Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 711. Tịch Diệt Hư Vô (2)

Chương 711. Tịch Diệt Hư Vô (2)
Editor: Kingofbattle
Bắc Châu Tây Vực, Phượng Không đang ngồi xếp bằng trong Ngọc Tinh Cung, cố gắng tu luyện.
Hắn đã lấy được truyền thừa Tiên tộc, tu luyện bí thuật Tiên Tộc, khí chất cả người trở nên xuất trần, tiên khí bồng bềnh.
Đương nhiên, mặc dù hắn chỉ tu luyện một ít truyền thừa của Tiên tộc, nhưng bởi vì bên trong Ngọc Tinh Cung đã không còn khí tức của Tiên Tộc, cho nên hắn chưa bị chuyển hóa thành Tiên tộc.
Đúng lúc này, hắn đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn ra bên ngoài Ngọc Tinh Cung.
Giờ phút này, ở bên ngoài Ngọc Tinh Cung xuất hiện một người, tò mò quan sát Ngọc Tinh Cung.
Chính là Đồ Vương Đạo!
Phượng Không nhíu mày, không biết Đồ Vương Đạo tìm mình làm gì?
Vì giết mình sao?
Có lẽ không đến mức này.
Trừ phi, hắn muốn bị Lạc Tân Bạch đuổi giết suốt đời.
Hơn nữa, một mạch Nhân Vương, cũng không chỉ có một người Lạc Tân Bạch.
"Phượng Không, chính là thứ này cứu ngươi một mạng ? "
"Đồ Vương Đạo, ngươi đến đây để trào phúng ta sao? "
Phượng Không trầm giọng nói.
"Trào phúng? Không phải vậy, chỉ là có chút hiếu kỳ mà thôi. "
Đồ Vương Đạo đi vòng quanh Ngọc Tinh Cung một vòng, gật đầu nói: "Bảo vật này của ngươi bất phàm, nếu như ngươi ở bên trong, ta cũng không thể giết ngươi. "
Sau đó Đồ Vương Đạo lại mở miệng nói: "Kỳ thật, làn này ta tới tìm ngươi, chỉ là có chút hiếu kỳ, muốn hỏi một câu vì sao lúc trước ngươi muốn giết ta? "
Sắc mặt Phượng Không trở nên phức tạp, tại sao lúc trước hắn phải giết Đồ Vương Đạo?
Hắn cũng không muốn.
Chỉ muốn trừ đi mối hoạ cho nhân tộc.
Hơn nữa, Đồ Vương Đạo lại khiêu chiến chính mình, cho nên Phượng Không cảm giác hắn muốn giết mình.
Dù sao, những người từng so chiêu với Đồ Vương Đạo đều nằm dưới ba tấc đất.
Số lượng cường giả nhân tộc chết ở trong tay hắn cũng không ít.
Lúc trước hắn còn không rõ nguyên do, trái lại hiện giờ đã biết một ít, những người kia đều là kẻ thù của hắn, bất quá Đồ Vương Đạo chỉ muốn trả thù.
Lúc trước Phượng Không còn chưa rõ nguyên nhân bên trong, nghĩ nhầm Đồ Vương Đạo lạm sát cường giả nhân tộc, làm suy yếu thực lực tổng thể của nhân tộc.
Sau đó lại khiêu chiến vị Nhân Vương như hắn, tất nhiên trong lòng mang sát tâm.
Hắn thân là Nhân Vương, tất nhiên phải ra tay giúp nhân tộc, dùng toàn lực ứng phó, diệt trừ mối họa Đồ Vương Đạo này.
Nếu như Đồ Vương Đạo tới giết mình, hắn cũng không có lý do gì phải nương tay?
Lúc trước Đồ Vương Đạo khiêu chiến Phượng Không, chỉ bởi vì Phượng Không chính là Nhân Vương, toàn bộ nhân tộc, ngoài hắn ra thì không có người nào mạnh hơn.
Hắn khiêu chiến vì muốn rèn luyện sát đạo.
Cũng không phải đến giết Phượng Không.
Kết quả thì sao?
Phượng Không xuất thủ cực kỳ tàn nhẫn, giống như cho dù có trả một cái giá cực lớn, cũng phải giết mình cho bằng được.
Kỳ thật thực lực hai bên cũng không tính là chênh lệch quá lớn, dưới loại tình huống này, Đồ Vương Đạo chỉ có thể dùng toàn lực ứng phó.
Kết quả là Phượng Không bị đánh chết!
Sau khi đánh chết Phượng Không, Đồ Vương Đạo giận điên lên, hắn không cam lòng, dựa vào cái gì mà cực đạo lại bị nhằm vào?
Vì thế, hắn càng giết càng hăng, sát đạo càng ngày càng lớn mạnh, cái loại khoái cảm gia tăng thực lực rất nhanh này, khiến cho hắn bị lạc lối.
Tu cực đạo nhầm đường.
Lúc Phượng Không chưa phải Nhân Vương, Đồ Vương Đạo cũng chưa trở thành võ giả cực đạo, thì hai người từng là chiến hữu, kề vai chiến đấu với Ma tộc, Yêu tộc.
Ánh mắt Phượng Không lộ vẻ phức tạp, bèn nói: "Lúc trước ngươi giết không ít cường giả đỉnh phong của nhân tộc, ta lầm tưởng ngươi muốn giết ta, gieo hoạ nhân tộc, tất nhiên ta phải thay nhân tộc diệt trừ mối hoạ này! "
"Đồ Vương Đạo ta đã làm gì sai? Chỉ vì tu luyện cực đạo, thiên phú yêu nghiệt, liền bị người nhằm vào? Những người kia ỷ mạnh hiếp yếu, mấy lần ra tay truy sát ta, nếu không phải mạng ta đủ cứng, thì đã sớm chết từ đời nào. "
Đồ Vương Đạo tức giận nói: "Thực lực của ta đủ mạnh rồi, không thể báo thù hay sao? Nếu đổi lại là ngươi, thì có báo thù hay không? "
"Ta không biết nguyên nhân bên trong. "
Phượng Không thở dài một hơi, nói ra.
"Ngươi là Nhân Vương, thế mà không biết nguyên nhân? "
Đồ Vương Đạo tức giận nói.
"Thật sự là không biết, ta cũng không xứng với chức vị Nhân Vương.... "
Phượng Không thở dài một tiếng.
Đúng là hắn không biết gì.
Sau khi trở thành Nhân Vương, hắn cũng không quản nhiều chuyện, phần lớn thời gian đều nghiên cứu Ngọc Tinh Cung.
Đồ Vương Đạo nổi giận mắng: "Biết bao đời Nhân Vương, không ngờ đến tay ngươi là phế nhất! "
Phượng Không im lặng.
Hắn cũng không phủ nhận.
Đồ Vương Đạo cảm thấy hết hứng thú, bèn nói: "Được rồi, ta cũng chẳng muốn mắng chửi tên phế vật như ngươi, nếu như ngươi muốn báo thù, lúc nào cũng có thể tới tìm ta, nếu như có thể giết ta, xem như ngươi bổn sự, ta cũng không oán!"
Phượng Không thở dài một tiếng, đành nói: "Hiểu lầm mà thôi, không cần nhắc lại ! "
Đồ Vương Đạo đột nhiên chửi ầm lên: "Ngươi thật đúng là một phế vật, ngay cả thù cũng không dám báo, một điểm cốt khí đều không có, quả thực bôi nhọ danh tiếng Nhân Vương......"
Phượng Không tức giận đến mức sắc mặt tái nhợt, tên chó chết Đồ Vương Đạo này, không tìm hắn báo thù, hắn còn khích bác người khác ?
Đi!
Chờ thực lực của ta mạnh lên, sẽ hung hăng nhấn đầu người trên đất, đánh cho ngươi kêu cha gọi mẹ !
Đồ Vương Đạo hùng hùng hổ hổ rời đi.
Phượng Không suy tính một hồi, cũng thu lại Ngọc Tinh Cung, rời khỏi Bắc Châu Tây Vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận