Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 268. Gặp Được Đại Cơ Duyên !

Chương 268. Gặp Được Đại Cơ Duyên !
Editor: Kingofbattle
Cùng lúc đó, Tiểu Tà Vương đã cảm giác được, huyết nhục trên người mình sắp bị luyện hoá hết.
Thời điểm hắn không còn chống đỡ nổi, trong cơ thể lại xuất hiện một cỗ lực lượng, tu bổ huyết nhục cùng ý chí tinh thần của hắn.
Đây là lực lượng khi luyện hoá đối phương trong cơ thể hắn.
Cảm nhận được đối phương, đang muốn thoát ra ngoài.
Trong mắt Tiểu Tà Vương tràn đầy vẻ điên cuồng, bắt đầu vận chuyển linh lực, mười ngón tay lại điểm trên người, nói: "Giam cầm! "
Hắn trực tiếp dùng linh lực, giam cầm bản thân, ngăn cản đối phương thoát ra ngoài.
"Mau thả ta ra ngoài! "
"Tên điên, ngươi bị điên sao, nếu làm vậy ngươi cũng sẽ chết. "
Thần sắc Tiểu Tà Vương vẫn bất động, hơn nữa còn điên cuồng thi triển Huyết Luyện Thuật, đồng thời còn cắn răng tiếp tục lảo đảo bước về trước.
Nếu như Sở Huyền nhìn thấy một màn này, tất nhiên sẽ phục sát đất, Tiểu Tà Vương rất có phong thái của nhân vật chính trong tiểu thuyết.
Tiếng hét trong cơ thể càng lúc càng thảm thiết, sau đó bắt đầu suy yếu, Tiểu Tà Vương cũng cảm giác được suy yếu, nhưng mà hắn thấy cũng có chút lợi ích.
Sau khi luyện hoá người kia, hắn cảm giác ý chí tinh thần của mình, tựa hồ đã xảy ra một ít thay đổi.
Càng trở nên cứng cỏi.
Thân thể cũng phát sinh thay đổi, có một loại cảm giác muốn hoá thành hư ảo.
Dường như nguyên nhân là do mình huyết luyện người nọ, cho nên đã lấy được một ít năng lực quỷ dị.
Chẳng qua là, năng lực kia, rất yếu ớt, hầu như không thể nhận ra.
Tiểu Tà Vương không biết, loại thay đổi này là tốt là xấu, đối với hắn mà nói, có thể sống sót, đã là chuyện rất may mắn rồi.
Cuối cùng sau một tiếng hét thảm, đối phương đã bị huyết luyện triệt để.
Cảm thụ được cơ thể đã an toàn, Tiểu Tà Vương cuống quít ngừng huyết luyện.
Hắn thở phì phò như trâu hút nước.
Thương thế trên người quá nặng.
Máu huyết toàn thân, đã bị hắn huyết luyện một phần ba.
Tổn thương càng thêm nặng nề, hơn nữa còn tổn hại tới căn cơ, tựa hồ đã chấm dứt hy vọng đột phá Đế cảnh.
Tiểu Tà Vương đành cắn môi, tâm tình của hắn lúc này rất sa sút.
Làm sao có thể báo thù rửa hận?
Hắn thấy tương lai rất ảm đạm.
Quay đầu nhìn lại, có nên đi tới Tần quốc một chuyến hay không?
Trước khi chết, hắn muốn gặp nàng một lần cuối.
Nhưng, có thể nhìn thấy nàng ư?
Tiểu Tà Vương cười buồn bã, lê lếch tấm thân xác xơ, tiếp tục bước tới.
Đột nhiên, dưới chân không còn điểm tựa, cả người hắn rớt xuống, trước mắt xuất hiện ánh sáng chói mắt, bao phủ toàn thân hắn.
Ý thức sau cùng của hắn, Tiểu Tà Vương nhìn thấy mình bị luồng sáng kéo vào một cung điện cổ xưa.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Tiểu Tà Vương tỉnh lại từ cơn mê.
Ngẩng đầu, phát hiện bản thân đang ở trong một toà cung điện, bốn phía lặng ngắt như tờ.
Cảm giác thân thể rất suy yếu, Tiểu Tà Vương cắn răn chịu đựng đau đớn, bò dậy.
Trong đại điện bố trí rất sơ sài, phía trước là một bàn đá, phía trên đặt một vài bình thước, tựa hồ còn có một quyển sách?
Hơi thở của Tiểu Tà Vương trở nên gấp gáp.
Chẳng lẽ mình gặp được kỳ ngộ?
Nơi này là địa phương của mộ tvị cao nhân lưu lại truyền thừa?
Hắn kích động suýt khóc, tựa hồ thấy được hy vọng quật khởi, thấy được hy vọng báo thù.
Loạng choạng bước đến gần bàn đá, chỉ có một đoạn đường ngắn, mà hắn đã cảm thấy mệt mỏi không chịu được, gần như muốn té ngã.
Có thể nghĩ, tình trạng bản thân hỏng bét đến mức nào.
Tiểu Tà Vương đặt mông ngồi trên ghế đá, nhìn xem trên bàn đặt vài bình thuốc, cùng với một quyển sách.
Đầu tiên là hắn xem mấy bình đan dược.
Hắn rất vui vẻ, bên trong những bình đan dược này, thậm chí còn có đan dược khôi phục căn cơ bị tổn hại.
Còn có cả đan dược nâng cao thiên phú!
Đúng là đại cơ duyên...!
Tiểu Tà Vương kích động tới mức ứa lệ.
Hắn liền đứng dậy từ ghế đá, phập một tiếng, đã quỳ trên đất.
"Tiền bối, vãn bối nhất định sẽ kế thừa truyền thừa của ngài, sẽ không để tên tuổi của ngài mai một ! "
"Đông! Đông! Đông! "
Tiểu Tà Vương dập đầu ba cái, tỏ vẻ cảm kích đối với vị tiền bối này.
Sau đó hắn ngồi lại trên ghế, run rẩy vươn tay, cầm lấy một bình thuốc, đổ ra một viên đan dược.
Đây là một viên đế đan có tác dụng bổ huyết, bổ nguyên khí, là đan dược chữa thương!
Đối với cường giả Đế Cảnh, đều có tác dụng rất phi thường.
Bất quá Tiểu Tà Vương chỉ là võ giả Chân cảnh, sau khi ăn xong, huyết khí bị thiếu hụt, rất nhanh đã khôi phục lại.
Sau khi ăn đan dược, Tiểu Tà Vương khoanh chân ngồi trên ghế đá, bắt đầu luyện hóa dược lực.
Trong miệng tự lẩm bẩm: "Tà tử, ngươi cứ chờ đó, nhất định ta sẽ tự tay giết ngươi! "
" Tà tử Đại Tà Cung thì thế nào? Tiểu Tà Vương ta, có được thiên đại cơ duyên bực này, tương lai sẽ tiêu diệt Đại Tà Cung của ngươi, cũng chưa chắc là không thể! "
Trong mắt Tiểu Tà Vương lộ ra tia sát cơ.
Sau đó, hắn lại nghĩ tới, quái nhân nhập vào mình.
Sau khi luyện hoá triệt để quái nhân, hắn đã lấy được một ít tin tức.
"U tộc? "
Hắn chưa từng nghe thấy chủng tộc này, cũng không biết bọn họ trốn ở đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận