Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 333. So tài !

Chương 333. So tài !
Editor: Kingofbattle
Sở Huyền khẽ gật đầu, ra lệnh cho Sở Nhất quay về Tiểu Thế Giới.
Tiêu Lương nhìn thấy Sở Huyền ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, cùng với Hám Thiên Thần Tướng, lúc này mới nằm rạp ở dưới đất : "Tiêu Lương bái kiến sư tôn! "
Liễu Phiêu Phiêu cũng quỳ phục một bên.
Đỗ Nguyên hơi hót hoảng, dập gối quỳ rạp xuống, nói: "Đỗ Nguyên bái kiến tôn thượng! "
Sở Huyền mỉm cười, nói: "Tất cả đều đứng lên đi. "
Lúc này Tiêu Lương mới ngẩng đầu, chợt phát hiện đám người Đinh Việt, không khỏi sửng sốt.
"Bọn họ là sư huynh muội của ngươi, đang trong quá trình cảm ngộ, nếu như người đã đến, thì vi sư cũng giảng một lần. "
"Đa tạ sư tôn! "
Tiêu Lương rất kích động.
Cuống quít khoanh chân ngồi xuống.
Sở Huyền nhìn về phía Liễu Phiêu Phiêu cùng Đỗ Nguyên, bèn nói: "Các ngươi cũng ngồi đi, cùng nghe chung đi, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, phải xem tạo hoá của các ngươi. "
"Đa tạ tiền bối! "
Sở Huyền khởi động Thánh Sư Quang Hoàn, giảng đạo một lần cho ba người Tiêu Lương.
Tiêu Lương chìm sâu vào trạng thái cảm ngộ, Liễu Phiêu Phiêu cũng như thế.
Do tư chất Đỗ Nguyên hơi kém, bất quá vẫn lĩnh ngộ được một ít, chẳng qua là đốn ngộ không sâu bằng những người khác.
Ba ngày sau, đám người Đinh Việt lần lượt tỉnh lại trong trạng thái cảm ngộ.
Tuy là không đột phá cảnh giới, nhưng thực lực lại có tiến bộ lớn, bình cảnh khi tu luyện trước đó, tựa hồ cũng đã buông lỏng.
Nhìn thấy ba người Tiêu Lương, đều hiểu ý mà ngồi vào bên cạnh, cùng đợi ba người tỉnh lại.
Người đầu tiên tỉnh lại là Đỗ Nguyên, sau khi hắn khấu tạ, liền đứng qua một bên, cung kính chắp tay.
Hắn là người hầu, đương nhiên phải tự giác, đảm đương tốt trọng trách của mình.
Khí thế trên người Đỗ Nguyên, đã có chút dao động, tựa hồ sắp đột phá, chẳng qua hắn đang áp chế, sợ bây giờ đột phá, sẽ ảnh hưởng đến những người khác.
Sở Huyền cho hắn một ánh mắt tán thưởng, cười nói: "Tiểu Đỗ..., ngươi đột phá thì đột phá đi, không cần áp chế! "
"Vâng, thưa tôn thượng! "
Sau khi được Sở Huyền cho phép, Đỗ Nguyên bắt đầu đột phá, từ Thiên cảnh tầng một, đột phá đến Thiên Cảnh tầng hai.
Hắn chỉ vừa đột phá Thiên Cảnh cách đây không lâu....
Lần này lại đột phá một cảnh giới nhỏ.
Đỗ Nguyên thở dài, không hổ danh là siêu cấp đại lão trâu bò, một lần giảng đạo, đã giúp mình đột phá.
Bọn người Đinh Việt không có đột phá, là bởi vì bọn hắn có tiềm lực rất lớn, nội tình càng thâm hậu, sau khi đốn ngộ, chỉ khai mở bình cảnh trước đó thôi.
Mặc dù không có đột phá cảnh giới, nhưng mà thu được rất nhiều lợi ích, còn lớn hơn so với chuyện đột phá cảnh giới.
Sau một lúc, Liễu Phiêu Phiêu cũng tỉnh, nàng cũng đột phá cảnh giới, nàng đang ở trạng thái thần hồn, chỉ một chốc, vậy mà đã khôi phục nhục thân.
Cũng không phải là thân thể bình thường, mà là dùng một loại lực lượng pháp tắc để ngưng tụ thành nhục thân, lúc nào cũng có thể biến thành lực lượng pháp tắc, ký thác thân thể trong pháp tắc thiên địa.
Nàng tu luyện ra một loại trạng thái đặc thù so với những võ giả khác.
Tiêu Lương vẫn còn chìm trong cảm ngộ.
Bởi vậy cũng có thể nhận ra, sự chênh lệch giữa thiên phú cùng tiềm lực của mỗi người.
Thời gian Tiêu Lương tỉnh lại trong cảm ngộ, cũng ngang ngửa với mấy người Đinh Việt.
"Đa tạ sư tôn! "
Lúc này Tiêu Lương tỉnh lại, đã chiếm được rất nhiều lợi ích, kích động bái lạy tạ ơn.
Sở Huyền để cho mấy người chào hỏi làm quen với nhau.
Chiến ý của Đinh Việt hừng hực, bèn nói: "Sư đệ, đến đây, chúng ta đánh một trận! "
"Tốt! "
Tiêu Lương liền sảng khoái đáp ứng.
Sở Huyền để cho bọn hắn tiến vào trong bí cảnh thí luyện chơi đùa, chỉ có giữ lại Tô Tiên Nhi cùng Sở Vân.
Sở Vân ở lại một chút, sau đó trở về tổ trạch Sở gia, chỉ điểm đám Luyện Đan sư của Sở gia, cùng với một ít hậu bối Sở gia tu luyện.
Sở gia hiện tại, cơ hồ là do Sở Vân định đoạt, chỉ cần nàng nói ra, không ai dám cãi lời.
Mỗi ngày Sở Thiên Minh đều vui cười hớn hở, đều rất hãnh diện khi gặp một ít người quen của Triệu gia, Hà gia, Tần gia.
Ba người Tiêu Lương, lần đầu tiến vào Tiểu Thế Giới, đều cảm thấy kinh hoảng.
Thiên tài địa bảo có ở khắp nơi, linh thú Thiên Cảnh cũng chạy đầy đường.
Phía xa xăm, xuất hiện một đoàn kim quang, tựa hồ có tồn tại rất mạnh.
Đinh Việt chỉ vào đoàn kim quang kia, lại nói: "Đó là phật sư huynh, hắn tương đối đặc thù, tu vi đã là Thần cảnh, cụ thể tầng mấy thì ta cũng không rõ. "
Hạng Tinh nói tiếp: "Đi về hướng bắc, có một sơn cốc âm lãnh, đó là Quỷ Vương cốc, Phong Đô Quỷ Vương cũng là Thần cảnh! "
Ba người Tiêu Lương liền cảm thấy rúng động, người hầu đều có tu vi Thần cảnh?
Đỗ Nguyên cảm giác rất xấu hổ, hắn càng cảm kích Sở Huyền hơn, mình chỉ là cặn bã, thế mà tôn thượng lại chấp nhận thu mình làm người hầu.
Trong tất cả đám người hầu, mình là người yếu nhất.
Nếu không phải hữu duyên, chắc chắn tôn thượng sẽ không thu nhận mình.
Phải cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm đột phá Thần cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận