Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 1081. Đệ Tử Đầu Tiên Ở Thế Giới Thiên Dương (2)

Chương 1081. Đệ Tử Đầu Tiên Ở Thế Giới Thiên Dương (2)
Editor: Kingofbattle.
"Vãn bối là Y Linh Linh, xin bái kiến tiền bối! "
Y Linh Linh tâm tình thấp thỏm, khom mình hành lễ.
"Vào đi. "
"Vâng, đa tạ tiền bối! "
Trong lòng Y Linh Linh thầm thở phào nhẹ nhõm.
Vừa ngẩng đầu lên, nàng liền tái cả mặt mày, vô thức thét ra một tiếng chói tai.
"A...! "
Lảo đảo lui về sau mấy bước, suýt nữa té nhào trên mặt đất.
Một cái đầu người trôi lơ lửng, hai mắt trợn trừng, đang nhìn về phía nàng.
Tình cảnh thế này, quả thực khiến cho người khác phải chảy mồ hôi lạnh.
Sắc mặt Y Linh Linh trắng bệch như tờ giấy, trong đáy mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
Một cái đầu người không có thân thể, vậy mà lơ lững giữa không trung.
Tròng mắt còn chuyển động.
Là vật sống! Đây là loại ma vật âm tà gì ?
Chẳng lẽ sơn cốc này, cũng không phải là khu vực lương thiện ?
Nếu không, tại sao lại có ma vật thế này?
Cho dù là Đế Cảnh, nếu chỉ còn lại một đầu, cũng khó mà sống được.
Đây không phải ma vật thì là gì?
Khoé miệng Sở Huyền thoáng run rẩy, tức giận nói: "Lão Liệt ơi là lão Liệt..., ngươi muốn hù chết tiểu cô nương nhà người ta ư? "
Liệt Thiên xấu hổ cười cười.
"Cô nàng này, đúng là hơi nhát gan. "
Hắn liền bay vào trong tiểu viện, hạ xuống trên mặt bàn.
Sắc mặt Y Linh Linh vẫn còn tái nhợt, hai chân run rẩy mà bước vào trong tiểu viện.
Nhìn thấy người ngồi ở trên ghế.
Có bộ dáng giống thiếu niên, không lớn hơn mình bao nhiêu.
Đương nhiên, nàng sẽ không thật sự cho là như thế.
Suy nghĩ đầu tiên trong lòng, đây là lão quái vật.
Tô Tiên Nhi bước ra từ trong nhà.
Đứng ở bên cạnh Sở Huyền, quan sát Y Linh Linh.
Tuy rằng bộ dáng chật vật, quần áo rách rưới, trên mặt dính đầy vết bẩn.
Nhưng có thể nhìn ra được, đây là cô nương có dung mạo xinh đẹp.
Khí chất không linh. (không linh có nghĩa là kỳ ảo, khó nắm bắt)
Chẳng lẽ, tiên sinh muốn thu thêm thị nữ?
Hẳn là thu đồ đệ ?
Sở Huyền liếc nhìn Y Linh Linh, rõ ràng là nha đầu này gặp đại nạn, sau đó chạy nhầm đến chỗ ở của mình.
Hắn cũng không thích vòng vo, trực tiếp mở miệng nói: "Ngươi có nguyện ý bái ta làm sư? "
Y Linh Linh vội vàng quỳ xuống đất.
"Đệ tử Y Linh Linh, bái kiến sư tôn! "
Không có do dự chút nào.
Mặc kệ người trước mắt này, có ý đồ bất lương hay không, nàng đã không còn lựa chọn.
Hơn nữa, đây là cơ hội duy nhất giúp nàng báo thù.
Chỉ cần có thể báo thù, cho dù có trả giá thế nào nàng cũng nguyện ý.
Tô Tiên Nhi thầm thở dài.
Là thu đồ đệ, không phải thu thị nữ.
Trong lòng cực kỳ cao hứng.
Mình là thị nữ duy nhất của tiên sinh đấy.
Y Linh Linh cung kính dập đầu bái sư.
"Ký chủ thu đệ tử đầu tiên ở thế giới Thiên Dương, đệ tử của ký chủ có khí vận phi phàm, có thể chất Vô Thượng Không U Linh Thể, ban thưởng Không U Vô Thượng Pháp + Không U Thần Kiếm + tu vi vạn năm. "
Quả nhiên.
Sau khi thu đồ đệ Y Linh Linh, hệ thống liền ban thưởng.
Đệ tử đầu tiên ở thế giới Thiên Dương.
Khí vận phi phàm, có thể chất Vô Thượng.
Không U Vô Thượng Pháp, chính là công pháp dành cho Vô Thượng Cảnh, hơn nữa rất là phù hợp với Không U Linh Thể.
Sở Huyền có thể khẳng định.
Cho dù vị Không U Linh Thể mà Liệt Thiên quen biết, phương pháp nàng tu luyện, so ra cũng kém với công pháp này.
Ngoại trừ công pháp ra, còn có một chuôi thần kiếm.
Công pháp cùng kiếm, là cho đệ tử.
Tu vi vạn năm, mới là thứ Sở Huyền xem trọng.
Sau khi đột phá Sáng Đạo Cảnh, rõ ràng thực lực gia tăng đã chậm đi không ít.
Tuy rằng mỗi ngày hắn đều có thể cảm ứng được tăng lên, nhưng mà tốc độ so với hồi còn là Siêu Thoát Đạo Cảnh, phải chậm hơn rất nhiều.
Lần này ban thưởng chính là tu vi vạn năm.
Thực lực lập tức tăng lên một đoạn.
Sở Huyền cực kỳ thoả mãn.
Hắn có thể dùng thời gian 1000 năm đột phá Sáng Đạo Cảnh, đều là nhờ bàn tay vàng của hệ thống.
Nếu muốn trong vòng vạn năm đột phá Vô Thượng Cảnh, tự nhiên cũng phải trông cậy vào hệ thống ban thưởng.
Bằng không, cho dù hắn vất vả bế quan tu luyện, trong vòng vạn năm cũng chỉ có nằm mơ đột phá.
Huống chi, trong lúc trạch, hệ thống không cho phép bế quan tu luyện.
"Tốt lắm, từ nay về sau, ngươi là đệ tử thứ mười của ta, đứng lên đi. "
Sở Huyền ôn hòa cười nói.
Y Linh Linh vẫn quỳ rạp dưới đất, giọng nói khàn khàn: "Trên người đệ tử mang nợ máu, khẩn cầu sư tôn làm làm chủ thay cho đệ tử! "
"Huyết cừu của ngươi, phải do ngươi tự mình đi báo, tự tay giết chết cừu nhân, đạo tâm của ngươi mới có thể thông suốt. "
Đột nhiên, Y Linh Linh cảm thấy một cổ lực lượng nhu hòa bao lấy nàng.
Trực tiếp nâng nàng lên.
"Dựa vào thiên phú của ngươi, chỉ cần vài năm tu luyện, là đủ sức báo thù. "
Ánh mắt Y Linh Linh liếc nhìn Sở Huyền, vội nói: "Thiên phú của đệ tử nào có tốt như vậy? Tuy nhiên, Thiên Hạ Các nói đệ tử là Không Linh Chi Thể gì đó, thế nhưng thiên phú của đệ tử rất bình thường. "
So sánh cùng mấy vị thiên kiêu trên Bách Hoa bảng, thì thực lực của nàng xếp hàng cuối cùng.
Ở độ tuổi như nàng, những vị thiên kiêu kia, cũng đã là tu vi Linh cảnh.
Nàng chỉ là Huyền cảnh trung kỳ mà thôi.
Khoảng cách Đế Cảnh còn rất xa xôi.
"Không Linh Chi Thể cái mả cha bọn nó, loại thể chất rác rưởi này, cũng có thể để lên mặt bàn sao ? "
Liệt Thiên không nhịn được mở miệng mắng.
Quả nhiên!
Sắc mặt Y Linh Linh ảm đạm, Không Linh Chi Thể, là thể chất rác rưởi.
Nhìn đầu lâu đặt ở trên bàn kia, trên mặt nàng lộ vẻ hiếu kỳ, đây là ma vật gì?
Là do sư tôn luyện chế ra ?
Thấy như thế nào, sư tôn cũng không giống nhân vật tà đạo gì đó....
"Không Linh Chi Thể, tuy rằng có thể tu luyện đến Khai Đạo cảnh, bất quá cũng chỉ là thể chất rác rưởi. "
Liệt Thiên tiếp tục mắng mỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận