Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1102. Cửu Niết Thiên Hồn (2)

Chương 1102. Cửu Niết Thiên Hồn (2)
Editor: Kingofbattle.
Bởi vì tính đặc thù của Cửu Niết Thiên Hồn, cho nên mới nói trên có thể vấn đỉnh Vô Thượng Cảnh.
Còn dưới thì sao, chính là phế vật.
Chính là có đặc điểm cực đoan như vậy.
Trong dòng chảy lịch sử dài đằng đẵng, có không ít võ giả mang thiên phú Cửu Niết Thiên Hồn, nhưng bởi vì không tài nào niết bàn lột xác, mà cuối cùng chẳng khác gì người phàm.
Cả đời đều tầm thường.
Chỉ là một võ giả phế vật.
Người có thể trở thành cường giả, trong lịch sử cũng chỉ xuất hiện hai ba vị.
Nếu mang Cửu Niết Thiên Hồn so sánh với thiên phú vô thượng khác, thì lại lộ ra điểm cực kỳ rác rưỡi.
Dù sao cần phải trải qua chín lần đại kiếp, lần lượt niết bàn thức tỉnh, mới có thể kích hoạt thiên phú.
Liệt Thiên tự tin kiến thức cùng ánh mắt của mình, Sở Huyền không thể bằng hắn.
Đối với kiến thức về thế giới Thiên Dương, cùng với kinh nghiệm về các loại thiên phú, Sở Huyền kém hắn quá xa.
Hắn đã từng là cường giả Sáng Đạo Cảnh.
Cả đời hắn thấy qua vô số thể chất cùng thiên phú đặc biệt, há gia hỏa như Sở Huyền vừa thoát ra từ Hỗn Độn có thể so sánh ?
Nếu bàn về thể chất cùng thiên phú đặc thù trong Hỗn Độn, tất nhiên Liệt Thiên sẽ không bằng Sở Huyền.
Mà nếu bàn về thế giới Thiên Dương, Sở Huyền còn kém quá xa.
Liệt Thiên nhìn về phía Tiết Bình, nói: "Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi từng gặp phải đại kiếp, nhưng may mắn thoát được. "
"Dựa theo thiên phú hiện tại của ngươi, hẳn là đã niết bàn hai hoặc là ba lần! "
Tiết Bình cảm thấy rất khiếp đảm, hắn cũng từng suy nghĩ về vấn đề này, mỗi lần hắn gặp phải nguy cơ gần chết, sau đó sống sót, lại phát hiện tốc độ tu luyện của mình tăng vọt.
Mà ngay cả năng lực lý giải cùng cảm ngộ đối công pháp, cũng tăng lên một đoạn.
Trước đây hắn còn cho rằng mình trải qua đại kiếp nạn, trên phương diện tâm cảnh đã có biến hóa, mới xuất hiện loại trạng thái này.
Hôm nay xem ra, lại có quan hệ với Cửu Niết Thiên Hồn của mình.
"Ta chỉ nhớ rõ mình từng trải qua một lần nguy cơ sinh tử. "
Đột nhiên hắn nhớ ra cái gì đó, lại nói: "Ta từng nghe trưởng bối từng kể lại, lúc ta còn nhỏ suýt nữa chết non, may mắn là sống sót. "
Sở Huyền thản nhiên nói: "Tính cả lần này, thì chính là ba lượt. "
Tiết Bình khẽ gật đầu.
Trong lòng của hắn rất ưu sầu, bản thân còn cần trải qua sáu lần đại kiếp sinh tử, mới có thể thức tỉnh thiên phú hoàn toàn.
Sáu lần...!
Ai dám cam đoan, lần nào cũng có thể sống sót?
Lúc này, Sở Huyền mới nói: "Cửu Niết Thiên Hồn, muốn thức tỉnh triệt để, kỳ thật cũng không khó. "
"Ngươi đã là đệ tử ta, tự nhiên vi sư sẽ giúp ngươi thức tỉnh. "
"Đa tạ sư tôn! "
Tiết Bình nghe vậy thì rất kích động.
Nhưng mà Liệt Thiên lại nghi ngờ hỏi: "Ngươi làm cách gì để giúp hắn thức tỉnh? Đây chính là Cửu Niết Thiên Hồn. "
Sở Huyền chỉ cười nói: "Không phải là cần trải qua chín lần đại kiếp sinh tử hay sao, ta tự tạo ra nguy cơ sinh tử cho hắn là được rồi. "
Liệt Thiên cười lạnh nói: "Nếu dễ dàng như vậy, thì vị cường giả Cửu Niết Thiên Hồn kia cũng không bị gia tộc vứt bỏ. "
Sở Huyền trừng mắt nhìn hắn, gia hoả này không tin tưởng đây mà..., tưởng rằng ngươi là thổ địa của thế giới Thiên Dương, liền cho rằng ngươi hiểu biết tư chất vô thượng hơn ta sao ?
"Lão Liệt à..., ta và ngươi đánh cuộc thì thế nào? "
Liệt Thiên khẽ nhíu mày, lại nói: "Đánh cược ra sao? cược cái gì ? "
"Ta giúp hắn thức tỉnh Cửu Niết Thiên Hồn, nếu như thành công, ngươi phải làm lão bộc cho môn hạ của ta. "
Sở Huyền nghĩ một chút, bèn nói.
Liệt Thiên âm thầm cân nhắc, tuy là bây giờ mình bị Sở Huyền bắt, nhưng mà trên danh nghĩa còn chưa phải lão bộc của Sở Huyền.
Xoắn xuýt một hồi, bèn đáp: "Đổi một chút, nếu làm lão bộc thì quá thảm rồi, dầu gì ta cũng là cường giả nổi danh một cõi. "
"Vậy thì thuộc hạ đi, cái loại trung thành và tận tâm, cho dù bảo ngươi giết người trong lòng cũng phải giết ngay. "
Sở Huyền nghĩ một chút, rồi nói.
Khoé miệng Liệt Thiên hơi run rẩy, nói: "Ta cảm thấy ngươi dứt khoát lập ra một tông môn, dù sao ngươi cũng thu đồ đệ, ta sẽ trở thành hộ pháp, chấp sự tông môn... gì đó. "
Sở Huyền cảm thấy có chút đạo lý, mình cũng thu rất nhiều đệ tử.
Hơn nữa, cũng có đệ tử ký danh các loại.
Vì vậy hắn gật đầu nói: "Vậy liền gọi Huyền Môn, Huyền Môn chính tông, trừ ta ra thì không còn ai khác ! "
Liệt Thiên gật đầu nói: "Được rồi, nếu ta thua sẽ làm thuộc hạ của ngươi, Huyền Môn hộ pháp, trưởng lão, chấp sự đều được, nếu ta thắng thì sao, ngươi có thể trả giá cái gì ? "
Về phần giải trừ ấn ký khống chế trên người mình, Liệt Thiên cũng không quá quan tâm.
Hắn chỉ còn lại một cái đầu lâu, gần như không có hy vọng khôi phục, đâu còn quan tâm những thứ này.
"Nếu ta thua, sẽ giúp ngươi khôi phục thân thể, cũng khôi phục thực lực. "
Sở Huyền nói nhẹ như không
"Ngươi có thể làm được? "
Hai mắt Liệt Thiên liền sáng ngời.
"Tạm thời thì chưa thể, về sau thì không thành vấn đề, sẽ không vượt quá mười vạn năm, ta có thể hứa. "
Sở Huyền trầm ngâm một chút, mới nói ra.
Trong lòng Liệt Thiên rất khiếp sợ.
Muốn giúp hắn khôi phục thân thể, phải có được thực lực Vô Thượng Cảnh, nhưng cũng không phải Vô Thượng Cảnh bình thường.
Giúp hắn khôi phục thực lực, chỉ sợ Vô Thượng Cảnh cũng làm không được.
Dù sao, hắn bị thương quá nghiêm trọng.
Đại Đạo đã bị huỷ.
Nếu một lần nữa sáng đạo, độ khó rất lớn, vượt xa chế đạo lần đầu tiên.
Huống chi, Đại Đạo của hắn là bị Vô Thượng Cảnh đánh tan, trong lúc vô hình nhận lấy ảnh hưởng của ý chí Vô Thượng Cảnh.
Khiến cho hắn không cách nào tạo ra Đại Đạo.
Độ khó so với khôi phục thân thể còn lớn gấp nhiều lần.
Sở Huyền nói như chém đinh chặt sắt như thế, chẳng phải trong vòng mười vạn năm, hắn sẽ nhất định đột phá Vô Thượng Cảnh?
Thậm chí là Vô Thượng Chúa Tể?
Quả thực khó mà tưởng tượng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận