Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1074. 1000 Năm Ở Thiên Dương (1)

Chương 1074. 1000 Năm Ở Thiên Dương (1)
Editor: Kingofbattle.
Sau khi xác định rõ người mạnh nhất ở Thiên Dương là Vô Thượng Cảnh.
Sở Huyền càng thêm củng cố niềm tin là phải núp lùm ở chỗ này.
Trên đầu có cường giả đè ép, giống như lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm.
Nhất là hắn đi ra từ Hỗn Độn.
Lại càng dễ bị cường giả nhắm tới.
Đã có cường giả Vô Thượng Cảnh, hiển nhiên sẽ không thiếu Sáng Đạo Cảnh.
Sở Huyền cảm thấy mình rất may mắn, lúc hắn tiến vào thế giới Thiên Dương, không có gặp cường giả Sáng Đạo Cảnh trấn giữ.
Nếu không phải hắn thoát nhanh, một khi kinh động Sáng Đạo Cảnh, thì gần như không có hy vọng trốn thoát.
Sở Huyền ngồi ở trên ghế, khẽ duỗi lưng một cái, sau đó nhấp một ngụm trà.
Nhìn thoáng qua Liệt Thiên, vung tay áo lên, giải trừ cấm chế cũng đánh thức hắn.
Liệt Thiên vừa mở mắt, đã cảm ứng được linh khí mỏng manh.
Hắn liền giật mình nói: "Thế giới Thiên Dương đã tổn hại đến mức này ? "
Liệt Dương Muốn dò xét một phen, nhưng Sở Huyền trực tiếp ngăn cản thần niệm của hắn dò xét.
"Chớ có làm loạn..., nếu bị người khác phát hiện, sẽ gặp phải chuyện xui xẻo. "
Liệt Thiên khẽ giật mình.
Giờ phút này, hắn mới phát hiện bản thân đang ở trong một khe núi nhỏ.
Linh khí nơi này cực kỳ mỏng manh, bất quá đang có dấu hiệu tăng lên.
Hơn nữa có một toà đại trận che mắt, hẳn là do Sở Huyền bố trí.
"Thế giới Thiên Dương ra sao? "
Lúc này Liệt Thiên áp chế xúc động dò xét, mở miệng hỏi.
"Xem như cũng được. "
Sở Huyền kể lại đại khái tình huống một lần.
"Ngươi trốn tới chỗ này? "
Liệt Thiên có chút rối tinh rối mù.
Sở Huyền là cường giả Siêu Thoát Đạo Cảnh, có cần phải cẩn thận như vậy không....
Vậy mà trốn đến một góc hẻo lánh chim không thèm ỉa thế này.
Rõ ràng nơi này bị tổn hại nặng nề, khiến cho linh khí mỏng manh, ngay cả Đại Đạo cũng mịt mờ.
"Nơi đây mới là chỗ an toàn nhất. "
Sắc mặt Sở Huyền trở nên trịnh trọng, bèn nói: "Thế giới Thiên Dương, hiện tại có Vô Thượng Cảnh, hơn nữa khoảng cách đại chiến trước đó, đã trôi qua thời gian quá dài. "
"Những cường giả ở đây không dễ nói chuyện, một khi bọn hắn phát hiện ta và ngươi đến từ Hỗn Độn, cũng sẽ không có kết cục gì tốt. "
Sắc mặt Liệt Thiên cũng bắt đầu ngưng trọng.
Tất nhiên hắn cũng không cảm thấy Sở Huyền nhiều chuyện.
Bản thân từng là Sáng Đạo Cảnh, trên con đường tu luyện, đối mặt với bí mật thượng cổ, những cường giả này há có thể không động tâm sao.
Cũng sẽ không bởi vì hắn là lão tiền bối mà khách khí.
"Trốn đến nơi này, đúng là một lựa chọn sáng suốt. "
Đầu lâu của Liệt Thiên tung bay, đến bây giờ hắn mới xác định được tình huống, cho nên tỏ vẻ đồng ý
Sở Huyền liếc nhìn bộ dáng của hắn, tò mò hỏi: "Ngươi có thể tự khôi phục sao?"
Chỉ còn lại một khoả đầu lâu lơ lửng, nhìn qua cũng quá quỷ dị.
"Khó! "
Liệt Thiên thở dài một hơi nói: "Lúc đầu ta bị đại chiến ảnh hướng đến, thân thể đã vỡ nát, vào thời khắc mấu chốt, nếu không có người ra tay cứu ta một mạng, chỉ sợ cũng đã chết toi. "
Cho dù còn sống, nhưng Đại Đạo do Liệt Thiên sáng tạo ra cũng đã bị huỷ.
Bản thân hắn bị lực lượng quỷ dị kia ăn mòn, nếu pháp tắc chưa được loại bỏ, thì hắn không cách nào khôi phục thân thể.
Chỉ còn lại mỗi cái đầu lâu.
Tuy nhiên, thương thế sẽ không tiếp tục chuyển biến xấu, không đến mức khiến đầu lâu của hắn bị hủy.
Nhưng muốn khôi phục thân thể hoàn chỉnh, thì gần như là chuyện không thể.
Trừ phi có cường giả Vô Thượng Cảnh ra tay, tiêu trừ pháp tắc trên người hắn, như thế hắn có thể khôi phục lại thân thể.
Sở Huyền còn chưa đến Sáng Đạo Cảnh.
Hiển nhiên là không có năng lực giúp hắn.
"Dù sao ngươi cũng không chết được, còn mỗi cái đầu bay được cũng không tệ rồi. "
Sở Huyền không có hỏi thêm.
Dù sao bây giờ hắn không có năng lực giúp Liệt Thiên khôi phục.
Đúng lúc này, Tô Tiên Nhi vừa bước ra.
"Tiên sinh, hắn là ai ? "
"Vị này chính là Liệt Thiên, lão quái vật sống ngắc ngoải, không cần quá để ý tới hắn. "
Sở Huyền giới thiệu một chút cho Liệt Thiên.
Lại nói: "Đây là thị nữ của ta, ngươi cũng không nên ra vẻ lão quái vật.... "
Liệt Thiên thở dài, có cảm giác hổ lạc đồng bằng.
"Làm sao mà ta có thể chấp nhất với tiểu oa nhi. "
Hắn lại nhìn về phía Tô Tiên Nhi, ngờ vực nói: "Thị nữ này của ngươi, thiên phú bất phàm..., Thái Âm Huyền thể? "
Liệt Thiên nhịn không được, đầu lâu liền bay tới, lượn quanh người Tô Tiên Nhi một vòng.
Chỉ thấy sắc mặt Tô Tiên Nhi có chút khẩn trương.
Một cái đầu người, bay lượn lờ xung quanh mình, thấy thế nào cũng có cảm giác kinh hãi.
"Tuổi còn nhỏ, tu vi đã đến Thánh Đạo Cảnh, quả là khó lường! "
Liệt Thiên cảm thán nói ra.
Ánh mắt có chút nhớ lại chuyện cũ.
Nhớ tới vị kia nhân vật phong hoa tuyệt đại.
Thái Âm Vô Thượng!
Cũng là Thái Âm Huyền Thể, muốn vấn đỉnh Vô Thượng Cảnh.
Cũng không biết có chết hay chưa.
"Thị nữ của ngươi chính là Thái Âm Huyền Thể, đã từng có một vị nữ tử phong hoa tuyệt đại, chính là cường giả Vô Thượng Cảnh, nếu như ngươi không chê, ta có thể chỉ điểm một chút cho thị nữ của ngươi? "
Liệt Thiên liếc nhìn Sở Huyền một cái, sau đó dò hỏi.
"Nếu như ngươi nguyện ý, tự nhiên là có thể. "
Sở Huyền khẽ nhíu mày.
Cái lão Liệt Thiên này, tựa hồ thầm thương trộm mến vị nữ tử kia.
Cho nên khi nhìn thấy Tô Tiên Nhi là Thái Âm Huyền Thể, mới khiến hắn xúc động muốn chỉ điểm một chút.
Một vị cường giả Sáng Đạo Cảnh, tuy nhiên hiện tại đã tàn phế.
Nhưng mà kinh nghiệm tu luyện vẫn phải có.
Chỉ điểm Tô Tiên Nhi, tự nhiên là không thành vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận