Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 956. Càn (3)

Chương 956. Càn (3)
Editor: Kingofbattle.
Sở cười khẽ một tiếng: "Muốn chạy mà được sao, làm sao dễ dàng như vậy? "
"Cực, không nên đánh nhầm minh hữu của chúng ta! "
Trong Cổ Giới Hỗn Độn, có một phần thế lực bị Sở lôi kéo.
Nghe thấy vậy, mấy vị cường giả Siêu Thoát Thiên Địa bên trận doanh Côn Cổ liền biến sắc.
Bọn hắn gấp rút liên thủ ứng phó.
Nhưng mà, thực lực của Cực rất mạnh.
Đại chiến vừa mới nổ ra, một vị Siêu Thoát Thiên Địa đã bị ép đến tản ra thiên địa Đại Đạo, dùng chiêu này để né tránh một đòn trí mạng.
Ác Ma nổi giận gầm to, vội vàng thoát ra vực sâu Hỗn Độn.
Hai mắt hắn âm trầm nhìn về phía người thanh niên kia.
"Càn! "
"Ác Ma, ngươi nên biến mất! "
Càn lao thẳng tới trước mặt Ác Ma.
Khí thế bừng bừng, vô cùng cường đại.
Hơn nữa, trong lòng hắn muốn tử chiến.
"Tổn thương mà ngươi gây ra cho ta, cũng nên trả lại. "
Vừa dứt lời, ánh mắt Càn nhìn về phía Tiên Tộc, thấy bóng người Phiêu.
"Phiêu, lúc trước ngươi không ngăn cản Miểu, bây giờ cũng không ngăn cản, hôm nay ta và ngươi liền cắt đứt quan hệ. "
Ánh mắt lại đảo qua Diêu.
"Nếu như ngươi cảm thấy Miểu làm đúng, vậy thì xông tới đây, ta sẽ đón đỡ tất cả! "
Thân hình Diêu sững lại, thật lâu sau mới thở dài.
Sắc mặt Diêu trở nên phức tạp, liếc nhìn Càn thật lâu mà không nói gì.
Cuối cùng hắn xoay người nói với Sở. "Dừng tay đi. "
"Chuyện của Miểu, cứ giao cho sư tôn ta định đoạt, ta sẽ không can dự vào. "
Thiên địa xuất hiện một lỗ hỗng, Diêu đã thoát ra ngoài.
Ánh mắt Sở dừng lại trên người Côn Cổ.
"Người tuỳ tiện nhúng tay, phải trả giá thật đắt. "
Sắc mặt Côn Cổ liền biến đổi.
"Sở, dừng tay đi, ta không muốn nhúng tay vào chuyện nhân tộc. "
"Ngươi tản đi thiên địa Đại Đạo, ta sẽ tha cho ngươi một mạng. "
Sở liếc nhìn hắn rồi nói.
Sắc mặt Côn Cổ tái xám.
Tản đi thiên địa Đại Đạo, tất nhiên hắn sẽ không chết rồi.
Nhưng muốn khôi phục lại, lại cần rất nhiều thời gian.
"Ngươi không tản đi thiên địa Đại Đạo, làm sao ta có thể yên tâm là ngươi không nhúng tay? "
Sở bắt đầu áp súc thiên địa.
Phong lôi vũ điện không ngừng đánh xuống, đều rơi trên người Côn Cổ.
"Nếu ta tản đi thiên địa Đại Đạo, vậy thì ai trấn thủ bộ tộc của ta trong Cổ Giới Hỗn Độn? "
Côn Cổ liên tục gào thét.
Một khi hắn thật sự tản đi thiên địa Đại Đạo, nếu có cường giả ra tay đối phó Cổ Giới Hỗn Độn, thì lấy đâu cường giả như hắn trấn thủ.
Cổ Giới Hỗn Độn liền gặp nguy hiểm.
Đúng vào lúc này.
Xuất hiện một vị cự nhân có dáng dấp to như quả núi.
"Ta sẽ trấn thủ Cổ Giới Hỗn Độn. "
Côn Cổ khẽ biến sắc.
"Khung! "
Là lão đại trong thập bát tổ của Cự Nhân tộc.
Hắn là vị Cự Nhân tộc trước kia cứu Càn, cũng là người truyền thụ phương pháp luyện thể cho nhân tộc.
Sở không ngừng áp súc thiên địa, liên tục trấn áp Côn Cổ, ép cho hắn kêu cha gọi mẹ.
Côn Cổ cảm nhận được nguy hiểm.
Hắn đánh không lại Sở!
Nếu không chủ động tản đi thiên địa Đại Đạo, môt khi bị Sở mạnh mẽ đánh tan, cho dù hắn muốn khôi phục cũng cực kỳ khó khăn.
Ầm ầm!
Thân hình Côn Cổ nổ tung, Đại Đạo tản ra, thiên địa hóa thành một không gian dung nhập vào trong Hỗn Độn.
"Sở, mau nói Cực dừng tay! "
Côn Cổ đã tản đi thiên địa Đại Đạo.
Chỉ còn một tia ý chí trong Hỗn Độn, đang quan sát thế cục biến hóa.
Tản đi thiên địa Đại Đạo, nếu hắn muốn khôi phục lại như trước, cần có thời gian nhất định.
Kể từ đó, cho dù hắn muốn nhúng tay, cũng lực bất tòng tâm.
Thân hình Cực lui trở về.
Càn thì đang giao chiến với Ác Ma.
Sở cười khẽ một tiếng, thân hình hơi động, chặn trước đám người Huyết Ma.
Khung đứng giữa Hỗn Độn, nhìn xung quanh một lượt, rồi nói: "Đây là thù hận giữa Càn cùng Ác Ma, người ngoài không được phép nhúng tay! "
"Đại ca! "
Thái cực kỳ mừng rỡ.
"Thái, ngươi nên cố gắng tu luyện, chỉ có chút thực lực như vậy, quả là mất mặt Cự Nhân tộc! "
Khung liếc hắn một cái, rồi nói.
Gương mặt Thái liền đen như đít nồi, trong lòng thầm chửi.
Theo sự xuất hiện của Càn, thế cục lại phát sinh biến hóa.
Chỉ còn lại đại chiến giữa Tần cùng Ngục Đạo Cổ Thần, Càn cùng Ác Ma.
Thân hình Sở khẽ động, muốn đi hỗ trợ Tần.
Tần vung đại kích quét ngang, không ngừng phá vỡ vực sâu, vội nói: "Không cần giúp ta! "
Hắn muốn giết Ngục Đạo Cổ Thần!
Cướp lấy khí vận Cổ Thần Hỗn Độn!
Thậm chí, hắn cũng muốn giết luôn Hóa Huyết Cổ Thần đang bị trấn áp.
Đơn đả độc đấu cùng Ngục Đạo Cổ Thần, Tần không sợ chút nào, tạm thời hủy bỏ ý định giải cứu Hóa Huyết Cổ Thần.
Hắn không ngừng vung kích đánh về phía vực sâu, cố gắng phá huỷ pháp tắc vực sâu.
Từ từ tới gần Hóa Huyết Cổ Thần.
Tựa hồ muốn giải cứu Hóa Huyết Cổ Thần ra, cùng liên thủ đối phó Ngục Đạo Cổ Thần.
Kì thực, Tần muốn giết Hóa Huyết Cổ Thần.
Một vị Cổ Thần Hỗn Độn bị nhốt rất suy yếu, muốn giết thì dễ dàng hơn nhiều.
Giết Ngục Đạo Cổ Thần quá khó khăn.
Hơn nữa, hắn đã không đợi kịp.
Phải mau chóng cướp lấy khí vận của một vị Cổ Thần Hỗn Độn, nghĩ biện pháp thoát khỏi Thiên Đạo.
Càn cùng Ác Ma đại chiến, rất kịch liệt.
Mỗi một đao hắn bổ ra, vừa mạnh vừa nóng bỏng, không ngừng đốt cháy ma khí cuồn cuộn.
Mặc dù trên người chồng chất vết thương, Càn cũng chẳng hề phòng thủ, chì tấn công điên cuồng.
Hai mắt hắn đỏ thẫm, tựa hồ đã đã mất đi lý trí.
Ác Ma liên tục gào thét, nhưng trong lòng thì cực kỳ sợ hãi.
Vậy mà thực lực của Càn đã đạt tới một bước này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận