Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1151. Trận Đấu Khiến Mọi Người Chú Ý (3)

Chương 1151. Trận Đấu Khiến Mọi Người Chú Ý (3)
Editor: Kingofbattle.
Tuy hắn đã hạ thấp giọng, nhưng mà tất cả người ở đây đều có thể nghe thấy.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt cổ quái liếc nhìn Tiết Bình.
Ngươi có tư cách gì mà kiêu ngạo.
Lúc Tiết Bình mới trăm tuổi, có thực lực thế nào...?
Cũng dám khinh bỉ Ly Thiên Long?
Ly đại phu nhân càng tức giận đến tái mặt.
Thời gian quyết đấu đã sắp đến.
Bỗng nhiên, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn một một hướng.
Cách đó không xa, có hao bóng người đang bay tới.
Chân đạp thất thải hà vân, tay nắm lấy tay, giống như một cặp kim đồng ngọc nữ trong tranh vẽ.
(thất thải hà vân : đám mây bảy màu)
Tất cả mọi người đều ngây người.
Một đôi này giống như được trời đất nặn ra ?
Thực lực không nhìn thấu, tựa hồ là Đạo cảnh?
Đệ tử Huyền Môn!
Khiến cho người khác nhìn không thấu thực lực, chỉ có đệ tử Huyền Môn.
Thu liễm khí tức, che giấu cảnh giới, cơ hồ là đặc điểm của Huyền Môn.
Tề Nhạc cùng Sở Ngọc nắm tay mà đến, chân đạp lấy thất thải hà vân, vừa ra trận đã hù chết Ly Thiên Long.
Không ít người lộ ra vẻ mặt quái dị.
Không hổ danh là người trong Huyền Môn....
Chưa nói tới chuyện thắng bại, chỉ dựa vào thanh thế lúc xuất hiện, đã giẫm nát Ly gia dưới mặt đất rồi.
Đám mây bảy màu kia, là loại bảo vật gì?
Tiết Bình vừa nhìn thấy đã thèm nhỏ dãi rồi.
Bảo vật dạng thế này, hắn còn chưa có....
Bất quá vừa nhớ tới, Tề Nhạc cùng Sở Ngọc đều do Tô Tiên Nhi cùng Xuân Lan nuôi lớn, tất nhiên trên người sẽ không thiếu bảo vật.
Sắc mặt Ly Thiên Long lộ vẻ khó coi.
Nhìn về phía Tề Nhạc cùng Sở Ngọc, trong lòng hắn cực kỳ ghen ghét.
Nhất là nhìn thấy Sở Ngọc, dáng người tuyệt mỹ kia, càng ghen ghét đến phát điên.
Trong lòng nảy sinh ác độc, nhất định phải hung hăng giẫm nát Tề Nhạc dưới chân.
Trên toà lầu Ly gia.
Ly Vô Phong khẽ nhíu mày, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Sắc mặt Ly đại phu nhân thì biến đổi, hung hăng nhìn về phía thị nữ bên cạnh.
Giờ phút này, sắc mặt thị nữ kia cũng xám ngoét.
Tề Nhạc từ trên thất thải hà vân nhảy xuống, chậm rãi đáp xuống chiến trường.
Sắc mặt hắn bình thản, không chút gợn sóng.
"Huyền Môn Tề Nhạc, đặc biệt tới khiêu chiến, cái gọi là thiên kiêu Ly gia. "
Vừa rời khỏi thất thải hà vân, mọi người ở dưới đều nhìn rõ dung mạo Tề Nhạc.
Sở Ngọc, cũng thu hồi thất thải hà vân.
Dung nhan của nàng tuyệt mỹ, không dính khói lửa nhân gian, phảng phất như một món bảo vật của tạo hoá, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt của đám thiên kiêu.
Mà trong đám người vây xem, từng thấy qua vị gia chủ Ly gia Ly Vô Phong, lúc nhìn thấy Tề Nhạc cũng không khỏi ngạc nhiên.
Tề Nhạc lại có ba phần tương tự giống Ly Vô Phong.
Tựa hồ là cha con!
Trên toà lầu các kia, một đám tộc lão Ly gia đều nháo nhào kinh ngạc, tiếp theo tất cả đều nhìn về phía Ly Vô Phong.
Đại tộc lão mở miệng nói: "Vô Phong, đây không phải con riêng bên ngoài của ngươi chứ ? "
Hơn trăm năm trước, có một đứa con riêng của Ly Vô Phong ở bên ngoài, từng được mang về Ly gia, nhưng bởi vì tư chất quá kém, cho nên bị trục xuất.
Nghe nói là Ly Đại phu nhân từng phái người đuổi giết.
Đám tộc lão như bọn hắn, cũng không thèm để ý việc này.
Ly Vô Phong cũng không để ý tới sống chết đứa con kia, thì đám tộc lão như bọn hắn sẽ càng không để ý.
Một vị đệ tử Ly gia tư chất cực kém mà thôi.
Nếu hắn có thiên phú như Ly Thiên Long, tất nhiên đám tộc lão sẽ ra tay bảo hộ.
Thậm chí lão tổ Ly gia cũng bị kinh động.
Hai tay Ly Vô Phong nắm chặt tay vịn, bên ngoài thì ra vẻ trấn định, nhưng mà trong lòng hắn như sóng lớn dạt dào, khó có thể bình tĩnh nổi.
Tề Nhạc?
Là đứa con lúc trước có tư chất cực kém kia?
Làm sao lại trở thành đệ tử Huyền Môn?
Đệ tử Huyền Môn, không có ai không phải là tuyệt thế thiên kiêu.
Chẳng lẽ, lúc trước ta nhìn lầm ?
Không thể nào!
Tuyệt không có khả năng nhìn lầm!
Ánh mắt của hắn lướt qua Ly đại phu nhân.
Lúc trước Ly đại phu nhân phái người đuổi giết mẹ con Tề Nhạc, tự nhiên là hắn biết rõ.
Nhưng mà hắn không có ngăn cản.
Kỳ thật chính là chấp nhận.
Một đứa con có tư chất phế vật đến cực điểm, chỉ có làm mất danh tiếng Ly gia, nhục nhã uy danh Ly Vô Phong hắn.
Chết thì chết, hắn không thèm để ý chút nào.
Ly đại phu nhân dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc.
Ly Vô Phong không có trả lời, đại tộc lão cũng không thèm để ý, mà chỉ quan sát Tề Nhạc, nhếch môi cười nói: "Mặc kệ thắng thua, Ly gia cũng thắng chắc, lại có thêm một vị đệ tử Huyền Môn, chuyện tốt...! "
Ly đại phu nhân nghe thấy vậy, sát ý trong lòng liền dâng trào, nhất định phải giết Tề Nhạc!
Tề Nhạc phải chết!
Nếu không, một khi để hắn trở lại Ly gia, tất nhiên sẽ triển khai trả thù đối với nàng.
Tề Nhạc biểu hiện ra thiên phú càng mạnh mẽ, thì uy hiếp đối với nàng càng lớn.
Một khi kinh động tới lão tổ Ly gia, chỉ cần Tề Nhạc biểu hiện ra đủ giá trị, vì khiến cho Tề Nhạc quy thuận, tất nhiên sẽ cho phép hắn giết mình để trả thù!
Ly Thiên Long liếc nhìn Tề Nhạc, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn nghi ngờ quay đầu nhìn về phía phụ thân mình, sau đó lại nhìn Tề Nhạc, khẽ nhíu mày.
Đúng lúc này, trong tai hắn truyền đến giọng nói của Ly đại phu nhân.
"Giết hắn đi, không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải giết hắn! "
Ly Thiên Long khẽ giật mình.
Ánh mắt nhìn về phía Tề Nhạc, đột nhiên chuyển sang lạnh lẽo.
Sắc mặt Tề Nhạc vẫn bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía toà lầu cực lớn kia, sau đó chuyển sang người Ly Vô Phong, vị phụ thân máu lạnh này.
Lại nhìn qua Ly đại phu nhân kế bên, cùng với thị nữ bên cạnh nàng.
Ánh mắt dần dần lạnh lẽo.
Kế tiếp hắn quay qua Ly Thiên Long, lạnh lùng cười nói: "Tuyệt thế thiên kiêu của Ly gia? Trong mắt của ta, bất quá hắn chỉ là phế vật mà thôi! "
Đám người vây xem đều im lặng.
Tựa hồ tuổi của Tề Nhạc còn nhỏ hơn Ly Thiên Long.
Mà bởi vì bí pháp Huyền Môn quá thần kỳ, trước khi Tề Nhạc chủ động hiển lộ thực lực, đúng là không có ai nhìn ra được, rốt cuộc hắn có tu vi gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận