thường, chỉ có thể nói rõ Tiên Tộc đã suy sụp đến bờ diệt vong.
Vi phạm khế ước Đại Đạo, có tính là gì?
"Vậy thì như thế đi. " Hách Tiên Tôn gật đầu đồng ý.
Hợp tác cùng nhân tộc, càng ngày càng cấp thiết.
Nhất là Cửu Vực thường xuyên phát sinh biến cố, ẩn chứa đại tạo hóa, phải mau chóng nghĩ cách thăm dò tình huống Cửu Vực.
Hiện tại các tộc cũng không có biện pháp dùng ý niệm hàng lâm xuống Cửu Vực.
Duy chỉ có nhân tộc có thể làm được.
Thậm chí, có thể mạnh mẽ tiến vào Cửu Vực, cái giá phải trả là tu vi bị áp chế đến khai đạo dưới ngàn dặm.
Thật sự hết cách, cũng chỉ có thể cho phép nhân tộc phái người tiến vào Cửu Vực dò xét tình huống.
Bởi vậy hợp tác với nhân tộc là chuyện phải làm.
Ân oán giữa Tiên tộc cùng nhân tộc cũng không quá lớn, quá trình hợp tác tương đối thuận lợi, không có xung đột quá nhiều.
Dù sao ở thời kỳ viễn cổ, nhân tộc từng cung phụng hai tộc Thần Tiên, cũng được bảo vệ bởi Tiên tộc.
"Nhân tộc cần phái Dương hàng lâm xuống Cửu Vực, dò xét tình huống cụ thể, Tiên tộc chúng ta có một bảo vật, có thể dựa vào ý niệm hàng lâm, ghi chép lại tình huống hắn quan sát được. "
Sau khi xác định hợp tác, Hách Tiên Tôn bắt đầu triển khai kế hoạch dò xét Cửu Vực.
Nếu ý niệm của Dương hàng lâm xuống Cửu Vực, sau khi hắn trở về, cho dù có kể lại mọi chuyện thì không ai kiểm định được tính thật giả.
Bởi vậy, Dương phải mang theo bảo vật hàng lâm, đến lúc đó tình huống hắn nhìn thấy sẽ được ghi chép vào bảo vật, lúc ý niệm trở về, có thể giao lại bảo vật này cho Tiên Tộc.
Như thế, mới xem như cùng hưởng tình báo, cũng là điều kiện cơ bản để hai bên hợp tác.
"Không hổ danh là Tiên Tộc, ngay cả loại bảo vật này cũng có, có thể mang theo ý niệm hàng lâm, lại có thể dùng ý niệm thu hồi lại. "
Hồng cảm thán, thốt ra một câu.
Nên biết rằng, truyền tống bảo vật vào Cửu Vực rất dễ, nhưng muốn thu hồi lại thì rất khó khăn, hầu như không thể.
Dù sao lực bài xích của Đại Đạo còn đó, một khi tiến vào Cửu Vực, nếu muốn thu hồi, sẽ bị Đại Đạo xem là cướp đoạt bảo vật bên trong Cửu Vực, gặp phải pháp tắc Đại Đạo ngăn cản, thậm chí là phản phệ.
"Bảo vật bình thường mà thôi, cũng không có quá nhiều tác dụng. "
Hách Tiên Tôn lắc đầu cười nói.
Hắn cũng không tin, nhân tộc sẽ không có bảo vật cùng loại.
"Nếu như hợp tác, chuyện này cũng không phải là không thể, chỉ là sắp tới Dương không thể hàng lâm xuống Cửu Vực. "
Hồng nhíu mày, nói ra.
"Tại sao? "
Hách Tiên Tôn nhíu mày, lộ ra thần sắc bất mãn.
Nếu như đã bàn xong điều kiện, thì trong thời gian hợp tác, đôi bên phải bày ra thành ý.
Nên biết rằng, Cửu Vực thường xuyên phát sinh biến hóa, càng sớm nắm giữ tình huống, thì mới có thể kịp thời làm ra đối sách.
Nếu chờ đợi càng lâu, chỉ sợ Cửu Vực lại phát sinh ra biến cố.
"Dương đã bị thương, vết thương không nhẹ, Liệt Ma Tôn ra tay rất hung ác ..., nếu lúc này Dương vận dụng ý niệm hàng lâm, sẽ bị tổn thương đến thần hồn. "
Hồng bất đắc dĩ nói ra.
"Có đúng là nghiêm trọng như vậy? "
Sắc mặt Hách Tiên Tôn lộ vẻ khó tin.
Cho dù Dương bị thương nghiêm trọng, làm sao mà nhân tộc không lấy ra chí bảo giúp hắn khôi phục ?
Đơn giản, là muốn mượn việc này, chiếm lấy một chút lợi ích mà thôi.
Trong lòng hắn thầm mắng tổ tông của Hồng, đã trôi qua biết bao năm tháng, đám gia hoả nhân tộc, bản tính vẫn không thay đổi, bắt được cơ hội thì đều muốn thu lấy lợi ích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận