Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1201 - Đại Kết Cục (2)



Chương 1201 - Đại Kết Cục (2)




Editor: Kingofbattle.
"Tên kia là hóa thân của ngươi? "
Nghĩ đến gia hoả lúc trước, Huyền Thu cũng có chút bất ngờ.
"Khó trách, ta có cảm giác hắn có tính uy hiếp, bụng dạ bất lương, dứt khoát giết cho thanh tịnh! "
Đám người nghịch thiên biết được chuyện cũ của Huyền Thu, khóe miệng bọn hắn đều thoáng co quắp.
Nghe đồn, Thiên Dương cùng Hỗn Độn, có vô số thiên kiêu hâm mộ Huyền Thu, người theo đuổi xếp hàng đống lớn.
Kết quả, tất cả đều bị Huyền Thu giết sạch sẽ rồi.
Lý do là, giống như con ruồi vo ve khó chịu, quá mức đáng ghét!
Từ đó về sau, không có ai dám truy cầu Huyền Thu, vo ve bên cạnh nàng.
Không ít người nghịch thiên, nhìn về phía Sở Lạc.
Vẫn là vị này quá lợi hại..!
"Có đúng là ngươi không có bắt hắn? "
Huyền Thu lộ mặt lạnh tanh, chân mày nhíu chặt.
"Ta chưa từng bắt người tại Hỗn Độn, ngược lại có một quân cờ của ta bị tiêu diệt ! "
Hạo nhìn về phía Sở Lạc, cười lạnh một tiếng, "Ngươi là loại xảo trá, vậy mà có thể kết làm đạo lữ cùng Huyền Thu, Huyền Thu chính là mắt bị mù. "
Lại nói tiếp: "Lúc trước, một cỗ hóa thân của ta muốn cùng ngươi kết làm đạo lữ, nhưng mà ngươi quá âm hiểm, lợi dụng người xong, vậy mà vứt bỏ hóa thân của ta! "
Một đám người nghịch thiên, đều cảm thấy đầu óc không đủ dùng.
Giữa ba người Huyền Thu, Hạo, Sở Lạc, vậy mà tồn tại tình cảm phức tạp như vậy?
Mặt khác, rốt cuộc Hạo là nam hay nữ...?
Hoặc là, Hạo có thể là nam, cũng có thể là nữ?
Một ít lời đồn về Sở Lạc lúc còn trẻ, hẳn đều là sự thật?
Trước kia hắn dựa hơi nữ cường giả, bám váy nữ nhân để thu được tài nguyên tu luyện?
Huyền Thu trừng mắt nhìn Sở Lạc, gương mặt lạnh lùng nghiến răng nghiến lợi.
Cơ mặt Sở Lạc thoáng run rẩy, mắng to: "Thì ra tiện nhân kia là hóa thân của ngươi, khó trách ta cảm thấy không đúng, còn muốn tìm cơ hội giết chết! "
"Ta giết chết hoá thân của hắn, ta không có dựa hơi hoá thân của hắn, đây là chuyện thật! "
Sở Lạc rất vô tội liếc nhìn Huyền Thu, giải thích.
Trong tiểu sơn cốc.
Sở Huyền cảm thấy cả người tê rần.
Phụ thân của hắn, thật không ngờ chính là loại người này!
"Đã lãi nhãi xong chưa, ta cũng muốn nhìn xem, Thiên Đạo cùng Huyền Môn này, là thủ đoạn của ai! "
Hạo hừ lạnh một tiếng.
Hơn mười bóng người hiện ra bên cạnh.
Tất cả đều là cường giả Chúa Tể Cảnh.
Trên mặt Sở Lạc lộ vẻ cực kỳ ngưng trọng.
Hạo, vậy mà bồi dưỡng ra nhiều khôi lôi Chúa Tể Cảnh như vậy.
Trận chiến lúc trước, có rất nhiều Vô Thượng Cảnh bỏ mình, Vô Thượng Chúa Tể cũng chết một ít.
Hạo, vậy mà cam lòng bỏ ra bổn nguyên, bồi dưỡng ra một đám khôi lỗi Chúa Tể Cảnh mới.
Đám người nghịch thiên đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
"Hợp tác cùng Thiên Đạo, chuẩn bị liên thủ với Huyền Môn, Hạo mới là kẻ địch chung! "
Sở Lạc trầm giọng truyền âm nói.
"Đã rõ! "
Bọn họ đến đây là muốn nghịch thiên.
Nghịch phạt Thương Thiên chính là Hạo.
Hơn mười vị cường giả Chúa Tể Cảnh phóng ra, trực tiếp bay về phíaThiên Đạo.
Mỗi người đều bộc phát ra khí thế cường đại.
Giờ phút này, bên trong Thiên Đạo bắn ra một đạo kiếm quang.
Vô cùng cường hoành, lực lượng công kích sắc bén khó có thể tưởng tượng, trực tiếp ngăn lại hai gã khôi lỗi Chúa Tể Cảnh.
Cùng lúc đó, một cây đại kích che trời, cũng ngăn lại một vị Chúa Tể.
Giờ phút này, Tần đã có thực lực Vô Thượng Chúa Tể.
Hắn là Thần Linh Thiên Đạo, hôm nay Thiên Đạo đã là pháp tắc siêu nhiên, tát nhiên hắn cũng có thực lực Vô Thượng Chúa Tể.
Phong Ảnh Cổ Thần cũng phi thân đánh về một vị Chúa Tể khác.
Quái điểu đen nhánh giương đôi cánh khổng lồ che cả một vùng trời, hắc ám bao phủ.
Phệ Minh Bằng mười cánh cũng lộ diện, cản lại một vị Chúa Tể.
Đúng lúc này, một con cự quy lao ra.
Trên mai rùa chớp loé huyền quang, lực phòng ngự vô song, chống lại một vị Chúa Tể đang cố gắng tiến vào Thiên Đạo.
"Huyền Vũ? Không đúng, cũng không phải là Huyền Vũ! "
Sở Lạc hơi nhíu mày.
Thời gian chảy xuôi, một đầu Ngọc Long hiện ra, bộ dáng vô cùng hưng phấn, cũng ngăn lại một vị Chúa Tể.
Giờ khắc này, sắc mặt Hạo cũng trở nên ngưng trọng.
"Chỉ dựa vào nhiêu đây cũng không đủ! "
Hắn bước tới một bước, bóng lưng cao lớn uy nghiêm, mang theo lực lượng khủng bố, đưa tay chộp thẳng tới Thiên Đạo.
Rì Rào!
Một gốc quái thụ lộ ra, vô số đoá hoa trên cành cây nở rộ, phát ra ánh sáng chói mắt.
Phệ Linh Hoa xuất chiến rồi!
Lê-eeee-eezz~!!
Phía bên phải lại có một đầu Kim Bằng cực lớn, giương cánh bay tới, uy thế che trời, liên thủ cùng Phệ Linh Hoa.
"Kim Bằng? ! "
Sắc mặt Hạo có chút bất ngờ.
Trong đám người nghịch thiên, cũng có một vị cường giả cao tuổi hô to một tiếng.
Lại nói tiếp: "Hám Thiên Kim Bằng, nghe đồn là sinh vật cùng thời đại với Hạo, thậm chí còn sinh ra trước hắn, từng bị Hạo đánh bại, sau đó trốn vào bên trong hư vô, cứ thế mà biến mất! "
Hám Thiên Kim Bằng vừa xuất hiện, khiến cho một đám người nghịch thiên cho rằng đây là kẻ thứ ba, chính là tồn tại cổ xưa lúc trước bị Hạo đánh chết hoặc trục xuất!
"Bại tướng dưới tay, cũng dám nghịch Thương Thiên? ! "
Hạo hừ lạnh một tiếng, bàn tay lượn lờ âm dương chi lực, xuất hiện dị tượng Đại Đạo sinh diệt.
Còn có dị tượng bộ dáng chúng sinh vạn tượng, thiên địa, thế giới, giờ khắc này đều hiện ra trong lòng bàn tay của hắn.
Sở Lạc cùng Huyền Thu đều chấn động tâm thần.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ ngưng trọng trong mắt đối phương.
Hạo, trước khi tân giới được sinh ra, đã chạm tới cảnh giới này!
Ngay vào lúc này.
Truyền tới một tiếng gầm kinh thiên.
Bốn phía Thiên Đạo nổi lên sóng cuộn gió lốc, từ trong sóng cuộn xuất hiện bốn thân ảnh khổng lồ.
Lần lượt là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, cuốn theo uy thế kinh người, đồng loạt trấn áp về phía Hạo.
Tứ Linh Thần Thú!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều chắc mẳm một điều, Thiên Đạo cùng Huyền Môn, chính là do tồn tại cổ xưa sáng lập ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận