Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 372. Bí Mật Cực Đạo !

Chương 372. Bí Mật Cực Đạo !
Editor: Kingofbattle
Sắc mặt Lăng Bạch Vân hơi âm trầm, không biết vì sao, gần đây hắn có loại cảm giác tâm thần không yên.
Lần trước chiến một trận cùng Hoa Thiên Tử, vậy mà không giành được ưu thế.
Tựa hồ, từ lúc trở mặt với Dư gia, hắn lại cảm giác thực lực của mình, tựa hồ đã đến đỉnh, không thể nào bạo phát ra cực hạn.
Nhất là lần trước, đánh một trận cùng với đứa con rơi của Kế gia, tuy là hắn dựa vào ưu thế chênh lệch cảnh giới, áp đảo đối phương.
Nhưng mà, từ khi nữ tử quỷ tộc kia nhúng tay vào, thì hắn đã mất đi ưu thế, cuối cùng chỉ có thể bại lui.
Từ lúc bại lui, tựa hồ thực lực bị hao tổn, rốt cuộc không thể nào bộc phát cực hạn, bày ra thực lực mạnh mẽ.
Hắn tự hỏi, nếu như mình bộc phát cực hạn, thì thực lực sẽ không yếu hơn so với Tà tử.
Dư gia!
Lăng Bạch Vân bước ra ngoài, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Dư Bách Long.
"Đi ra chiến một trận! "
Dư Bách Long hừ lạnh một tiếng, cầm kiếm bước ra, đối với Lăng Bạch Vân, trong lòng của hắn ít nhiều cũng có chút kiêng dè.
Kẻ được xưng thiên kiêu đệ nhất Đông Châu, khí vận hùng hậu, tất nhiên thực lực sẽ cường đại.
Cho dù Dư Bách Long có ưu thế trùng sinh, đối mặt Lăng Bạch Vân cũng không chiếm được chỗ tốt nào, thời điểm thực lực kiếp trước của hắn khi bằng cảnh giới đối phương, còn không mạnh bằng.
Nhất là khi Lăng Bạch Vân chiến đấu kịch liệt, sẽ đột nhiên bộc phát loại sức mạnh kỳ lạ, cực kỳ khủng bố, có thể nghiền ép người cùng cảnh giới.
Trận chiến lần trước, không biết sao, Lăng Bạch Vân lại không bộc phát loại sức mạnh này, chẵng lẽ là giữ lại thực lực?
Một thiếu niên bước tới, trong tay của hắn cầm một thanh đao gỗ.
Bộ dạng thật thà chất phác, khiến cho người ta xem hắn là một kẻ ngu ngốc, không giống người thông minh.
Sở Bình Phàm!
"Lăng Bạch Vân, đối thủ của ngươi là ta! "
Từ lúc Sở Bình Phàm bước tới, trên thân đã ngưng tụ thành một loại khí thế sắc bén, thẳng tiến không lùi, chém hết thảy mọi trở ngại!
Dư Bách Long trợn tròn mắt khi thấy Sở Bình Phàm, đứa con rơi của Kế gia, Đế Cảnh mười sáu tuổi!
Sắc mặt Lăng Bạch Vân liền sa sầm, giọng nói lạnh lùng: "Rất tốt, vậy thì chiến thôi. "
"Tại sao Bình Phàm lại tới đây? "
Đôi mi thanh tú của Sở Vân nhíu lại, bộ dạng có chút lo lắng.
"Hắn có cừu oán với Lăng gia sao? "
Cảnh giới Lăng Bạch Vân, dù sao cũng cao hơn Sở Bình Phàm.
Hơn nữa, Lăng Bạch Vân không phải võ giả Đế Cảnh bình thường, nếu Sở Bình Phàm muốn khiêu chiến vượt cấp, chỉ sợ cực kỳ khó khăn.
Đang muốn đứng ra ngăn cản, thì Tô Tiên Nhi đã ngăn lại: "Yên tâm đi, U Nhi vẫn đi theo hắn, không có việc gì phải sợ. "
Sở Vân hơi dừng lại, bèn hỏi: "Tại sao nó lại kết thù cùng Lăng Bạch Vân? "
Hắc Nguyệt mở miệng giải thích: "Dư Bối Bối của Dư gia, có chút…. cùng Bình Phàm. Nói như thế nào đây, hẳn là ba người Dư Bối Bối, U Nhi cùng Bình Phàm, giữa ba người bọn họ......"
Trong lúc nhất thời, Hắc Nguyệt không biết giải thích ra làm sao, hai người một quỷ này, đến tột cùng loại quan hệ gì.
Không phải quan hệ bình thường là được.
"Mà Dư Bối Bối, trước đó là vị hôn thê của Lăng Bạch Vân, cho nên......"
"Ặc....."
Sở Vân hơi sửng sốt một chút, không biết nói cái gì.
Đứa cháu này, nhìn thì ngu ngơ, bộ dạng không quá lanh lợi, kết quả lại đoạt vị hôn thê của người ta.
Hắn bao nhiêu tuổi chứ...?
"Bình Phàm có thích cô nương kia? "
Nếu như Sở Bình Phàm ưa thích, đứng ở lập trường của cháu trai, Sở Vân phải ủng hộ.
"Không biết có thích hay không, quan hệ của bọn hắn có chút rối loạn, ta cũng không rõ ràng! "
Hắc Nguyệt lắc đầu nói.
Đúng là nàng không hiểu được, chỉ cảm thấy mấy người trẻ tuổi này, rất biết cách chơi.
Sở Vân chỉ biết câm nín.
Ở giữa sân, Sở Bình Phàm đã giao thủ cùng Lăng Bạch Vân.
Cho dù cảnh giới giữa hai bên có chênh lệch, nhưng mà đao gỗ của Sở Bình Phàm, vẫn chặn được công kích từ Lăng Bạch Vân, dường như mỗi một đao chém ra đều bộc phát cực hạn.
Khí thế của hắn, rất đặc biệt.
Ba người Tào Thiên Nhất, Mạc Hồng Lưu, Tà tử đều híp mắt, nhìn thấy Sở Bình Phàm xuất thủ, trong lòng âm thầm khiếp sợ thiếu niên này, quá yêu nghiệt.
Lại có Đế Cảnh trẻ như vậy!
Chuyện đáng sợ hơn, chính là công pháp của hắn.
"Là cực đạo trong truyền thuyết? "
Ba người Tào Thiên Nhất âm thầm trao đổi.
"Hẳn là nó. "
"Cửu vực hiện nay, tại sao lại tồn tại cực đạo, hơn nữa còn là Đế Cảnh trẻ tuổi như vậy? "
Tào Thiên Nhất nửa tin nửa ngờ, hỏi một câu.
"Không biết! "
Sau khi Mạc Hồng Lưu trầm mặc nửa ngày, mới đáp.
"Vực Hỗn Loạn, từng xuất hiện cực đạo giả. "
Tà tử trầm giọng nói.
"Sau đó thì sao? "
Tào Thiên Nhất cùng Mạc Hồng Lưu đều đưa mắt nhìn về phía hắn.
"Sau khi giết Thần Hậu, đã biến mất. "
Tà tử giả vờ thần bí, lại nói: "Tin đồn thì có rất nhiều, nhưng từ đó về sau, lại không nghe thấy tin tức về cực đạo, tựa hồ đã thất truyền ở Cửu vực! "
Ba người trầm mặc một hồi, bọn hắn cũng không phải Đế Cảnh bình thường, ai cũng có kiến thức uyên bác, tất nhiên biết rõ những bí mật trên Cửu vực, còn nhiều hơn so với Thần cảnh bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận