Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 963. Càn Điên Cuồng (1)

Chương 963. Càn Điên Cuồng (1)
Editor: Kingofbattle.
Tần Doanh vuốt nhẹ mái tóc Tần Khả Vận, trong lòng thầm thở dài.
Cuối cùng nàng ta vẫn không thể nào buông bỏ được.
Mặc dù đã sống lại kiếp khác, nhưng mà ấn ký sinh mạng vẫn cùng là một người.
Hắn cũng rất tò mò, kiếp trước Tần Khả Vận là người thế nào, đến tột cùng là ai, có điểm gì đặc biệt.
Vậy mà sống lại kiếp khác, còn bị ảnh hưởng.
"Có thể. "
Sở Huyền khẽ gật đầu.
Càn ôm tâm tư liều chết.
Có lẽ sau khi giết Ác Ma, hắn cũng không muốn sống.
Đây là một người có số mệnh quá khổ.
Nhìn như anh tuấn phi phàm, nhưng mà trong lòng lại tràn đầy đau khổ.
Cuộc đời của hắn quá bi thảm.
Có lẽ, trước khi hắn chết, có thể gặp Tần Khả Vận một lần, xem như là một loại giải thoát ?
"Nhìn thì được rồi, chớ can thiệp đến trận chiến. "
Sở Huyền dặn dò.
Tần Khả Vận gật đầu.
Nếu là Tần Khả Vận quấy rối, khiến cho Càn phân tâm, thậm chí tâm thần đại loạn, chỉ sợ sẽ bị Ác Ma giết ngược trở lại.
Sở Huyền vung ống tay áo, dịch chuyển Tần Khả Vận cùng Tần Doanh đến biên giới Thiên Đạo.
Thân hình của hai người xuất hiện tại biên giới Thiên Đạo, Thiên Đạo che kín cơ thể của bọn họ, người bên ngoài không thể nhận ra.
Tần Doanh ngẩng đầu nhìn lại.
Lập tức chấn động trong lòng.
Quá mạnh mẽ.
Một nhóm cường giả ở đằng kia, đối phương chỉ cần dùng một hơi, có thể thổi chết chính mình....
Dù sao thì thực lực của mình quá yếu.
Hắn thấy một chỗ đang diễn ra chiến đấu, khiến cho Tần Doanh cảm thấy da đầu tê dại.
Chỗ kia đâu phải là chiến đấu.
Rõ ràng là một người đang gặm sống đối thủ, ăn tươi nuốt sống một vị cường giả khủng bố.
Người kia cũng quá điên cuồng!
Xoay người nhìn lại, liền thấy Tần Khả Vận đang ngây ngốc nhìn người kia.
Tần Doanh liền trầm mặc.
Kỳ thật người nọ đã điên rồi.
Hắn nhìn ra được, đó là cừu hận như thế nào, mới có thể khiến cho một người trở nên điên cuồng như thế?
Bên trong vẻ điên cuồng này, tựa hồ như tràn đầy đau khổ.
Dường như thần hồn của hắn cũng bị thống khổ.
Hẳn là trong cuộc đời của người kia, đã trải qua rất nhiều chuyện trắc trở cùng bi thảm.
Hắn đang báo thù!
Muốn ăn tươi nuốt sống địch nhân!
Tần Doanh yên lặng quan sát, vị tiền bối nhân tộc không biết tên.
Trong lịch sử nhân tộc, từng sống trong cảnh khổ cực, vị tiền bối nhân tộc này, hẳn là sống trong thời kỳ cực khổ đó.
Ác Ma gào thét, tức giận quát mắng, cuối cùng phải cầu xin tha thứ.
Đám người đang xem cuộc chiến đều im lặng.
Có thể đây chính là báo ứng của Ác Ma?
Khí tức trên người Ác Ma càng ngày càng suy yếu.
Ngay cả cường giả Siêu Thoát Thiên Địa, cũng không phải sẽ bất tử.
Tản đi Thiên Địa Đại Đạo, tuy rằng có thể tránh thoát nguy hiểm thông thường.
Lưu lại cho bản thân cơ hội sống lại.
Nếu như không thể tản đi Thiên Địa Đại Đạo?
Cuối cùng chỉ có thể hoàn toàn chết đi.
Càn trói buộc Ác Ma, trói buộc Thiên Địa Đại Đạo của hắn.
Ác Ma chỉ có con đường chết.
Hắn không thể thoát khỏi trói buộc của Càn, không thể giãy giụa tránh thoát, chỉ có thể chậm rãi bị ăn tươi mà chết.
Ác Ma yêu thích ăn thịt người, cắn nuốt sinh linh, cuối cùng bị người gặm đến chết, không thể không nói là báo ứng.
Thế cục hiện tại, trừ phi Ma Tổ đích thân tới.
Nếu không, chẳng người nào cứu được Ác Ma.
Ma Tổ sẽ tự mình đến ư?
Hiển nhiên là không rồi.
Tam tổ Tiên Thần Ma, từ lâu đã không hiện thân trong Hỗn Độn.
Chỉ sợ bọn hắn đều đang truy cầu, tìm kiếm biện pháp đột phá lên cảnh giới cao hơn.
Tiếng gào thét của Ác Ma dần nhỏ lại.
Khí tức càng lúc càng suy yếu.
Đại Đạo cùng thiên địa đang không ngừng sụp đổ.
Nhưng mà trong thời gian ngắn, Ác Ma sẽ không chết ngay.
Hắn sẽ phải chịu đủ khổ hình tra tấn, hiện tại ý chí của hắn đã gần đến bờ vực sụp đổ.
Càn vẫn giữ bộ dáng điên cuồng.
Khí tức trên người hắn đã trở nên rối loạn, xung quanh lượn lờ từng tia ác ý.
Đây là di chứng khi ăn sống Ác Ma.
Cũng là do hắn cố tình, mượn thủ đoạn này để tra tấn, phá hủy ý chí của Ác Ma.
"Ác Ma, đây là báo ứng ngươi nên được, có bao giờ cảm thấy hối hận chưa? "
"Ta sẽ không cho ngươi chết nhanh như vậy đâu. "
"Ta muốn ngươi tận mắt nhìn thấy, bản thân mình bị gặm sống từng chút một. "
Trong giọng nói khàn khàn của Càn ẩn chứa một chút thống khoái.
"Càn, ngươi điên rồi, ngươi điên rồi! "
Ác Ma gào thét: "Ngươi giết ta đi, ta sẽ không phản kháng, không nên tra tấn ta nữa. "
"Tên điên, tên điên! "
Ác Ma gào rú thảm thiết, cầu khẩn.
"Ác Ma, ngươi cũng có một ngày cầu xin người khác? "
Càn nở nụ cười dữ tợn.
Tiếng cười này khiến cho mọi người nghe thấy phải lạnh sống lưng.
"Lúc trước, ta quỳ xuống cầu xin ngươi, ta van nài ngươi, dập đầu đến đổ máu, lênh láng đầy đất, ngươi có buông tha thân nhân bằng hữu của ta sao? "
"Ác Ma, ngươi nên hưởng thụ cảm giác này, ha ha ha......"
Ý chí của Ác Ma sắp sụp đổ.
"Khung, ngươi mau bảo hắn giết ta đi, ngươi mau cản tên điên này đi...."
"Khung, tất cả đều tại ngươi, nếu không phải ngươi, làm sao ta lại ra nông nỗi này? "
"A... A... A..., khung, ngươi chết không yên lành..., đều do ngươi cứu lấy tên điên này, mới dẫn đến kết quả hôm nay. "
Ác Ma điên cuồng chửi bới Khung.
Sắc mặt Khung vẫn bình tĩnh, không nói một lời.
Chẳng qua là khi ánh mắt nhìn về phía Càn, lộ rõ bất đắc dĩ cùng thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận