Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 732. Đệ Tứ Tổ, Hồng (1)

Chương 732. Đệ Tứ Tổ, Hồng (1)
Editor: Kingofbattle
Nếu không ra tay ngăn cản, hắn sẽ đoạt xá Dương Thiên ?
Nói như thế nào, Dương Thiên cũng là thiên kiêu bên trong Cửu Vực, tự nhiên cũng là sinh linh thuộc về Thiên Đạo của hắn.
Bị một lão quái vật đoạt xá, có chút oan uổng....
Sở Huyền chần chờ một chút, cuối cùng vẫn không có ngăn cản, Dương chỉ còn lại một tia ý niệm, cũng không làm nên trò trống gì.
Ở bên trong Cửu Vực, chỉ cần mình không cho phép, thì hắn cũng không thể đoạt xá Dương Thiên.
Giữ lại một tia ý niệm của hắn, cũng có chỗ tốt, ví dụ như thám thính một số bí mật nhân tộc.
Hơn nữa, mặc dù Dương đã vận dụng hậu chiêu, cũng chưa hẳn là sẽ chết thật.
Đệ Thập Tổ nhân tộc, khẳng định thực lực không kém, cũng là Cửu Cực đỉnh phong, huống hồ làm sao phe nhân tộc không có chí cường giả?
Nếu như không có chí cường giả, thì làm thế nào tồn tại trong Hỗn Độn được?
Chỉ sợ đã sớm bị các tộc khác tận diệt ?
Không có chí cường giả, làm sao có thể gánh chịu áp lực từ các tộc khác, mà không bị tiêu vong?
Cho dù mấy chủng tộc khác không đồng lòng, nhưng một khi nhân tộc không có chí cường giả trấn thủ, thật sự rất dễ bị diệt tộc, chỉ cần chí cường giả của một tộc ra tay, tuyệt đối có thể diệt sạch nhân tộc.
Tất nhiên là bên trong nhân tộc cũng có chí cường giả.
Mười vị tổ tiên nhân tộc, mới có ba người chết đi, vẫn còn lại bảy người kia mà.
Sẽ có cường giả cứu giúp Dương ?
Tuy là trong Hỗn Độn truyền tới chấn động khá kịch liệt, nhưng cũng không phải do nhiều cường giả ra tay.
Hẳn không phải là toàn bộ nhân tộc gặp phải nguy cơ.
Sở Huyền yên lặng phán đoán tình thế.
Cũng không biết, Ách Khí Đại Đạo, có tạo thành ảnh hưởng gì với ba người Côn Trấn hay không.
Thực lực của bọn hắn có bị suy yếu ?
Trong Hỗn Độn.
"Dương sắp chết. "
Bên trong đám cường giả đang vây xem có người nói khẽ.
Một đám Khai Đạo giả Cửu Cực, trong lòng đều nghiêm nghị, chênh lệch thực lực giữa bọn hắn và chí cường giả là rất lớn.
Cường giả khai đạo trên 50 vạn dặm…
Bọn hắn chỉ mới khai đạo dưới 10 vạn dặm, làm sao có thể so sánh ?
Bây giờ đã khác trước.
Trước kia bọn hắn đánh không lại thì có thể trốn vào Đại Đạo Cửu Vực, dùng Đại Đạo Cửu Vực như cái phao cứu sinh, Khai Đạo giả Tự Tại rất khó giết chết Khai Đạo giả Cửu Cực ở bên trong Đại Đạo Cửu Vực.
Hơn nữa, có thể mượn cơ hội ẩn núp bổn nguyên, trốn vào trong Đại Đạo để tránh né cường địch.
Cho dù bị đánh trọng thương, thì ít nhất cũng không chết hẳn, còn có cơ hội khôi phục lại.
Nhưng mà, hiện tại bọn hắn bị Đại Đạo bài xích, không thể nào tiến vào Đại Đạo, thậm chí không thể nào mượn nhờ pháp tắc Đại Đạo Cửu Vực.
Khiến cho thực lực Khai Đạo giả Cửu Cực bị suy yếu đáng kể.
Khi đối mặt với chí cường giả khai đạo hơn 10 vạn dặm, thì lấy thứ gì để ngăn cản?
Bí Kỹ Đại Đạo của Dương, có năng lực xếp chồng Đại Đạo chi lực gấp 10 lần, tăng phúc lực lượng gấp 10 lần, nếu như ở bên trong Đại Đạo Cửu Vực, kỳ thật thực lực sẽ càng thêm khủng bố.
Thậm chí có thể dựa vào bí kỹ này, mà thoát khỏi sự truy sát của Liệt Ma Tôn.
Chỉ là hiện giờ bị Đại Đạo bài xích, cho dù Đại Đạo chi lực xếp chồng lên gấp mười lần, vẫn không tài nào ngăn được công kích của Liệt Ma Tôn.
Chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn.
Đúng vào lúc này, trong Hỗn Độn truyền ra một giọng nói.
"Ma tộc, cũng muốn ỷ lớn hiếp nhỏ ư? Liệt Ma, ngươi đúng là quá phận. "
Bỗng nhiên xuất hiện một đạo bạch quang, nhẹ nhàng đánh tan công kích của Liệt Ma Tôn.
Lúc này thân hình Dương thu nhỏ lại, điên cuồng rút về phía sau.
Liệt Ma Tôn không có tiếp tục truy kích.
Mà sắc mặt hắn lộ vẻ ngưng trọng.
Đưa mắt nhìn về phía chỗ xuất hiện bạch quang.
Chỗ đó lộ ra một người, là một gã nam tử dáng người thẳng tắp, mặc một bộ áo bào xanh, rất có khí khái nam nhân.
Dương phi thân đến bên cạnh hắn.
Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, suýt chút nữa là bỏ mạng.
"Hồng! "
Sắc mặt Liệt Ma Tôn lộ vẻ âm trầm, thốt lên một chữ.
Đô Thần Tôn ở phía xa, thần sắc cũng biến đổi, thân hình khẽ động, xuất hiện cách Liệt Ma Tôn không xa.
Đệ Tứ Tổ nhân tộc, Hồng!
Hồng khẽ cười một tiếng, nói: "Liệt Ma, ngươi muốn dẫn dắt Ma tộc sa ngã ư? "
"Trong ấn tượng của ta, xưa nay Ma tộc luôn ngang ngược kiêu ngạo, cũng có ngạo cốt, nhất là cường giả, khinh thường chuyện ỷ lớn hiếp nhỏ, như thế nào mà hôm nay Ma tộc các ngươi lại sa sút đến mức này ? "
Ánh mắt của Hồng dần trở nên lạnh lẽo, bèn nói: "Ngươi cảm thấy, nhân tộc chúng ta không có người hay sao ? Có tin hay không, ta cũng làm chuyện ỷ lớn hiếp nhỏ, giết Thiên Ma Liệt cháu ngươi ? "
"Hồng, nhân tộc các ngươi đủ lực lượng hay sao ? Dám uy hiếp Ma tộc chúng ta ? "
Sát ý trên người Liệt Ma Tôn dường như ngưng thực, phát ra hàn khí lạnh thấu xương, nói ra một câu.
"Uy hiếp Ma tộc các ngươi, chỉ là chuyện cỏn con. "
Hồng cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi có tin hay không, nhân tộc chúng ta chuyên nhằm giết Ma tộc các ngươi ? Ngược lại ta cũng muốn nhìn xem, những người kia, có muốn hai tộc chúng ta lưỡng bại câu thương hay không, hay là sẽ cứu viện Ma tộc các ngươi? "
Bạn cần đăng nhập để bình luận