Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 349. Mềm mại đàn hồi thế này?

Chương 349. Mềm mại đàn hồi thế này?
Editor: Kingofbattle
Đám người Tân Nguyên Phong đều cảm nhận được sự bất lực.
Trước đó, bọn hắn đều nghĩ rằng, có thể một mình chống đỡ một phương, cho dù không đánh lại, cũng không bị người khác chèn ép đến mức này.
Nhưng sự thật rất tàn khốc, khi không có Tần Doanh đứng ra làm người lãnh đạo, quả thực bọn hắn không chịu nổi một đòn!
Bốn người vẫn tọa trấn biên cảnh, không có quay về đế đô Đại Tần.
Đế cung Đại Tần, Tần Khả Vận đang ngồi ở trên giường.
Sắc mặt nàng tái nhợt, vết thương vẫn chưa lành, trong miệng lẩm bẩm nói: "Chủ nhân, ngài đang ở đâu, tại sao còn chưa trở về? "
Nếu Tần Doanh không về kịp, bọn họ dùng cách gì đối chọi với Tào Thiên Nhất?
Bỗng nhiên, cánh cửa bật tung ra.
Một bóng người xinh đẹp bước vào, Tần Khả Vận ngẩng đầu nhìn lên, lập tức chấn động tâm thần, người này có dung mạo tuyệt thế, lộ ra một cỗ khí thế oai hùng.
Phong hoa tuyệt đại, trên người toát ra một cỗ khí thế đế vương trời sinh, nếu so sánh với người này, Tần Khả Vận cảm giác Nữ Đế Đại Tần như nàng, chính là một trò cười.
Nàng mới đúng là tuyệt thế Nữ Đế!
Trong thoáng chốc, Tần Khải Vận vừa sợ hãi vừa kinh ngạc, mạnh mẽ đứng bật dậy, hư ảnh chín cái đuôi sau lưng đã hiện ra.
"Ngươi là ai? "
"Tiểu Hồ ly, đã trưởng thành...! "
Tần Doanh thổn thức thở dài, duỗi bàn tay ngọc ra, xoa đầu Tần Khả Vận.
Oanh!
Cả người Tần Khả Vận đều choáng váng, dường như trong đầu đang nổ vang.
"Đế, Đế Tôn? Chủ, chủ nhân, là , là ngài sao? "
Nói chuyện cũng trở nên lắp bắp.
Đế Tôn Đại Tần uy mãnh vô song đã đi đâu mất rồi?
Vị chủ nhân hùng vũ cái thế, quyết đoán vô song của ta, đã biến mất rồi sao?
Tuy nhiên, vị tỷ tỷ trước mắt này?
Có vẻ ngoài tuyệt đại phong hoa, oai hùng bất phàm, nhưng rốt cuộc chỉ là một mỹ nhân....
Không phải Đế Tôn Đại Tần uy mãnh của ta...!
"Đế Tôn, là ngài sao? Ngài......"
Tần Khả Vận đứng như hoá đá, sắc mặt lộ vẻ khó tin.
Tần Doanh thống khổ híp mắt, nói: "Là ta! "
"Oa! "
Tần Khả Vận chợt khóc rống lên.
Trực tiếp nhào vào trong ngực Tần Doanh, khóc bù lu bù loa, "Đế Tôn, ngài phải báo thù cho ta...! "
Khi nhào tới trước ngực Tần Doanh, Tần Khả Vận suýt nữa đã không thể tiếp nhận!
Bộ ngực rắn chắc rộng lớn của Đế Tôn đi đâu mất rồi?
Tại sao lại mềm mại đàn hồi thế này?
Thôi xong!
Đế Tôn uy mãnh của ta đã không còn!
"Đế Tôn, chủ nhân, tại sao ngài lại......"
Tần Khả Vận đưa tay chạm vào bộ ngực của Tần Doanh, vẫn không thể nào chấp nhận được, tuyệt đại giai nhân trước mắt, chính là Đế Tôn của mình!
Tần Doanh khẽ xoa đầu nàng, thở dài một hơi.
Đúng là tạo hóa trêu người...!
Hiện tại hắn cũng không dám trực tiếp nhìn hậu duệ của mình.
"Sau này ta có nên gọi ngài là Đế Tôn tỷ tỷ hay không? "
Tần Khả Vận ngẩng đầu, hai mắt chớp chớp, rồi hỏi.
"Không được! "
Tần Doanh cắn răng, gõ lên trán nàng một cái, nói: "Hiện giờ ngươi cũng xem như là hậu duệ của Tần Doanh, làm sao có thể gọi ta là tỷ tỷ được, tiếp tục gọi chủ nhân là được. "
"Được rồi, chủ nhân! "
Tần Khả Vận nắn bóp bộ ngực của Tần Doanh, rồi so sánh với của mình, lập tức xấu hổ, không to bằng...!
Tần Doanh giận dữ trừng mắt với nàng, bèn nói: "Đừng có lộn xộn, sờ mó linh tinh ! "
Tần Khả Vận bình tĩnh lại, đành nói: "Đế Tôn, chủ nhân, đám người Tân Nguyên Phong, ngăn không được Tào lão tặc, ngài không hiện thân sao?"
Sắc mặt Tần Doanh vừa thống khổ lại vừa phức tạp, hắn không có mặt mũi nào gặp lại huynh đệ....
Hiện giờ, hắn mang thân nữ nhân, làm thế nào mà đối mặt?
Bi ai...!
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Đều do Tào lão tặc hại ta! "
Xoa đầu Tần Khả Vận, dặn dò: "Tin tức ta trở về, không thể tiết lộ, cũng không thể nói cho ai biết, nếu xảy ra chuyện, ta sẽ âm thầm ra tay. "
"Vâng, chủ nhân, ta hiểu rồi, ai cũng không tiết lộ! "
Vừa nói xong, đôi tay đã không thành thực, chộp về phía bộ ngực của Tần Doanh, lại so sánh với ngực của mình, chỉ biết thở dài, không hổ danh là Đế Tôn..., làm nữ nhân còn lợi hại hơn so với mình!
Gương mặt Tần Doanh đầy hắc tuyến, bắt được tay của Tần Khả Vận.
Sau đó Tần Khả Vận giới thiệu một chút, tình thế hiện tại của Nam Châu cùng Bắc Vực, đồng thời tặng một miếng Nhiệt Tấn Phù cho Tần Doanh, để cho nàng đọc qua những tin tức quan trọng ở Bắc Vực.
Cuối cùng, nàng nghi ngờ hỏi một câu: "Chủ nhân, Sở tôn đã chết sao? "
"Đúng thế? "
Tần Doanh nhìn về phía nàng, bèn nói: "Vì sao lại hỏi như vậy? "
Tần Khả Vận hơi do dự, vẫn quyết định kể chuyện của Sở Huyền, nói: "Hắn rất cường đại, ta nghi ngờ hắn có liên quan tới Sở tôn. "
Tần Doanh nhíu mày, nói: "Sở, Hà, Triệu, lúc trước đã hiến tế thần hồn, giúp ta ngăn trở một kích của Tào tặc, đã hoàn toàn chết đi, không có khả năng là hắn. "
"Ta đi gặp hắn một chút, rất có thể là âm mưu của Tào tặc! "
Tần Khả Vận vội vàng nói: "Tân Nguyên Phong cùng Bạch Thiếu Không đã đi một chuyến, kết quả không biết thế nào, bọn hắn không chịu kể lại, chỉ sợ đã ăn không ít thiệt thòi? "
"Yên tâm đi, ta là người biết chừng mực! "
Tần Doanh rời khỏi đế cung Đại Tần, bay thẳng đến Sở Quận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận