Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch

Chương 495. Đại Chiến Bi Tráng (2)

Chương 495. Đại Chiến Bi Tráng (2)
Editor: Kingofbattle
Lực lượng Thiên Đạo bắt đầu thẩm thấu về phía Trung Châu Tây Vực.
Ầm ầm!
Pháp tắc thiên địa Trung Châu, xuất hiện rung chuyển rất nhỏ.
Huyết Sát tộc đang ở trong đại chiến, bởi vì rung chuyển này rất nhỏ, cho nên cũng không khiến cho đám cường giả chú ý.
Dù sao thì đại kiếp đang diễn ra, pháp tắc thiên địa xuất hiện rung chuyển, cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên.
Từng đầu pháp tắc Thiên Đạo, bắt đầu thẩm thấu vào Trung Châu.
Lúc này, Trung Châu đang kéo dài chiến đấu.
Hơn nữa càng ngày càng bi tráng.
Lần lượt có võ giả, tế đạo tự bạo, dùng lực lượng tịnh hoá huyết sát chi khí.
"Tiểu bối, các ngươi còn trẻ, tương lai nhân tộc đều dựa vào các ngươi, những lão già như chúng ta, đã sống đủ rồi, chỉ là một phế vật, xem như làm chút cống hiến cuối cùng cho nhân tộc. "
Có võ giả cao tuổi, nhiệt huyết sôi trào, mong muốn tế đạo tự bạo giúp thế hệ thanh niên.
"Không sai, những lão già như chúng ta, không còn hy vọng đột phá, nếu như chết già, bị giết chết, chẳng bằng tế đạo tịnh hoá huyết sát chi khí! "
"Ha ha, không sai, nhân tộc chúng ta có thể quật khởi từ hai bàn tay trắng, há có thể bình thường? Hôm nay, lão phu liền hy sinh thân già để giúp nhân tộc có chút sinh cơ! "
Trong đám cường giả Thần cảnh nhân tộc, có một vị lão giả cao tuổi cười một tiếng.
Tuổi thọ của lão cũng không còn nhiều.
Cho dù là Thần cảnh, cũng có tuổi thọ nhất định.
Tuy là hắn vẫn còn chút thọ nguyên, có thể sống thêm vài năm, nhưng mà không còn hy vọng đột phá, sớm muộn cũng phải chết!
Sau khi nói xong, cả người lão toả ra ánh sáng chói mắt, bay thẳng đến đại quân Huyết Sát tộc.
"Tiền bối! "
Vô số võ giả trẻ tuổi nhân tộc, lộ ra thấn sắc đau thương.
Thực sự đốt cháy ý chí chiến đấu.
"Giết, nhân tộc ta tất thắng! Tây Vực ta bất diệt! "
Ầm ầm!
Thần cảnh tế đạo tự bạo.
Tại sao hắn không lựa chọn đánh chết Thần cảnh Huyết Sát tộc, bởi vì chuyện đó không thực tế, đối phương sẽ né tránh, sẽ không đứng yên cho hắn tịnh hoá.
Lão giả trực tiếp lao vào bên trong trận doanh Thiên Cảnh Huyết Sát tộc, dùng thực lực của hắn, làm sao Thiên Cảnh Huyết Sát tộc có thể đào thoát?
Trong vòng phạm vi hai mươi dặm, huyết sát chi khí đã bị quét sạch không còn.
Trên mặt đám võ giả lộ ra thần sắc bi thương, cường giả Thần cảnh....
Trước khi đại kiếp diễn ra, Thần cảnh vẫn luôn là tồn tại trong truyền thuyết.
Nhưng mà, cường giả kinh khủng bực này tế đạo tự bạo, chẳng qua cũng chỉ tịnh hoá được phạm vi hai mươi dặm.
Nhưng mà đứng trước huyết sát chi khí bốc lên cuồn cuộn, thì hai mươi dặm được xem là gì?
Huyết sát chi khí xung quanh, đã lấp lại lỗ hỗng ban nãy.
Đơn giản là giảm sốt lượng cường giả Thiên Cảnh Huyết Sát tộc mà thôi.
Ngay một khắc Thần cảnh tế đạo tự bạo, Sở Huyền đã nhận ra, bỗng nhiên một đầu pháp tắc Thiên Đạo cướp lấy được một chút lực lượng.
Giúp cho một đầu lực lượng pháp tắc này được nâng cao.
Hơn nữa, giống như một loại bổ sung bù đắp cho bản nguyên!
Thành công!
Đồng thời Sở Huyền còn bắt được một tia linh tính còn sót lại của vị Thần cảnh kia, nhưng nó cũng bắt đầu tiêu tán.
Lúc này hắn vội vàng thao túng pháp tắc Thiên Đạo, bao bọc lấy tia linh tính này, chuyển nó vào Quỷ Qiới, thả vào trong sông hoàng tuyền.
"Hy vọng chấp niệm của ngươi, có thể bảo vệ được một tia linh tính này, nếu như bảo hộ không được, vậy thì trở thành quỷ tộc mới sinh ở Quỷ giới cũng tốt."
Sở Huyền nghĩ thầm.
Đại chiến vẫn tiếp tục, lần lượt có võ giả cao tuổi, sau khi bị trọng thương, nhao nhao tế đạo tự bạo.
Thương vong quá lớn!
Nhưng mà, cũng thành công ngăn cản bước tiến của Huyết Sát tộc.
Ngăn cản Huyết Sát tộc tại bên ngoài, không thể nào tiếp tục xâm chiếm Trung Châu.
Loại phương thức giết địch này, có thể duy trì bao lâu?
Cho dù số lượng nhân tộc chiếm ưu thế, cũng không thể gánh được tự bạo kiểu này.
Tâm cảnh Sở Huyền đã ổn định, không còn xúc động như trước, hắn thầm nghĩ phải yên ổn trạch một chỗ.
Tất cả ngoại lực, cũng không thể quấy nhiễu bản thân mình!
Chiến đấu kéo dài, phía sau Huyết Sát tộc, lại có thêm đại quân chạy tới, thực lực khá yếu, nhưng mà bọn hắn không sợ chết.
Hoặc là nói, bọn chúng muốn liều chết, vì sau khi sống lại, thực lực bọn chúng sẽ mạnh hơn.
Theo số lượng đại quân Huyết Sát tộc vừa bổ sung, phía sau nhân tộc cũng có người đến trợ giúp.
Tuy là sắc mặt đám người này lộ ra dũng cảm không lùi bước, nhưng mà tậnk sâu nơi đáy mắt, vẫn không giấu được vẻ tuyệt vọng.
Huyết Sát tộc, giết không hết...!
Không sợ kẻ địch mạnh, không sợ kẻ địch nhiều, chỉ sợ kẻ địch giết hoài không hết !
Rõ ràng đã giết chết, nhưng mà rất nhanh đã sống lại, hơn nữa còn mạnh hơn trước.
Càng tuyệt vọng hơn là, loại phục sinh này không có hạn chế số lần.
Đến nay nhân tộc vẫn chưa tìm ra phương pháp phá giải năng lực phục sinh của Huyết Sát tộc!
Công Tử Ngọc Thư mệt mỏi thở dốc, hắn nhìn thấy trước mặt chỉ còn một màu máu, trong mắt cũng lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Rất nhanh, hắn lại cắn răng, thần sắc kiên định!
"Ta không thể lùi bước, cũng không có thể nhụt chí! "
"Nếu ta rút lui, nếu ta nhụt chí, Tây Vực ắt vong ! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận