Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1056. Siêu thoát Hỗn Độn (1)

Chương 1056. Siêu thoát Hỗn Độn (1)
Editor: Kingofbattle.
Quá trình Hỗn Độn dung hợp với nhau, cuối cùng tạo thành một Hỗn Độn duy nhất, cần phải hao phí bao nhiêu thời gian, Sở Huyền cũng không biết.
Thậm chí hắn cũng không biết có tổng cộng bao nhiêu cái Hỗn Độn.
Nếu như giống với Tam Thiên Tạo Hoá Hỗn Độn Thể của hắn mà nói, thì chính là có 3000 khối Hỗn Độn, như vậy thì càng không được, Sở Huyền không biết tới năm nào tháng nào hắn mới thống nhất được Hỗn Độn.
Đương nhiên, phương hướng phát triển của Thiên Đạo, hắn đã xác định rồi.
Trước tiên là trở thành pháp tắc chí thượng duy nhất của Hỗn Độn.
Bắt đầu từ khối Hỗn Độn hắn đang ở.
Muốn biết bí mật bên ngoài Hỗn Độn, thì hắn phải Siêu Thoát Hỗn Độn đã.
Chỉ có Siêu Thoát Hỗn Độn, mới có khả năng biết được bí mật Hỗn Độn.
Sở Huyền vứt bỏ ý nghĩ vớ vẫn trong đầu, lại tiếp tục đắm chìm trong tu luyện, hắn cảm thấy rất hứng thú đối với bí mật ngoài Hỗn Độn.
Tu luyện là không biết năm tháng.
Trong nháy mắt, lại trôi qua thêm 1000 năm.
Giờ khắc này, thân hình Sở Huyền càng trở nên khó nắm bắt.
Tựa hồ đã không còn tồn tại ở trong Hỗn Độn.
Tô Tiên Nhi trố mắt liếc nhìn.
Đúng vào lúc này, Sở Huyền mở hai mắt ra.
Ánh mắt hắn bình tĩnh, thân hình hư vô của hắn đang từ từ ngưng thực.
Nhưng mà, vẫn tạo cho người khác một loại cảm giác không tồn tại ở trong Hỗn Độn.
Giờ khắc này, Sở Huyền cảm giác chỉ cần một ý niệm trong đầu, là hắn có thể Siêu Thoát Hỗn Độn.
Hắn vội vàng áp chế xuống.
Trước khi rời khỏi Hỗn Độn, cần phải sắp xếp một ít chuyện.
Nếu không, một khi hắn rời đi.
Những gia hoả Chí Thượng kia, chỉ sợ sẽ sinh ra ý tưởng khác.
Đương nhiên, trong thời gian ngắn, nhất định là bọn hắn không dám.
Thời gian dài thì không thể đảm bảo.
Huống hồ, hai khối Hỗn Độn va chạm, hắn còn muốn giúp Thiên Đạo có thể chiếm lấy ưu thế tuyệt đối, trở thành pháp tắc chí thượng duy nhất của Hỗn Độn trong tương lai.
Một ngàn vạn năm trôi qua.
Thiên Đạo lại dung hợp thêm một đoàn pháp tắc chí thượng.
Hiện tại trong Hỗn Độn, chỉ còn lại bảy đại pháp tắc chí thượng.
Sở Huyền nhìn về phía Tô Tiên Nhi.
Sinh linh Hỗn Độn thì không thể nào rời khỏi Hỗn Độn, bởi vì phải gánh chịu một loại hạn chế siêu nhiên nào đó.
Cho dù hắn có Siêu Thoát Hỗn Độn, nếu muốn dẫn người rời khỏi, cần thi triển thủ đoạn đặc biệt.
Mang theo Tô Tiên Nhi cũng không khó.
Nhưng muốn kéo theo đám người Đinh Việt, Sở Huyền tự nhủ là không làm được.
Nhiều người, sẽ dễ phát sinh biến cố bất ngờ.
Trước khi hắn rời khỏi Hỗn Độn, cũng nên tụ họp tất cả mọi người lại một lần.
Dù sao, sau khi hắn Siêu Thoát Hỗn Độn, chỉ sợ sẽ không còn cơ hội trở về Hỗn Độn.
Đám đệ tử Đinh Việt này, có thể Siêu Thoát Hỗn Độn hay không, đều là một ẩn số.
Trừ phi Thiên Đạo có thể thống nhất Hỗn Độn, thì bọn hắn mới có đủ năng lực rời khỏi đây.
Đó là chuyện rất dài trong tương lai.
Hơn nữa, Sở Huyền dự định trước khi rời đi, sẽ truyền lại phương pháp tu luyện Siêu Thoát Hỗn Độn cho đám đệ tử này.
Tạo Hóa Hỗn Độn Kinh chỉ phù hợp với một mình Sở Huyền, mấy đệ tử của hắn không thể nào tu luyện được.
Hiện tại hắn đã đạt tới cảnh giới Siêu Thoát Hỗn Độn, Sở Huyền có thể tham khảo trên Tạo Hoá Hỗn Độn Kinh, sáng tạo ra một loại pháp môn tu luyện có thể Siêu Thoát Hỗn Độn.
Loại pháp môn tu luyện này, người muốn tu luyện phải đủ tiêu chuẩn Chí Thượng Hỗn Độn.
Công pháp này, tuy không bằng Tạo Hoá Hỗn Độn Kinh, nhưng có thể tu luyện tới cảnh giới Siêu Thoát Hỗn Độn.
Quá trình tu luyện, tự nhiên là trải qua thời gian rất dài.
Cũng không phải dùng con số vạn năm để tính toán.
Mà là dùng con số tỷ năm để tính.
"Đi thôi, trở về một chuyến. "
Sở Huyền đứng lên rồi nói.
Hắn không có thu hồi tiểu viện.
Tiểu viện này cứ đặt ở trên lưng Hỗn Độn Cự Thú.
Xem như lưu lại một phần cơ duyên.
Nếu như trong tương lai, có người may mắn tiến vào tiểu viện này, tự nhiên sẽ đạt được cảm ngộ.
Đứng ở trên lưng cự thú.
Sở Huyền đưa mắt nhìn qua, toàn bộ Hỗn Độn đều thu vào mắt.
Vốn là Hỗn Độn vô biên bát ngát, giờ phút này hắn đã nhìn thấy toàn bộ.
Hỗn Độn giống như một khu vực hỗn mông rộng lớn, mà ở trung tâm rộng lớn của Hỗn Độn, có một điểm sáng nho nhỏ.
Lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Đó chính là thiên địa Thần Châu.
Bên ngoài Hỗn Độn là khu vực hư vô trống trải.
Ánh mắt hắn xuyên qua biên giới Hỗn Độn, Sở Huyền lờ mờ thấy được một khối Hỗn Độn khác.
Hai khối Hỗn Độn này tiếp xúc rất gần.
Bất quá trong vòng 1000 vạn năm, vòng ngoài của Hỗn Độn sẽ va chạm sơ bộ.
Thân hình thoắt một cái, Sở Huyền đã về tới thiên địa Thần Châu.
Hắn di chuyển bên trong Thiên Đạo, quan sát sự phồn hoa cùng náo nhiệt của tam giới.
Long Quân ngó đầu ra, vội nói: "Sở đạo hữu, ngươi đã về rồi? "
Sở Huyền cười nói: "Trước khi rời đi, trở về nhìn một cái. "
Hắn chuẩn bị mang theo Thiên Linh Miêu, Hám Thiên Kim Bằng cùng Phệ Linh Hoa.
Đây là sủng thú do hệ thống ban thưởng, không thuộc về sinh linh Hỗn Độn, mang đi cũng không gánh lấy áp lực.
"Rời đi, đi nơi nào? "
Long Quân tò mò hỏi.
"Bên ngoài Hỗn Độn. "
Long Quân lập tức lộ ra sắc mặt tò mò.
Hắn chính là loại người ưa thích náo nhiệt.
Không giống với Quy Nhiên, thường xuyên ngủ say.
"Long Quân đạo hữu, đợi đến lúc Thiên Đạo thống nhất Hỗn Độn, trở thành pháp tắc chí thượng duy nhất trong Hỗn Độn, các ngươi cũng có thể rời khỏi Hỗn Độn. "
Sở Huyền dừng một chút, kế tiếp lại nói: "Bất quá, bên ngoài Hỗn Độn là khu vực hư vô trống trải, thực lực ngươi chưa đủ đủ, chỉ sợ không thể nào ở lại quá lâu. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận