Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1092. Thiên Hạ Các (1)

Chương 1092. Thiên Hạ Các (1)
Editor: Kingofbattle.
Y Linh Linh không quan tới mấy kẻ nhìn trộm.
Nàng chậm rãi bước tới trước cổng Vạn Kiếm Hầu phủ.
Vô số ánh mắt đều tập trung lại chỗ này.
Bốn phía xung quanh có rất nhiều cường giả đang ẩn núp.
Tất cả đều là Đế Cảnh tầng chín.
Y Linh Linh nhìn về phía bóng người đứng chắn trước cổng Vạn Kiếm Hầu phủ.
Vị này là Vạn Kiếm Hầu tiếng tăm lừng lẫy.
Được xưng kiếm đạo đệ nhất thiên hạ.
Vừa nhìn thấy người này, trong lòng Y Linh Linh có chút thất vọng.
Đối mặt với cường giả Đế Cảnh khác mà nói, tự nhiên là Vạn Kiếm Hầu rất cường đại.
Nhưng đối với Y Linh Linh thì chênh lệch với nàng quá xa.
Ánh mắt nàng lướt qua Vạn Kiếm Hầu.
Lại thấy sau lưng Vạn Kiếm Hầu là một vị nam tử thanh niên.
Thế tử Vạn Kiếm Hầu, Vạn Kiệt!
Sắc mặt Y Linh Linh thoáng trở nên lạnh lùng .
"Thế sự vô thường, nếu như đã đến, vậy thì dựa vào thực lực mà nói chuyện. "
Vạn Kiếm Hầu lạnh nhạt mở miệng nói.
"Thế gian này, đạo lý luôn nằm trong tay kẻ mạnh, kẻ mạnh có thể muốn làm gì thì làm đó, cho nên không cần hỏi tại sao Vạn Kiếm Hầu phủ muốn nhằm vào ngươi, chỉ có thể nói nguyên nhân do ngươi quá đặc biệt, lại có thể tế luyện thần kiếm, mà thực lực lại yếu. "
Y Linh Linh nhìn về phía Vạn Kiếm Hầu.
Xác thực, những lời hắn nói không hề sai.
Thế gian này, nói chuyện đều dựa vào thực lực.
Luật pháp chỉ áp dụng lên kẻ yếu, ước thúc người bình thường.
Từ xưa đến nay, có bao nhiêu thiếu nữ tử bởi vì lên Bách Hoa bảng, bởi vì không có bối cảnh mạnh mẽ, hoặc thực lực cường đại, mà rơi vào kết cục thê thảm?
Hiện tại trong Bách Hoa bảng, thì có mấy người biến thành đồ chơi của cường giả.
Thậm chí có một người vì thể chất đặc thù, có tác dụng phụ trợ giúp đẩy nhanh tiến độ tu luyện, mà trở thành đỉnh lô của truyền nhân thế lực nào đó?
Biến thành đồ chơi.
Quy tắc thế gian này, chính là như thế.
Thiên Hạ Các chỉ dựng lên mấy bảng danh sách, tiết lộ người đặc biệt ra ngoài, khiến cho đối phương không thể ẩn núp, gây hoạ cho người.
Đối với Thiên Hạ Các mà nói, người ở trên bảng có bị tai hoạ ngập đầu hay không, cũng không liên quan gì tới bọn hắn.
Không có một ai, dám đứng lên chống lại bọn hắn.
"Ra tay đi, ta cũng muốn nhìn xem, cái gọi là Vạn Kiếm Hầu đệ nhất kiếm đạo trong thiên hạ, đến tột cùng là như thế nào. "
Y Linh Linh hờ hững nói ra.
"Kiếm của ngươi đâu? "
Vạn Kiếm Hầu đã cầm kiếm trên tay.
"Giết ngươi, cần sử dụng kiếm sao? "
Thậm chí Y Linh Linh còn để một tay sau lưng.
"Láo toét! "
Vạn Kiếm Hầu bị chọc giận.
Kiếm quang loé lên, giống như một đầu kiếm đạo trường hà, cuộn trào mãnh liệt, cuốn về phía Y Linh Linh.
Vạn Kiếm Hầu vừa ra tay, cường giả Đế Cảnh xung quanh đều lộ ra sắc mặt ngưng trọng.
Kiếm đạo đệ nhất thiên hạ, quả nhiên là danh bất hư truyền...!
Một kiếm này vừa chém ra, ở đây không có mấy người có thể ngăn cản được.
Đối mặt với một kiếm này, sắc mặt Y Linh Linh vẫn bình tĩnh.
Nàng nâng tay phải lên, hai ngón khép lại thành một, điểm tới phía trước.
Kiếm ý liền lộ ra!
Kiếm quang của Vạn Kiếm Hầu giống như bọt nước hư ảo, lập tức tan như bong bóng.
Toàn trường đều chìm trong yên tĩnh !
Tình thế thay đổi quá nhanh, vốn là mấy người đang đợi thời cơ ra tay, cũng không kịp phản ứng.
Ánh mắt Vạn Kiếm Hầu trợn trừng.
Sắc mặt đỏ lên, đạo tâm của hắn bị đánh nát.
Phốc!
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, cả người đều uể oải vô lực.
Tựa hồ đã mất đi tinh khí thần.
Giọng nói chế nhạo của Y Linh Linh truyền vào lỗ tai.
"Đây mà là kiếm đạo đệ nhất thiên hạ? Ngay cả kiếm ý ngươi cũng chưa lĩnh ngộ, chỉ biết cậy mạnh, phế vật như ngươi cũng muốn xưng kiếm đạo đệ nhất thiên hạ? "
"Phế vật mà thôi. "
Phốc!
Vạn Kiếm Hầu quỳ rạp dưới đất, lại phun ra một ngụm máu tươi.
Thần hồn rung động, thân thể rạn nứt, đạo tâm đã gặp phải trọng thương!
Vạn kiệt đứng phía sau, hai chân run rẩy, trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng, giống như người mất hồn lạc phách.
Chỗ dựa lớn nhất trong lòng của hắn, vậy mà bị đánh bại rồi.
Hơn nữa, bị người nhẹ nhàng đánh bại!
Người đánh tan chỗ dựa lớn nhất trong lòng hắn, lại là người mà trước đây hắn chỉ xem như công cụ tế luyện thần kiếm, một món đồ chơi không hơn không kém!
Tâm tình của hắn lúc này là tràn đầy tuyệt vọng.
Y Linh Linh đi tới từng bước một.
Đi tới trước người Vạn Kiếm Hầu đang xụi lơ dưới đất, dõi mắt nhìn xuống.
Cường giả ẩn núp của Thiên Hạ Các, giờ phút này, không biết có nên xuất thủ hay không.
Y Linh Linh quá mạnh mẽ.
Vạn Kiếm Hầu..., lại bị nàng dùng một tay đánh bay.
Mà một vài cường giả Đế Cảnh khác, giờ phút này đều cảm thấy tim đập chân rung, hô hấp đều muốn gấp gáp.
Y Linh Linh càng mạnh, càng chứng tỏ nàng thu được cơ duyên bất phàm.
Càng là khơi dậy lòng tham của một số người.
"Vạn Kiệt, ngươi hại chết phụ mẫu ta, hôm nay ta cũng muốn ngươi tận mắt nhìn thấy, Vạn Kiếm Hầu phủ biến thành tro bụi! "
Y Linh Linh oán độc quan sát gương mặt tuyệt vọng của Vạn Kiệt.
Trong mắt của hắn, đã chứa đầy hối hận.
Xoát!
Vạn Kiếm Hầu bị chém rớt một tay.
Mà giờ khắc này, tựa hồ Vạn Kiếm Hầu đã mất đi tinh thần, đúng là một chút phản ứng cũng không có.
Tựa hồ đã biến thành một cái xác không hồn.
Vạn Kiệt lảo đảo bước tới, trên mặt lộ ra tuyệt vọng cùng hối hận, lắc đầu nói: "Tại sao, tại sao lại thua? "
Bạn cần đăng nhập để bình luận